- Tại Hoang Châu chúng ta, bất kể là tán tu cản thi, hay đệ tử Cản Thi tông đều gọi chung là cản thi tượng, giao dịch giữa bọn họ không phải là linh thạch mà là đồng pháp tiền.
Nam tử đội mũ giấy trắng lắc lắc một chuỗi đồng tiền trong tay:
- Chính là cái này.
Hai người cám ơn nam tử đội mũ giấy trắng, quyết định thay khách sạn.
Rời khỏi khách sạn Thanh Minh, Lục Dương thấy tấm bảng hiệu ở cửa ra vào khách sạn bị rớt một bên, lòng tốt nổi lên, buộc lại cho chủ quán.
Chỉ thấy trên bảng hiệu viết: Bởi vì sách lược kinh doanh điều chỉnh, bản điếm hiện đã chuyển đến Bạch Tuyền trấn cách hướng Đông hai mươi dặm, xin thông cảm.
Ngày ký tên là năm năm trước.
- Cái gì!
Hai người bỗng nhiên ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn khách sạn Thanh Minh trước mắt, đáy lòng dây lên một cỗ lạnh lẽo.
Khách sạn Thanh Minh thật sự đã dọn đi, vậy vừa rồi bọn hắn nhìn thấy ai?
Bọn hắn xông vào cửa hàng, bên trong trống không một người, làm gì còn có nam tử đội mũ giấy trắng nào.
- Mới vừa rồi là người hay quỷ?
Hai người kinh hãi, từ đầu đến cuối bọn hắn vậy mà không hề phát hiện ra chỗ khác lạ của nam tử đội mũ giấy trắng, nam tử đội mũ giấy trắng nhìn thấy Mạnh Cảnh Chu có Thuần Dương Chi Thể cũng không có phản ứng gì, tu vi nên cao đến tình trạng này, Quỷ Vương à.
- Lên!
Một âm thanh quả quyết van lên, một đám tu sĩ mặc trang phục bộ khoái từ xung quanh hiện ra, xông vào khách sạn.
- Móa nó, để hắn trốn thoát!
Người cầm đầu mặt đầy râu u quai nón, thấy bên trong khách sạn không có nam tử mang mũ giấy, rất khó chịu.
- Đại ca, xin hỏi có chuyện gì vậy?
Lục Dương khách khí hỏi thăm.
Bộ khoái có râu quai nón thấy hai người Lục Dương vừa mới đi ra từ khách sạn, biết bọn hắn không phải nghi phạm khả nghi, giải thích nói:
- Khách sạn Thanh Minh này bỏ phế hơn năm năm, nhưng trong năm năm này luôn có người nói mình ở khách sạn này, còn tưởng rằng quỷ náo loạn, tìm chúng ta báo án, chúng ta sau khi nhiều lần âm thầm kiểm tra đối chiếu sự thật, thẩm tra đối chiếu khẩu cung, rốt cục mới hiểu rõ nguyên do.
- Có nam tử đội mũ giấy trắng giả mạo chủ quán, giả bộ mở tiệm ở nơi này, để cản thi tượng vào ở, dùng nó để kiếm tiền.
- Bởi vì thi thể ở trọ không chọn hoàn cảnh, hoàn cảnh kém một chút cũng không sao, về sau có cản thi tượng thực sự nhịn không được, cảm thấy hoàn cảnh khách sạn Thanh Minh này quá kém, tìm tổng khách sạn Thanh Minh khiếu nại, tổng khách sạn Thanh Minh cũng rất kinh ngạc, nói tiệm này đã đóng cửa từ lâu, lúc này mọi chuyện mới vỡ lẽ.
- Sau khi chúng ta tra rõ chân tướng, định ôm cây đợi thỏ, bắt nam tử đội mũ giấy trắng, nhưng không ngờ rằng lại để hắn bỏ trốn!
Lục Dương:
- ...
Hoang Châu các ngươi vì kiếm tiền, ngay cả chuyện này cũng có thể làm được sao?
- Hai người các ngươi đến từ nơi khác sao?
Bội khoái râu quai nón thấy Lục Dương chưa quen thuộc với Hoang Châu, tốt tính nhắc nhở.
- Ngày sau các ngươi gặp phải nam tử đội mũ giấy trắng, nên cẩn thận một chút, tên chết tiệt này gây án khắp nơi, rất giảo hoạt!
- Tại sao?
Hai người nghi hoặc.
Bội khoái râu quai nón giận dữ nói:
- Cái tên nam tử đội mũ giấy trắng chúng ta đã tìm rất lâu, vẫn luôn không thể nào bắt lại được. Cũng không biết hắn xuất hiện từ đâu, hoạt động ở Hoang Châu đã rất nhiều năm.
- Tại Hoang Châu tùy tiện tìm một nơi đều là chỗ hắn gây án, lần này là giả mạo khách sạn Thanh Minh mở hắc điếm, lần trước là xúi giục đồng bọn trộm vật liệu, để đồng bọn bị truy nã, lại bắt đồng bọn để lĩnh tiền thưởng, ghê tởm hơn chính là không ai trong chúng ta nhìn ra được người lĩnh tiền thưởng là hắn!
- Lần trước nữa là ngụy trang thành thi thể, bán mình cho cản thi tượng, chờ cản thi tượng chuẩn bị luyện hóa, phát hiện thi thể của mình cử động, thiếu chút nữa đã dọa cản thi tượng bệnh luôn.
- Chờ đến khi nam tử đội mũ giấy trắng đi hắn còn chưa tỉnh táo lại, còn tưởng rằng là xác chết vùng dậy, niệm chú tận vài ngày, cuối cùng mới ngớ ra là mình bị lừa!
- Còn có một lần là Man tộc báo án, nói có người lén lút mua bán ở biên giới Hoang Nguyên, cũng là hắn!
- Tên chết tiện này vì kiếm tiền, dùng bất cứ thủ đoạn nào! Nếu có thể bắt hắn lại, hàng năm chúng ta có thể có thêm năm ngày nghỉ!
Bội khoái râu quai nón nhắc đến nam tử đội mũ giấy trắng liền tức giận, càng nói càng tức giận, nếu nam tử đội mũ giấy trắng bây giờ xuất hineje, hắn có thể nuốt sống nam tử đội mũ giấy trắng.
Bắt lấy nam tử đội mũ giấy trắng không phải nguyện vọng của một mình hắn, mà là nguyện vọng của toàn bộ Hoang Châu.
- Tên này còn còn có chút kỳ quái, có vài lần, hắn đồng thời xuất hiện ở hai nơi, giống như có hai hắn, không biết là song sinh hay là cái gì.
- Còn có lần này, chúng ta bao vây khách sạn, các ngươi cũng ở cửa ra vào khách sạn, không ai phát hiện ra hắn rời đi cả.
Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu gật đầu, lấy tu vi của hai người bọn họ, hành động của tu sĩ bình thường căn bản chạy không khỏi phạm vi bọn hắn, cho dù thần thâu kẻ tái phạm cũng như vậy.
Nhưng dưới tình huống này vẫn có thể đào tẩu, nghĩa là nam tử đội mũ giấy trắng có thủ đoạn không tầm thường, hoặc tu vi vượt qua tất cả mọi người dự đoán.
- Tiên tử, lúc nam tử đội mũ giấy trắng chạy, ngươi có phát hiện ra không?
Bất Hủ tiên tử liếc mắt, cảm thấy Lục Dương cũng quá xem thường nàng rồi.
- Hắn chạy hướng tây, nhưng ngươi cũng đừng trông cậy đám bộ khoái này có thể đuổi kịp, dù tăng thêm hai ngươi cũng vô dụng, uổng phí công phu, độn pháp của hắn rất không tầm thường.