Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 357 - Chương 357: Kiếp Trước Của Lý Hạo Nhiên

Chương 357: Kiếp trước của Lý Hạo Nhiên Chương 357: Kiếp trước của Lý Hạo Nhiên

Từ việc kính trọng đối với lão tổ Phượng tộc, cùng với ảo tưởng hoàn hảo của thế gian đối với Phượng Hoàng, Lục Dương cảm thấy mình không nên nói bí ẩn Thượng Cổ mình vừa mới biết ra.

Lục Dương cảm thấy lưng mình mang quá nhiều chuyện, hắn chỉ mới tới Trúc Cơ kỳ thôi.

Theo lý thuyết, một vị Trúc Cơ kỳ biết rõ rất nhiều bí ẩn Thượng Cổ, sẽ rất có ích để lợi dụng bí ẩn thu hoạch các loại cơ duyên.

Tỉ như chủng tộc cổ xưa nào đó bị mất truyền thừa, Lục Dương mỉm cười, thuận miệng nói nơi cất giấu truyền thừa, để chủng tộc cổ xưa một lần nữa thu được truyền thừa, thấy Lục Dương như thấy tiên nhân, muốn gả Thánh Nữ làm lão bà cho mình.

Hoặc là tiến vào bí cảnh Thượng Cổ nào đó, người khác phải vào sống vào chết để vượt quan, còn mình biết huyền ảo bên trong, đi bộ nhàn nhã thu được ban thưởng cuối cùng, khiến một đám thiên kiêu trợn mắt hốc mồm.

Nếu không nữa thì chính là trên đấu giá hội xuất hiện một kiện bảo bối không người nào biết, ai cũng không nhìn ra được tác dụng của bảo bối, thiếu chút nữa đã bỏ qua, chỉ có Lục Dương biết rõ đây là bí bảo nào đó thời Thượng Cổ, giá trị không đo lường được, bị hắn dùng giá thấp mua được.

Đủ loại kỳ ngộ là chuyện Lục Dương chưa bao giờ gặp.

Lục Dương cảm thấy một đống bí ẩn Thượng Cổ mà mình biết đều dùng không được, ngay cả một cái cũng chả có ích gì.

Lục Dương suy tư, vấn đề xuất phát từ đâu?

...

Chuyện Hoàng Huyết thạch kết thúc, giày vò cả một đêm, thu hoạch lớn nhất vẫn là trong lúc vô tình phá hủy âm mưu quỷ kế của Cửu U Giáo,

Chưa đủ, Hoàng Huyết thạch chuyện đã có một kết thúc, giày vò một buổi tối, thu hoạch lớn nhất vẫn là trong lúc vô tình phá hủy Cửu U Giáo âm mưu quỷ kế, và Lý Hạo Nhiên biết Tô Y Nhân là thể tu.

Khi Lý phụ Lý mẫu tỉnh lại, thấy động không đáy rộng bằng một người, rơi vào trầm tư.

Trước khi ngủ còn tốt, sao mới tỉnh lại đã thấy một cái hố lớn như vậy?

Tô Y Nhân lo lắng động tĩnh buổi tối quá lớn, sẽ đánh thức Lý phụ Lý mẫu cùng Tần Nghiên Nghiên, nên đã thiết lập trận pháp cách âm cho bọn họ.

Nói thật, đêm qua động tĩnh Tô Y Nhân gõ chùy vào thi thể của Phượng Hoàng già không nhỏ, nhưng chỉ có gia đình Lý Hạo Nhiên không nghe thấy, toàn bộ người ở quận Lạc Phượng đều nghe thấy rõ ràng.

Quận trưởng phải tuyên bố với bên ngoài rằng ban đêm làm việc dưới mặt đất, không khống chế được cường độ, làm phiền đến mọi người, mong thông cảm.

Không thể không nói, Quận trưởng này quá vô năng, bị Cửu U Giáo chui vào, nếu không có Tô Y Nhân ở đây, tất cả mọi người coi như xong đời.

Nếu nói như vậy, vị trí Quận trưởng cũng coi như xong.

- Đêm qua xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, có kẻ xấu len lén lẻn vào, may mắn có Tô tiền bối xuất thủ.

Lục Dương nói đơn giản tình huống hôm qua, tóm tắt lại chuyện Hoàng Huyết thạch, quận trưởng, gia chủ Mạc gia, Cửu U Giáo, Phượng Hoàng già.

Nói tóm lại, tối hôm qua không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.

Tần Nghiên Nghiên liếc một cái về phía Lục Dương đang nói bậy, có thể khiến mẹ xuất thủ, còn đập một chùy tạo ra cái hố to như thế, chuyện xảy ra tối hôm qua khẳng định không nhỏ.

Nhưng đang ở trước mặt Lý phụ Lý mẫu, nàng không hỏi nhiều, chỉ có thể để Lục Dương nói bậy.

Lý phụ Lý mẫu cái hiểu cái không gật gật đầu, sau khi nghe được Lục Dương cam đoan sẽ lấp cái hố xong cũng không tiếp tục hỏi chuyện cái hố nữa.

Trong động tối như mực, nếu có người nhìn xuyên qua được bóng đen, sẽ thấy phía trong động có một Phượng Hoàng già đang nằm.

Theo Khương Sơn nói, vị tiền bối Phượng Hoàng già tự nguyện mai táng tại đây, về phần trong đó có bí mật gì, hắn cũng không biết rõ.

- Tô tiền bối, ta cảm thấy...

- Gọi ta Y Nhân.

Tô Y Nhân rốt cuộc cũng tìm được cơ hội uốn nắn cách xưng hô của Lý Hạo Nhiên đối với mình, giọng nói của nàng ôn nhu, ôn nhu giống như có thể khiến ho anh hùng trầm luân, cho dù ai cũng không cách nào liên tưởng nàng với vị thể tu hôm qua.

Tô Y Nhân tuy là thể tu, nhưng cũng không phải kiểu tràn ngập cảm giác cơ bắp lực lượng như tam trưởng lão, đường cong thân thể nàng cân xứng, phù hợp với thẩm mỹ đại chúng, cũng giống với chuyên gia thể hình kiếp trước của Lục Dương.

- Y, Y Nhân...

Lý Hạo Nhiên nói lắp bắp.

- Ừ.

Tô Y Nhân nở nụ cười.

- Ta cảm thấy chúng ta có lẽ không...

Khi chuẩn bị nó đến ba chữ “không phù hợp”, ngón trỏ của Tô Y Nhân đã nhẹ nhàng nhấn trên môi Lý Hạo Nhiên.

- Hạo Nhiên, ta biết ngươi tạm thời không tiếp nhận được sự thật này, chúng ta đều là tu sĩ, có tuổi thọ rất dài, chúng ta nên thử cố gắng từ từ thích nghi, nếu thật sự không phù hợp, ngươi lại nghĩ đến chuyện chia tay, được không?

Lý Hạo Nhiên không nói được lời từ chối, khẽ gật đầu một cái.

Tô Y Nhân cười buông lỏng tay ra, nhìn Tần Nghiên Nghiên tức giận dậm chân ở một bên.

Ngón trỏ Tô Y Nhân nhìn thì như nhẹ đặt ở trên môi Lý Hạo Nhiên, nhưng thật ra chỉ có Lý Hạo Nhiên biết lực đầu ngón tay này lớn bao nhiêu, lớn đến mức hắn căn bản không mở mồm ra nổi.

Nhưng dù Tô Y Nhân không che miệng hắn, hắn cũng muốn thử với Tô Y Nhân một lần.

Mục đích chuyến đi lần này của Tô Y Nhân đã thành nên cũng không dừng lại ở chỗ này nữa mà trực tiếp rời đi, trước khi đi, nàng lén lúc bố trí các trận pháp có lợi cho Lý phụ Lý mẫu, cũng phất tay nói với Lý Hạo Nhiên:

- Có thời gian ta sẽ đi tìm ngươi.

Lại qua một ngày, Lý Hạo Nhiên giống như thường ngày biểu diễn tu hành cho phụ mẫu, đánh quyền xong lại ngồi xuống.

Bình Luận (0)
Comment