Ai Bảo Hắn Tu Tiên (Dịch)

Chương 85 - Chương 85: Bộ Khoái Cùng Tiểu Thâu (1)

Chương 85: Bộ khoái cùng tiểu thâu (1) Chương 85: Bộ khoái cùng tiểu thâu (1)

Có Lục Dương – vị đại sư về quyền pháp này chỉ đạo, hai người rất nhanh đã học xong Hổ quyền, đánh hổ hổ sinh phong, rất uy phong.

Bất quá mấu chốt nhất biến hình là thế nào cũng học không được.

Hai người luyện quyền, Lục Dương cũng không nhàn rỗi, hắn nhìn động tác hai người luyện quyền, trong lòng bắt đầu sinh ra một ý nghĩ khác.

Tượng Hình Quyền là quyền pháp bắt chước, làm gì cực hạn ở việc bắt chước động vật, bắt chước người không được sao?

Ý nghĩ này giống như ngựa hoang mất cương, kéo đều kéo không về. Điều kiện tiên quyết để Tượng Hình Quyền bắt chước được là rất quen thuộc về đối tượng cần bắt chước.

Lục Dương nhìn thấy hai người đang chuyên tâm luyện quyền, ánh mắt sáng lên, đây không phải là ví dụ tốt nhất sao?

Hắn đã nắm giữ yếu nghĩa hạch tâm của Tượng Hình Quyền, đã đến lúc nên sáng tạo cái mới.

- Sửa cũ thành mới mới có tiến bộ!

Lục Dương nói liền làm.

Hắn lần nữa nhắm mắt lại, nghĩ lại động tác của Man Cốt, thân thể bắt đầu chuyển động.

Man Cốt đang đánh quyền nhìn thấy Lục Dương nhất cử khẽ động, cảm thấy nhìn rất quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra gặp qua ở đâu.

- Đây không phải ta sao?

Man Cốt rất nhanh kịp phản ứng, không hiểu rõ Lục Dương đang làm gì.

Lục Dương lại lần nữa đắm chìm bên trong cảm ngộ huyền diệu, thân thể dẩn dẩn biến hóa, thế mà thật biên thành dáng vẻ của Man Cốt.

- Ha ha, thành công, ta biết ta đoán đúng mà.

Lục Dương đang có khuôn mặt của Man Cốt cười ha ha nói, cảm giác trái phải.

Man Cốt: - ! ! !

Chuyện gì xảy ra? Chỉ trong một cái nháy mắt đã biến thành mình rồi?

Làm sao đều không giống với Tượng Hình Quyền trong ấn tượng của hắn, Tượng Hình Quyền cũng có thể bắt chước người?

- Man Cốt huynh, ngươi còn cười như thế... Mẹ nó, Man Cốt nào là thật?

Mạnh Cảnh Chu đang đánh quyền nghe được tiếng cười không hợp hoàn cảnh, theo bản năng cảm thấy không thích hợp, quay đầu nhìn lại, khá lắm, hai tên Man Cốt.

- Không đúng, Man Cốt mới xuất hiện là Lục Dương biến thành.

Mạnh Cảnh Chu trên dưới dò xét Lục Dương, dáng dấp xác thực giống Man Cốt, bất quá biểu lộ thần thái còn kém xa.

Man Cốt chính là người chất phác đàng hoàng, Man Cốt do Lục Dương biến thành vừa nhìn chính là gia hỏa mang theo ý nghĩ xấu đầy mình.

Hắn đã bỏ đi việc học tập Tượng Hình Quyền, nếu như nói lúc đầu hắn còn muốn học tập Tượng Hình Quyền biến hình, bây giờ thấy Lục Dương bày ra bộ dáng này, biết mình khẳng định học không được.

Cái này đã hoàn toàn không quan hệ gì với Tượng Hình Quyền.

Sau khi nắm giữ kỹ xảo, Lục Dương từ Man Cốt hoán đổi thành Mạnh Cảnh Chu, tương đối thuận lợi.

- Chiêu này của ngươi quả nhiên là thuật Biến Hình?

- Đây là Lục thị Tượng Hình Quyền.

Lục Dương chắp hai tay ra sau, ngẩng đầu 45 độ nhìn trời, rất có phong phạm cao nhân về quyền pháp.

- Ta đã tìm hiểu Lục thị Tượng Hình Quyền đến cảnh giới hoàn hảo, bác đại tinh thâm, không phải độc linh căn như ngươi có thể tìm hiểu thấu đáo.

- Có câu nói rất hay, trời cao chín tầng, sâu chín tầng, Lục thị Tượng Hình Quyền cũng có phân chia chín tầng.

- Bây giờ ta vừa đến cảnh giới tầng thứ nhất mà thôi, đợi ta tu luyện tới chỗ cao siêu, có thể đạt được biến hóa lực lượng, pháp thuật, thậm chí tu vi của đối tượng, nếu năm nào ta luyện tới tầng thứ chín, một ý niệm của ta đã có thể trở thành đại năng Độ Kiếp kỳ, trấn áp đại sư tỷ cũng không đáng kể.

Lục Dương dương dương đắc ý nói để Man Cốt đều tin là thật, Man Cốt lặng lẽ hỏi Mạnh Cảnh Chu:

- Lục huynh nói là sự thật?

Mạnh Cảnh Chu liếc mắt:

- Thật cái rắm, nghe qua đã biết là thổi. Nếu ngươi nguyện ý nghe, ta có thể biên ra tám phiên bản không giống cho ngươi.

Man Cốt ồ một tiếng, cảm thấy bản lĩnh nói láo hạ bút thành văn như Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu này quả thật lợi hại.

Cách thời gian Lục Dương hiểu rõ về hàm nghĩa mới của Tượng Hình Quyền lại qua mấy ngày, khách nhân tới tiệm một ngày nhiều hơn một ngày, có vị khách ăn cao hứng, còn thưởng cho linh thạch.

- Chúng ta không phải lên giá sao, vì cái gì còn nhiều người như thế?

Lục Dương cắn răng nghiến lợi nói, ngày hôm qua còn có tiệm cơm lớn nhất quận Diên Giang đưa ra yêu cầu muốn mua phối phương của bọn hắn.

Chỉ có một mình hắn nghiến răng nghiến lợi, Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt đều rất cao hứng.

Hôm nay là Man Cốt lên lầu giám sát Tần Nguyên Hạo, Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu xuống lầu làm tiểu nhị.

Mạnh Cảnh Chu một bên kiểm chế xúc động kể chuyện ngâm thơ, một bên truyền âm nói:

- Nghe nói mấy ngày trước có một bàn người đều là tư sĩ, sau khi nếm qua khen không dứt miệng, tán dương đồ chúng ta làm còn ngon hơn cả linh trù bọn hắn nhận biết.

- Cứ như vậy, một truyền mười, mười truyền trăm, hiện tại rất nhiều tu sĩ đều biết rõ tiệm của chúng ta.

Đừng nhìn mở miệng khắp nơi đều là linh trù, trên thực tế linh trù là một loại người mà tu sĩ rất khó để trở thành, ở bên trong quận Diên Giang càng là một bàn tay đã đếm được, mà đại đa số đều là Luyện Khí kỳ, chỉ có một vị Trúc Cơ kỳ.

Linh trù chú ý chính là ngũ hành tương sinh, làm ra đồ ăn vừa mỹ vị, lại có thể tăng lên tu vi, hai loại hiệu quả đạt thành thống nhất.

Xâu nướng của Man Cốt khẳng định không thể tăng lên tu vi, nhưng thắng ở mỹ vị. Các tu sĩ trong quận Diên Giang cảm thấy bọn hắn ăn không được đồ ăn của linh trù tăng lên tu vi, chẳng lẽ còn không thể ăn xâu nướng ăn càng ngon hơn của linh trù?

Xâu nướng đắc gấp mười lần so với bình thường, ở trong mắt tu sĩ đều thuộc về hàng đẹp giá rẻ.

- Chúng ta đã có chút danh tiếng ở vòng tròn cao tầng của quận Diên Giang, rất nhiều người bình thường trong nhà không thiếu tiền cũng kéo đến chúng ta nơi này ăn com, xem nó như một loại khoe khoang, là đề tài câu chuyện trong lúc nhàn rỗ, kế hoạch mở rộng việc buôn bán của chúng ta ra toàn bộ đại lục đã ở trong tẩm tay, có cao hứng hay không?

- Ta cao hứng cái chim.

Lục Dương liếc mắt, hoan nghênh khách hàng mới tới.

- Lão bản, lầu một đều ngồi đầy, không thể đi lầu hai sao?

Có khách hàng gặp lầu hai sáng đèn, cảm thấy là vị trí không tệ.

- Lầu hai đang trang trí, không tiếp khách, xin khách nhân thứ lỗi.

Cho dù không muốn làm lớn làm mạnh quán đồ nướng, Lục Dương vẫn chuyên tâm làm tiểu nhị, cũng không có suy nghĩ lười biếng công tác.

Bình Luận (0)
Comment