Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 365 - Chương 365: Sung Quân (1)

Chương 365: Sung quân (1) Chương 365: Sung quân (1)

- Lá gan của hai người các ngươi không nhỏ đó, đến bí ẩn này cũng dám hỏi, coi chừng trêu chọc đến mầm tai vạ!

Đái Bất Phàm sư huynh hảo tâm khuyên bảo hai người, chuyện thế này là bí ẩn nhất đẳng của Vấn Đạo tông, trình độ cơ mật còn trên tình báo về đạo quả, không thể bảo dễ dàng cho hay.

- Các ngươi có biết rõ, đệ tử trước đó hỏi vấn đề này rơi vào kết cục như thế nào hay không?

- Chỉ là tùy tiện hỏi một chút.

Mạnh Cảnh Chu thay đổi ý cười của dân kinh doanh, nhìn qua đã thấy rất giả dối.

- Đúng thế đúng thế, hai chúng ta quan tâm đại sư tỷ, cảm thấy nàng vì tông môn ngày đêm vất vả, phi thường vất vả, chúng ta biết rõ tuổi tác mới thuận tiện tặng quà.

Trên mặt Lục Dương có ý cười không sai biệt với Mạnh Cảnh Chu.

Đái Bất Phàm liếc mắt, tin hai người này nói mới có quỷ.

Đây là hạng mục công việc cấm kỵ, tuyệt đối không thể nói.

- Các ngươi không sợ đại sư tỷ biết rõ chuyện này?

Mạnh Cảnh Chu cười hắc hắc:

- Đại sư tỷ đang tu luyện, không rảnh bận tâm đến nơi đây, chỉ cần Đái sư huynh ngươi không nói, đại sư tỷ không khả năng biết rõ chuyện này.

Đái Bất Phàm nhẹ nhàng lắc đầu:

- Đại sư tỷ có năng lực thông thiên triệt địa, sao lại không biết rõ chuyện này, khuyên các ngươi một câu, đừng lại hỏi, vấn đề này vô cùng nguy hiểm.

- Không có nguy hiểm.

Mạnh Cảnh Chu cảm thấy chuyện này không có gì lớn.

Nghe nói như thế, Đái Bất Phàm giống như cười mà không phải cười nói:

- Thật sao? Đã như vậy, vì sao các ngươi không trực tiếp quay đầu, hỏi người trong cuộc?

- Ừm? Có ý gì?

Hai người đều sinh ra một loại dự cảm không ổn, cảm giác được nhiệt độ không khí xung quanh đang nhanh chóng hạ xuống, giống như muốn đông người ta thành tượng băng.

Hai người cứng ngắc quay đầu, nhìn thấy đại sư tỷ đứng ở phía sau, duyên dáng yêu kiều, mặt không thay đổi nhìn Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu, không nhìn ra hỉ nộ.

Đái Bất Phàm thở dài:

- Xem đi, ta đã sớm nói qua với các ngươi, không nên hỏi vấn đề này, sẽ dẫn tới mầm tai vạ.

Từ khi hai người tới tìm mình, đại sư tỷ đã lẳng lặng đứng ở phía sau, Đái Bất Phàm điên cuồng ám chỉ, hai người này một lòng muốn chết, kéo đều kéo không được.

Có lẽ bọn hắn nên có một kiếp này.

Đại sư tỷ nhẹ giọng nói: - Tiểu sư đệ.

Lục Dương giật mình kêu lên, vội vàng đáp: - Ở đây!

- Mạnh sư đệ.

- Ở đây!

- Hai người các ngươi cảm thấy tu hành không thú vị, lúc rảnh rỗi quan tâm đến loại chuyện nhỏ này?

Giọng nói của đại sư tỷ hiếm thấy có một tia nhu hòa, giống như đang quan tâm tiến độ tu hành của Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu ứa ra mồ hôi lạnh, thẩm thấu vào vạt áo, run rẩy, không biết nên nói cái gì cho phải.

- Ta nghĩ hai vị sư đệ gần đây tu hành không thú vị, thiếu khuyết động lực tăng lên cảnh giới, lúc này mới quan tâm loại chuyện nhỏ này.

- Đã như vậy, sao hai vị sư đệ không đi chỗ giáp giới giữa Trung Ương đại lục và Yêu Vực lịch luyện một phen?

- Đại sư tỷ, cái này không quá...

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu còn muốn phản kháng, đại sư tỷ không nói lời gì, một tay mang theo cổ áo một người, giống như xách hai thằng ranh con, tiện tay ném một cái.

Hai người chỉ cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi, liền xuất hiện trên không trung, lấy tốc độ cực kỳ khủng bố bay về phía nam, hoặc là nói bị ném tới phía nam.

Hoàn cảnh xung quanh biến hóa quá nhanh, hai người căn bản không tính ra được tốc độ bây giờ là bao nhiêu, chỉ thấy ngẫu nhiên có phi thuyền bay qua, chợt lóe lên, lại hoặc có đại năng phi hành, vẫn như cũ chợt lóe lên, khiến khách nhân trên phi thuyền cùng đại năng ngơ ngác, âm thầm suy đoán hai bóng người này đạt đến loại tu vi nào, tốc độ phi hành vậy mà kinh người như vậy.

Bịch ——.

Hai người rơi xuống đất, người ngã ngựa đổ, đầu cắm xuống đất, hai chân giơ lên trời, bị dây mây cuốn lấy.

- Cảm giác thân thể đều muốn tan thành từng mảnh.

Lục Dương nhe răng toét miệng đứng lên, thân thể đau giống như bị người chia rẽ xong lại lắp ráp một lần.

- Nơi này là nơi nào?

Mạnh Cảnh Chu ngắm nhìn xung quanh, hắn nhìn rừng cây dày đặc nơi này, bên cạnh mọc ra rất nhiều gốc cây hiếm thấy, lại dị thường ẩm ướt.

- Đại sư tỷ đều đã nói, để hai ta đi chỗ giáp giới Yêu Vực lịch luyện, nơi này đại khái chính là địa phương giáp giới với Yêu Vực.

Lục Dương nhìn xem đặc sản xung quanh:

- Ngươi nhìn, đây là đồ vật mà ở gần chúng ta hoặc ở trong đại lục đều rất khó gặp, đây là hoa tiền vàng, đây là Lưu Vân thảo, đây là Vạn Thanh mộc, đây là Xà yêu không nhìn ra cảnh giới... Hả?

Trong tầm mắt hai người xuất hiện mấy Xà yêu toàn thân màu xanh sẫm, đầu hình tam giác, tê tê phun lưỡi rắn, cấp tốc bò tới nơi này.

- Tranh thủ thời gian chạy nhanh!

Hai người không nhìn ra cảnh giới của đám Xà yêu, không dám khinh thường, cắt bỏ dây mây, rơi xuống đất lật cái té ngã, nhanh chân liền chạy.

Vừa nhìn ngoại hình của bọn Xà yêu này đã biết là không dễ chọc, Trúc Cơ kỳ ngược lại cũng không sợ, chỉ sợ đối phương không chỉ là Trúc Cơ kỳ.

- Hai tiểu ca ca, đừng chạy, ở lại chơi với bọn muội muội đi.

Bình Luận (0)
Comment