Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 84 - Chương 84: Lục Thị Tượng Hình Quyền

Chương 84: Lục thị Tượng Hình Quyền Chương 84: Lục thị Tượng Hình Quyền

Lục Dương sinh ra cảm giác không ổn, hắn cùng sử dụng hai tay hai chân, úp sấp đến chỗ vạc nước.

Lục Dương rốt cục nhìn thấy bộ dáng bây giờ của mình.

Hắn biến thành một con hổ.

Hổ quyền đại thành, thật đáng mừng.

- Lục Dương, ngươi đoán ta đi ở trên đường nhìn thấy cái gì, một tiệm đậu hũ có một linh vật rất có ý tứ nha.

Mạnh Cảnh Chu đi dạo trở về, nghe nói Lục Dương đang luyện quyền ở hậu viện, muốn nhìn một chút luyện thế nào.

Sau đó hắn liền thấy một đầu Hổ yêu ghé vào biên giới vạc nước soi gương.

- Mẹ nó, yêu quái!

Mạnh Cảnh Chu quát to một tiếng, xoay cánh tay, làm bộ muốn đánh ra.

Không trách hắn có loại phản ứng này, hậu viện vốn là địa phương Lục Dương dùng để luyện quyền, hiện tại Lục Dương biến mất, xuất hiện một con hổ, rất dễ dàng để cho người ta liên tưởng đến Hổ yêu phục sinh, ăn mất Lục Dương gì đó.

Hổ yêu há miệng nói tiếng người, phát ra giọng nói giống như của Lục Dương:

- Yêu quái đại gia ngươi, là ta.

- Tiếng nói thế mà giống y chang Lục Dương.

Mạnh Cảnh Chu kinh ngạc.

Một người một hổ đang ở trên không trung, Mạnh Cảnh Chu bị tiếng nói của Hổ yêu làm cho kinh sợ, không kịp phản ứng, bị một móng vuốt của Lục Dương đập rơi xuống mặt đất.

Lục Dương hừ lạnh một tiếng, trong nội viện ngay cả vết tích đánh nhau cũng không có, làm sao có thể là Hổ yêu ăn hắn, Mạnh Cảnh Chu tiểu tử này rõ ràng nhìn ra mà còn tự mình giả ngu.

Mạnh Cảnh Chu hét to một tiếng, vừa rồi Lục Dương cũng không có đánh thật, đụng vào loại da dày thịt béo như hắn mà nói không thương không ngứa.

Hắn đứng dậy vỗ vỗ đất trên người, một mặt hồ nghi nhìn Lục Dương:

- Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Không phải tham ngộ Tượng Hình Quyền sao, làm sao đổi lại học Biến Hình Thuật rồi?

- Ngươi chờ chút, ta nghiên cứu một chút làm sao biến trở về đã.

Hổ yêu Lục Dương khổ não nghĩ, gãi gãi sau gáy, sau đó phát hiện chân trước với không tới, nhất định phải ngồi dưới đất, dùng trảo sau cào... Được rồi, không gãi nữa, quá ảnh hưởng đến hình tượng.

Hổ yêu Lục Dương nhe răng trợn mắt, không nghĩ tới luyện quyền còn có thể ra cớ sự như vậy.

Bây giờ nghĩ lại, chỉ có kiếm pháp của hắn là coi như bình thường.

Phải nói không hổ là kiếm linh căn.

Mạnh Cảnh Chư keng keng keng chạy đến trên lầu, gọi Man Cốt xuống.

- Làm gì, ta đang giám thị Tần Nguyên Hạo.

- Có chuyện vui cho ngươi nhìn.

Man Cốt đầu óc mo hồ bị Mạnh Cảnh Chu kéo đến hậu viện, nhìn thấy Hổ yêu quen thuộc.

- Yêu quái, trả mệnh Lục huynh của ta lại đây!

Man Cốt hét lớn một tiếng liền đánh, đầu óc hắn không có nhanh nhẹn, đây là đánh thật.

Mạnh Cảnh Chu thấy thế tranh thủ thời gian ôm lấy eo Man Cốt, để đại ca Man tộc tỉnh táo:

- Đừng đánh đừng đánh, đây là Lục Dương.

Hai con ma hổ đang xuyên chuỗi thịt nghe được động tĩnh ở hậu viện, hiếu kỳ vụng trộm chạy tới xem xét, bị dọa đến hồn bay lên trời.

Lúc này Hổ yêu thật sống lại.

Hổ yêu Lục Dương liếc mắt, không có tâm tư phản ứng bọn gia hỏa này, chuyên tâm nghiên cứu như thế nào trừ bỏ trạng thái của Hổ yêu.

Hắn nhắm mắt lại, mặc niệm ba lần trở về hình dáng ban đầu.

Khi Lục Dương mở mắt, thế mà khôi phục thành hình dáng ban đầu.

Sau một sự cố giày vò, ba người rốt cục có thể ngồi xuống hảo hảo suy nghĩ vừa rồi xảy ra chuyện gì, hai con ma hổ cũng nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục xuyên thịt.

Chuyện làm ăn tối hôm nay khẳng định còn tốt hơn ngày hôm qua, cần phải xuyên thêm nhiều một chút.

( Đừng hỏi vì cái gì Lục Dương từ Hổ yêu biến thành hình người còn có quần áo, đây là tiểu thuyết đứng đắn a).

- Là như vầy, ta vừa rồi đang luyện Tượng Hình Quyền...

Lục Dương từ từ nói.

Man Cốt nghe được Lục Dương nói hắn vừa rồi luyện Tượng Hình Quyền, cảm thấy tam quan đều hứng chịu xung kích, thốt ra:

- Ngươi luyện Tượng Hình Quyền hay là Hóa Hình quyền?

Thánh Nhân nói rất đúng, đọc vạn quyển sách còn muốn đi vạn dặm đường, những chuyện viết trong sách có lúc nào đúng hết, vẫn phải đi theo Lục huynh cùng Mạnh huynh nhiều đi một chút mới được.

Từng trải.

Phản ứng của Mạnh Cảnh Chu cũng không khá hơn Man Cốt chút nào, ánh mắt nhìn Lục Dương trở nên là lạ.

Vốn cho rằng ngươi luyện pháp thuật, kết quả ngươi nói cho ta ngươi vừa rồi đang đánh quyền?

Người nào luyện võ có thể luyện ra hiệu quả như ngươi đây?

Lúc đầu Mạnh Cảnh Chu cảm thấy mấy ngày trước Lục Dương tu luyện thuật khu quỷ, tu luyện thành Dương Thần xuất khiếu đã đủ kỳ hoa, không nghĩ tới còn có chuyện càng kỳ hoa hơn.

Lục Dương nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nói về cảm ngộ độc nhất vô nhị của bản thân về Tượng Hình Quyền:

- Các ngươi thử nghĩ xem, bản chất của Tượng Hình Quyền không phải là bắt chước động vật à, Hổ Quyền, Hầu quyền, Hạc quyền các loại, bắt chước hổ, khỉ, hạc, đúng hay không?

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt gật gật đầu.

Lục Dương tiếp tục nói:

- Đúng không, thế khẳng định bắt chước càng giống hiệu quả càng tốt, uy lực càng lớn, đúng hay không?

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt gật gật đầu.

- Ta vừa tiếp xúc qua Hổ yêu, quen thuộc nhất về hổ quyền, hổ quyền vào tay học nhanh nhất giống nhất, đúng hay không?

Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt tiếp tục gật đầu.

Lục Dương lại nói:

- Ta ôm loại ý nghĩ này đánh quyền, đánh tiếp đánh tiếp liền biến thành lão hổ, rất hợp lý đúng hay không?

Mạnh Cảnh Chu vừa định gật đầu, cứ thế mà phanh đầu lại:

- Đúng cái chim, chênh lệch quá xa.

Man Cốt còn đần độn gật đầu.

Lục Dương buông tay, hắn mới bất đắc dĩ nhất, hắn đường đường chính chính dựa theo quyền phổ tu luyện, chỉ bất quá tăng thêm một chút cảm ngộ nho nhỏ của mình:

- Nếu không các ngươi cũng thử một chút, nói không chừng các ngươi có thể thông qua loại phương thức này học được thuật Biến Hình?

Trong mắt Mạnh Cảnh Chu cùng Man Cốt lộ ra hưng phấn, có thể thông qua luyện quyền học tập thuật Biến Hình thì không còn gì tốt hơn.

Tuy nói thuật Biến Hình đều là do những tu sĩ trộm đạo kia dùng, bất quá có thể học nhiều thêm một môn cũng không lỗ, không chừng ngày nào đó sẽ cần dùng tới.

Bình Luận (0)
Comment