Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 363 - Chương 363: Phương Pháp Đại Sư Tỷ Kết Đan (2)

Chương 363: Phương pháp đại sư tỷ Kết Đan (2) Chương 363: Phương pháp đại sư tỷ Kết Đan (2)

- Lúc đó sư phụ thấy ta thiên phú hiếm thấy trên đời, tương lai có thể gánh vác trọng trách lớn, liền nói với ta một vài bí ẩn, để ta chuẩn bị tốt cho chuyện tương lai. Trong đó bao gồm cả người vô danh Thượng Cổ luyện hóa tinh thần là đại lục, bây giờ tinh thần đại đa số đều là hư ảnh, trên thực tế tinh thần đang dưới chân của chúng ta.

Tu hành giới đều đồng thuận, đến Nguyên Anh kỳ mới có tư cách biết rõ tinh thần là hư giả, tu sĩ cùng dân chúng bình thường coi như thế giới thái bình là được rồi.

Nếu không dân chúng cùng tu sĩ bình thường đều sẽ nghĩ, người vô danh Thượng Cổ có thể tới luyện hóa tinh thần thành đại lục, bây giờ có thể lại tới luyện hóa đại lục thành tinh thần không?

Tăng thêm phiền não, không bằng không nói cho bọn họ biết.

- Ta cũng đã nói với ngươi, khi ta còn bé lớn lên ở bí ảnh, sau đó mới rời khỏi bí cảnh đi vào Vấn Đạo tông.

Lục Dương gật đầu, đại sư tỷ đúng là đã nói, nàng nói mình từ nhỏ đã sinh hoạt trong bí cảnh, đều tiếp xúc với tu sĩ, sau khi đi vào Vấn Đạo tông cũng như thế, cho nên nàng không hiểu rõ tập tính phàm nhân, không biết phàm nhân không thể ngâm trong nước sôi tắm.

—— Cho đến khi Lục Dương ngâm nước sôi tắm, làn da sưng đỏ, đại sư tỷ bôi thuốc cho hắn mới giải thích.

- Bên trong bí cảnh chỉ có bầu trời đen, khi ta rời khỏi bí cảnh, đi tới ngoại giới, nhìn thấy màn đêm, bầu trời sao, cảm thấy một màn này cực kỳ xinh đẹp.

- Sau khi tu hành, ta thường xuyên nằm trên đồng cỏ nhìn ngôi sao, đếm số ngôi sao.

- Khi sư phụ nói cho ta thật ra trên trời đã không còn ngôi sao, một khắc này ta không hề biểu hiện gì ra bên ngoài, nhưng trong lòng vô cùng thất vọng.

- Ngôi sao bình thường ta nhìn thấy thật ra là huyễn ảnh lưu lại từ ba mươi vạn năm trước, suy nghĩ một chút cũng không còn cảm thấy bầu trơi đêm xinh đẹp nữa.

- Khi ta suy nghĩ nên kết Kim Đan như thế nào, ta nhìn « Kim Đan luận » nói Kim nhân, kiên cố vĩnh cửu không thể phá hủy; đan nhân, hoàn hảo không tỳ viết.

Lục Dương mơ hồ nảy ra ý tưởng hoang đường, đại sư tỷ ngươi sẽ không làm chuyện không hợp với lẽ thường đấy chứ….

Chỉ nghe Vân Chi tiếp tục nói:.

- Lúc ấy ta suy nghĩ, Kim Đan không tì vết mà không phá hủy, không phải bầu trời sao trong đầu ta sao?

- Nếu tinh thần không có, vậy sao ta không dùng Kim Đan thay thế tinh thần, tái hiện bầu trời đêm lộng lẫy thời Thượng Cổ?

Trong lòng Lục Dương tự nhủ quả nhiên, đại sư tỷ ngươi thật sự đã nghĩ như thế.

- Trong kim đan, nhất phẩm là tốt nhất, nên ta dựa theo bầu trời sao trong đầu để Kết Đan, sáng tạo ra một loại Kim Đan nhất phẩm mới, gọi là Lộng Lẫy Tinh Thần Đan.

- Bắt đầu từ lúc đó, thủ pháp Kết Đan còn hơi chậm chạm, về sau số lượng Kết Đan. Càng ngày càng nhiều, tốc độ Kết Đan cũng liền đi lên.

- Toàn bộ Kim Đan kỳ, ta chủ yếu không ngừng Kết Đan, để số lượng Kim Đan giống với bầu trời sao trên trời.

Lục Dương hít một hơi lạnh, đại sư tỷ ngài quả thực dám nghĩ dám làm.

- Kim Đan kỳ muốn dùng Kim Đan thay thế ngôi sao cực kỳ khó khăn, lúc ta đột phá đến Nguyên Anh kỳ, để một viên Kim Đan toái đan thành anh, những Kim Đan khác vẫn giữ trong cơ thể ta.

- Về sau ta tu hành có thành tựu, mới mang toàn bộ Kim Đan ra, lấy vật thật thay thế huyễn ảnh, thay thế bầu trời sao.

- Đáng tiếc sao trong bầu trời đêm thực sự quá nhiều, dù ta cố gắng Kết Đan, cũng không cách nào làm đủ số lượng, số lượng Kim Đan còn lâu mới bằng với huyễn cảnh.

- Nhưng có còn hơn không, trước đây vất vả Kết Đan không phải là vì dùng Kim Đan thay thế huyễn ảnh sao?

- Cho nên sao hiện ở trên trời... Có một phần là Kim Đan của ngài?

Lục Dương nhịn không được cẩn thận hỏi, đành chịu, chuyện đại sư tỷ làm quá không hợp thói thường, khiến Lục Dương không thể không tôn kính.

- Chỉ là một phần nhỏ.

-... Một phần nhỏ cũng đủ nhiều.

Lục Dương cũng không biết mình nên nói cái gì.

Đại sư tỷ không yên lòng với Lục Dương, liên tục dặn dò:.

- Phương thức Kết Đan của ta khác người thường, ngươi chớ cảm thấy hiếm lạ mà bắt theo ta.

- Tuyệt đối sẽ không bắt chước.

Nếu như trước đó Lục Dương nói mình sẽ không bắt chước là lừa gạt cho xong việc, nhưng câu trả lời hiện tại là thật lòng.

Chuyện này có thể bắt chước quả thật không bình thường, ngẫm lại cũng biết quá trình Kết Đan tuyệt đối không hời hợt đơn giản như đại sư tỷ kể.

Cái gì mà số lượng Kết Đan càng nhiều tốc độ Kết Đan càng nhanh, lời này bình thường sao?.

Chả trách trên kinh nghiệm Kết Đan của đại sư tỷ viết “Bản thân Kết Đan không có bất kỳ giá trị tham khảo nào, xin đừng bắt chước. Người học ta chết, người giống như ta chết. ”.

Có thời điểm Lục Dương cảm thấy người với người chênh lệch chẳng khác gì người với chó.

Tất cả mọi người là tu tiên, sao lại ngài có thể bất thường như vậy?

- Tiên tử, Vô Địch đan của ngươi có thể so với đại sư tỷ không?.

Lục Dương lén lút hỏi.

Đối với chuyện này Bất Hủ tiên tử chẳng thèm ngó tới:

- Chỉ là một đống Kim Đan mà thôi, số lượng Kim Đan vô dụng dù nhiều cũng là rác rưởi, làm nhị đương gia Bất Hủ nhất mạch, ngươi phải nhớ kỹ, Bất Hủ nhất mạch ta từ trước đến nay coi trọng chất lượng, không coi trọng số lượng. Số lượng tiểu nha đầu này nhiều, nhưng Kim Đan của ta chất lượng cao, hai người không thể so sánh.

- Lời này ngươi dám nói trước mặt sư tỷ không?

- Không dám.

Lời lẽ thẳng thừng khí thế.

- ...

Lục Dương cảm thấy mình lưng tựa đại sư tỷ, lưng tựa Bất Hủ tiên tử, hai núi dựa lớn hẳn là có thể giúp hắn một đường tu hành thông suốt.

Hiện tại xem ra, hai cái núi lớn này ngay cả một núi cũng không dựa nổi.

Cuối cùng thì, đại sư tỷ lớn bao nhiêu?

Bình Luận (0)
Comment