Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 372 - Chương 372: La Hán Quyền

Chương 372: La Hán Quyền Chương 372: La Hán Quyền

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu nghe nói Trấn Yêu quan cướp đoạt thành tính, thường có người mua đồ ở thương hội, sau đó bị cướp ở rừng rậm.

Bọn hắn vốn định báo cáo láo tu vi, dẫn giặc cướp mắc câu.

Kết quả giặc cướp không dẫn được, mà dẫn tới một đám bảo tiêu.

- Trong đám bảo tiêu Trúc Cơ kỳ, chúng ta được khen ngợi nhiều nhất, giá cả vừa phải, thái độ phục vụ chu đáo, còn thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với nhiều con yêu thú nửa bước Kim Đan kỳ, có thể giải quyết công việc tình báo trong rừng rậm và vấn đề an toàn.

- Nếu như hai vị thiếu hiệp thế gia, tông môn bàn giao nhiệm vụ lịch luyện, chúng ta sẽ đưa ra ba phương án để lựa chọn, sẽ không lấy tiền thêm.

Lão đại có cái mũi ưng nhiệt tình chào hàng hộ vệ phục vụ của mình.

- Thuê các ngươi cần bao nhiêu linh thạch?

Mạnh Cảnh Chu có chút hăng hái hỏi, bọn hắn cần cố gắng hết sức để hiểu rõ về rừng rậm, mà những địa đầu xà này biết rất nhiều tình báo.

Không cần bảo tiêu, nhưng có thể làm dẫn đường.

Lão đại mũi ưng thấy hai người khí chất bất phàm, ăn nói không giống người tầm thường, phỏng đoán lai lịch của hai người bọn hắn không nhỏ, duỗi ra năm cái ngón tay.

- Năm mươi vạn linh thạch? Không nhiều.

Lão đại mũi ưng giật mình kêu lên, hắn muốn nói là năm vạn linh thạch, nếu đối phương chê đắt, giá cả còn có thể giảm.

Không ngờ vị thiếu gia phóng khoáng này lại trực tiếp tăng giá lên gấp mười, ngay cả con mắt cũng không giật lấy một cái.

Mạnh Cảnh Chu lấy ra hai mươi vạn linh thạch, xếp thành một tòa núi nhỏ:

- Cho các ngươi hai mươi vạn trước, sau khi kết thúc sẽ thanh toán phần còn lại, nếu phục vụ bản thiếu gia hài lòng, bản thiếu gia sẽ tặng thêm.

- Hai vị yên tâm, chúng ta phục vụ tuyệt đối siêu lợi hại.

Năm người nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy, hai mắt sáng lên.

Bọn hắn chưa bao giờ từng gặp người chủ nào ra tay hào phóng như vậy.

- Kỳ quái, các ngươi có cảm thấy nơi này càng ngày càng nóng không?

Mạnh Cảnh Chu xốc xốc vạt áo, cảm thấy nơi này nóng quá.

- Ta cũng có loại cảm giác này.

Lục Dương cũng nghi hoặc.

Mũi ưng lão đại sâu kín nói:

- Hay là do bảy người chúng ta ở trong địa lao đã sắp hút sạch không khí bên trong rồi?

Địa lao dưới đất, kín không kẽ hở, bảy người nói chuyện hít nhiệt tình cũng gần hết.

Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu giải trừ thuật pháp, bảy người trở về mặt đất.

- Lão rùa, ra đi, điều kiện đều đã nói xong.

Mũi ưng lão đại kêu lên.

Một lão rùa to bằng cối xay chậm rãi từ không xa bò qua, tản ra lực lượng không giống Trúc Cơ bình thường.

Lục Dương thấy yêu thú nửa bước Kim Đan kỳ mà Ưng Sơn ngũ hiệp nói không chừng là lão rùa này.

Các ngươi diễn cũng khá đầy đủ, ngay cả yêu thú cũng có.

- Đây là lão rùa, phía trước có một hồ nhỏ, lão rùa chiếm một phầm năm trong đó.

Mũi ưng lão đại giới thiệu nói.

Lão rùa gật gù đắc ý:

- Tiểu Ưng, đã nói với các ngươi rồi, nói năng chẳng khác gì ăn cướp, rất dễ khiến người ta hiểu lầm, ở phía xa ta đã nhìn thấy, hai vị thiếu hiệp này có thể thi triển Họa Địa Vi Lao, như vậy cần gì các ngươi làm bảo tiêu.

- Đó thật sự là Họa Địa Vi Lao?

Năm người kinh hãi, trước đó bọn hắn chỉ suy đoán, không dám khẳng định, vừa rồi cũng có thể là thủ đoạn bảo mệnh mà sư môn cho.

Dù sao loại thuật pháp Họa Địa Vi Lao chỉ tồn tại trong truyền thuyết, độ khó tu luyện vượt mức bình thường, Trúc Cơ kỳ muốn nắm giữ cơ hồ là chuyện không thể nào.

- Lão rùa có ánh mắt không tệ, ta thi triển chính là Họa Địa Vi Lao.

Lục Dương tranh thủ thời gian thừa nhận, khiến Mạnh Cảnh Chu trợn tròn mắt.

- Hai vị thiếu hiệp, không biết các ngươi đến rừng rậm mục đích là...

- Khiêu chiến yêu thú. Nghe nói yêu thú nơi này hoành hành, không thiếu Thượng Cổ di chủng, thực lực mạnh mẽ, chúng ta hi vọng có thể giao thủ với những yêu thú này, ma luyện bản thân.

Lão đại mũi ưng gật gật đầu, lý do này rất thường gặp.

- Không biết hai vị thiếu hiệp muốn khiêu chiến yêu thú cấp bậc gì, là loại vừa rồi tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ, hay là Trúc Cơ hậu kỳ uy tín lâu năm?.

- Kim Đan kỳ.

- Kim Đan kỳ?!

Bao gồm cả lão rùa, năm người một thú đều kinh ngạc thốt lên.

- Hai vị chớ có nói bậy, chênh lệch giữa Trúc Cơ kỳ cùng Kim Đan kỳ giống như vực sâu, há có thể tùy ý vượt qua. Hơn nữa thường xuyên sinh hoạt trong rừng rậm, bất luận là người hay là yêu thú, ra tay đều rất tàn nhẫn, không thể bình thường.

Lão rùa nhắc nhở, nó cũng biết hai người này là khách hàng lớn, bảo vệ tốt không sợ thiếu linh thạch.

- Chưa nói đến Kim Đan kỳ, ngay cả ta nói không chừng hai vị còn đánh không lại.

Lão rùa bình tĩnh nói, nó ngừng chân ở nửa bước Kim Đan kỳ hồi lâu, kinh nghiệm dày dặn.

Nếu đầu Ma hổ hổ yêu kia phục sinh, cũng không cách nào đánh vỡ lớp phòng ngự của nó.

- Vậy thì thử một chút.

Mạnh Cảnh Chu cười nói, hoạt động gân cốt.

Không bộc lộ thực lực, mấy người kia tìm yêu thú Kim Đan kỳ cho hắn cũng sẽ không quá mạnh, không có hiệu quả lịch luyện.

Mọi người đi tới bên hồ nhỏ, lão rùa cùng Mạnh Cảnh Chu đứng ở hai đầu.

- Bắt đầu!

Lục Dương tuyên bố bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment