Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 79 - Chương 79: Sinh Ý Thịnh Vượng

Chương 79: Sinh ý thịnh vượng Chương 79: Sinh ý thịnh vượng

Trong ngọc bội của Mạnh Cảnh Chu còn giữ rất nhiều pháp thuật thần thông mang ra từ trong nhà, nhiều đến không có thời gian học.

Lục Dương quái dị nhìn Mạnh Cảnh Chu:

- Ngươi không phải trốn nhà ra đi sao, lấy ở đâu nhiều đồ tốt như vậy?

- Muội muội ta vụng trộm đưa cho.

- Được chưa.

Ba người bắt đầu học tập pháp thuật giấu tu vi, ba người đều là hạng người thiên tư tung hoành, cầm loại tiểu pháp thuật này trong, bọn hắn tu luyện cực kỳ đơn giản, hơn nửa canh giờ đã học được bảy tám phần, còn lại chính là luyện tập nhiều hơn.

Lục Dương ôm quyền cảm tạ:

- Chờ ta học được pháp thuật mới, nhất định sẽ dạy cho các ngươi!

Đừng nhìn Man Cốt cùng Mạnh Cảnh Chu lấy ra nhẹ nhõm, cho dù không nói, Lục Dương cũng biết rõ hai loại pháp ẩn giấu tu vi này tuyệt đối khó gặp, có thể thấy được sự tín nhiệm của hai người dành cho mình.

Mạnh Cảnh Chu cười ha ha, nói thẳng Lục Dương không cần để ở trong lòng, Man Cốt cũng nói lời tương tự.

...

- A, ta nhớ nơi này là trà lâu, hiện tại đổi thành quán đồ nướng rồi?

Trong màn đêm, hai tên giang hồ hiệp khách một lần tình cờ phát hiện trà lâu lúc đầu biến mất, thay vào đó là một quán đồ nướng với cái tên rất có ý tứ.

- Quán đồ nướng Một Lần Nữa, hương vị thơm ngon.

Giang hồ hiệp khách giáp nào đó động động cái mũi, mùi thơm của đồ nướng xông vào mũi, để cho người ta muốn ngừng mà không được, nước bọt chảy ròng ròng.

- Ăn một bữa.

- Đi, đi vào.

Hai người ăn nhịp với nhau, đi vào quán đồ nướng.

Vừa tiến vào quán đồ nướng, hai người đã bị bầu không khí loạn xị bát nháo rung động, các thực khách ăn uống linh đình, miệng lớn cắn xâu thịt, uống từng ngụm rượu lớn, ăn đến mặt mày hớn hở, âm thanh lớn đến có thể lật tung nóc phòng, hán tử khỏe mạnh cầm xâu nướng chạy vào chạy ra, chắc là tiểu nhị cửa hàng không thể nghi ngờ.

Tiểu nhị cửa hàng cường tráng như thế, là phòng ngừa khách nhân ăn cơm chùa?

- Cửa hàng mới mở thế mà hot như thế?

Hai người có chút chờ mong, loại này cửa hàng có thể lửa, tất nhiên có lửa đạo lý, không thể không nếm.

Hai người rất may mắn, còn thừa lại cuối cùng một trương bàn trống.

Hai người vào chỗ, một tiểu nhị khác tên Lục Dương cầm cái khăn nhỏ, trên mặt mang ý cười tiêu chuẩn của ngành dịch vụ:

- Xin chào, hai vị muốn ăn chút gì?

- Hai bầu rượu, một đĩa đậu phộng luộc, ba mươi xiên thịt dê nướng, ba mươi xiên thịt bò, hai phần khoai tây nướng... Đều là hơi cay, hai chúng ta ăn không được quá cay.

Lục Dương một bên nhớ kỹ, một bên truyền âm cho Man Cốt:

- Ngươi có thể điều chỉnh phối phương một chút hay không, đồ nướng ăn quá ngon, đưa tới nhiều người như vậy, chúng ta còn thế nào giám thị Tần Nguyên Hạo?

Lục Dương không nghĩ tới bí chế phối phương của Man Cốt có tác dụng như thế, buổi tối ngày đầu tiên tới mấy tên khách nhân, ngày thứ hai tới mấy bàn, ngày thứ ba đã xếp đầy cái bàn, hiện tại là ngày thứ tư, hai tên giang hồ hiệp khách chiếm một cái bàn cuối cùng, bên ngoài đã có người đang xếp hàng.

Lục Dương hoài nghi, chỉ sợ ngày thứ năm sẽ có người muốn hẹn trước đặt trước bàn hoặc nhiều người cũng ngồi một bàn ăn cơm, ngày thứ ba mươi có thể mở một chuỗi cửa hàng ở quận bên cạnh, một năm sau sẽ mở được haii trăm cửa hàng. Một chuỗi cửa hàng ở phía bắc lục địa Trung tâm. Ba năm sau, phổ biến khắp Lục địa Trung tâm, sau 5 năm nữa sẽ phổ biến toàn đại lục... nếu có khái niệm niêm yết ở đây....

Phối phương của Man Cốt không có vấn đề, sẽ không phải có chút hàng cấm bỏ vào trong hương liệu chứ?

Đây là lời nói đyà, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu hưởng qua thịt mà Man Cốt nướng, không có thả hàng cấm, xác thực ăn ngon, bất quá không nghĩ tới sẽ dẫn tới nhiều khách nhân như vậy.

Về sau Lục Dương hiểu rõ, mình ở trong Thiên Môn phong ăn đều là sơn trân hải vị nhất đẳng, hương vị ngon đến mức hắn vốn đã quen ăn cao lương mỹ vị cũng có thể nói ngon, phối phương đồ nướng của Man Cốt xác thực có chỗ độc đáo.

Nói chung, chúng ta không thể để cửa hàng trở nên quá nổi tiếng.

- Dưới lầu giống như rất bận, cần ta xuống lầu hỗ trợ không?

Âm thanh lười biếng của Mạnh Cảnh Chu vang lên bên tai hai người.

Hiện tại Mạnh Cảnh Chu một người đang ở lầu hai giám thị Tần Nguyên Hạo.

- Ngươi thành thành thật thật trên lầu giám sát Tần Nguyên Hạo, đừng xuống đây quấy rối!

Lục Dương cảnh cáo, Mạnh Cảnh Chu xuống lầu coi như không chỉ làm tiểu nhị cửa hàng đơn giản như vậy.

Dựa theo sự hiểu rõ của hắn về Mạnh Cảnh Chu, anh ấy có thể mang đến cho thực khách một trò hài độc thoại trong khi phục vụ đồ ăn.

Mạnh Cảnh Chu ngáp thật to một cái, nghe để người buồn ngủ:

- Thế nhưng lầu hai thật rất nhàm chán, bốn ngày rồi, Tần Nguyên Hạo hoàn toàn không có dự định rời khỏi nhà, cả ngày không phải ngồi xuống chính là đi tới đi lui, ngay cả sinh hoạt giải trí cũng không có.

- Theo ta thấy, còn không bằng chúng ta giả mạo làm người biểu diễn lưu động trên đường phố, ta đến nhà Tần Nguyên Hạo biểu diễn tấu đơn, ngươi đi biểu diễn khiên vạc lớn, thừa dịp di chuyển lực chú ý, Man Cốt lắp đặt phù nghe trộm cái gì đó.

Lục Dương cùng Man Cốt cũng không có phản ứng Mạnh Cảnh Chu.

Biện pháp tốt nhất đối phó gia hỏa líu lo không ngừng chính là không nhìn.

Gặp không ai phản ứng mình, Mạnh Cảnh Chu đành phải nói sang chuyện khác:

- Man Cốt, ngươi thật không cân nhắc làm xâu nướng khó ăn một chút à?

Man Cốt có kiên trì của mình:

- Nhà chúng ta thân là thế gia về đồ nướng, mười tám đời người đều sẽ nướng đồ, tôi không thể để thế hệ của mình mất đi danh tiếng của đồ nướng Man tộc.

Bình Luận (0)
Comment