Thời Tiện Ngư thầm nghĩ: Thẩm mỹ Thị Thần còn rất cao.
Cô lại Tụ Linh Lô bên cạnh hút mấy ngụm linh khí, toàn thân thần khí thanh sảng.
Đi lên nữa chính là tẩm cung cô thường ngày nghỉ ngơi, nhưng không có nhìn thấy Linh Thảo Viên Thị Thần nói.
Thời Tiện Ngư nhìn chung quanh, sau đó phát hiện, ở phía sau tẩm cung có thêm một mảnh vườn rất lớn, kích thước kia cơ hồ so với tẩm cung, Tụ Linh Lô, Cá Kỳ Nguyện, tất cả diện tích cộng lại còn lớn hơn!
Khó trách lúc trước Thị Thần nói không bỏ xuống được, nguyên lai Linh Thảo Viên cần không gian lớn như vậy a.
Cô tò mò đi vào Linh Thảo Viên, vẫn là bạch ngọc gạch đá lót đường, vườn hoa hình dạng lớn nhỏ không đồng nhất bị chia làm mấy chục khối, rải rác ở trong vườn này, mà thực vật trong núi cùng quái thạch hơi điều chỉnh, đi lại ở trong đó, cảnh sắc tùy theo biến hóa, ý tứ mười phần.
Chẳng qua trong vườn hoa trống rỗng, không nhìn thấy bất kỳ cái gọi là Linh Thảo, chỉ có đất...
Thời Tiện Ngư: “Cỏ, đâu?”
Thị Thần không hiểu, hỏi cô: “Cỏ gì?”
“Linh Thảo a.” Thời Tiện Ngư chỉ vào một vườn hoa hình bán nguyệt bên chân, hỏi: “Sao cỏ gì cũng không có? Là còn chưa nảy mầm sao?”
Thị Thần ngẩn người, rất nhanh hiểu được ý tứ của Thời Tiện Ngư, nói: "Nguyên Quân nếu thích hoa cỏ, có thể chọn chút thực vật mình thích, cấy vào trong vườn, Tiểu Thần thấy trên núi này có không ít kỳ hoa dị thảo."
Thời Tiện Ngư: “......”
Cô ấy hiểu.
Ý tứ chính là, cô tốn rất nhiều sức lực mua một cái giỏ trái cây, ông chủ chỉ cho cô giỏ nhưng không cho trái cây.
Thời Tiện Ngư nhịn không được bĩu môi, nhẹ giọng nói thầm: "Trồng một đống thực vật bình thường còn tính là Linh Thảo Viên gì, uổng công chúng ta tốn nhiều linh khí như vậy khôi phục nó..."
Vốn cô còn rất chờ mong, cho rằng trong Linh Thảo Viên mọc đầy nhân sâm linh chi biết chạy, kết quả là như vậy.
Thị Thần có chút khó xử, lông mày hơi không thể nghe thấy khẽ nhíu lại: “Linh Thảo Viên đã từng sum xuê hưng vinh, chỉ là theo linh khí xói mòn, thực vật trong vườn không thể tiếp tục sinh trưởng, dần dần héo rũ héo tàn. Hiện giờ trong vườn mặc dù không có Linh Thảo tiên quả, nhưng cũng có thể trồng chút thực vật bình thường, có linh khí tẩm bổ, thực vật luôn có thể sinh trưởng tốt hơn.”
Thời Tiện Ngư hỏi: “Có thể tốt bao nhiêu? Kết quả sẽ ngọt hơn sao?”
Thị Thần suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Theo lý nên như thế.”
Trong lòng Thời Tiện Ngư khẽ động, tò mò hỏi: “Vậy nếu trồng thảo dược thì sao?”
Thị Thần trả lời: "Lẽ ra phải như vậy.”
Thời Tiện Ngư đột nhiên muốn hoan hô: “Vậy chúng ta đi đào mấy viên nhân sâm trồng xuống, sau khi ăn có thể trường sinh bất lão hay không?”
Thị Thần ân cần dạy bảo: “Nguyên Quân nếu muốn trường sinh bất lão, vẫn nên lấy thu thập nguyện lực làm chủ, đợi đến tương lai phòng luyện đan Tiên cung cũng khôi phục, Nguyên Quân liền có thể ở bên trong học tập chuyện luyện đan, đến lúc đó, luyện ra trường sinh bất lão đan cũng chưa chắc đã muộn.”
Chuyện quá lâu dài thì Tiện Ngư luôn luôn sẽ không suy nghĩ, người đoản mệnh có cách sống đoản mệnh, nắm chắc lập tức mới là mấu chốt!
"Thẩm đại ca tặng rất nhiều hạt giống cho em, bây giờ em sẽ trồng toàn bộ chúng!" Cô đầy khát khao, một khắc cũng không thể đợi, xoay người bỏ chạy.
Khi trở về, trong tay không chỉ có thêm một bao hạt giống, còn có thêm một cái xẻng nhỏ.
“Có cần xới đất tưới nước không?” Cô giơ xẻng nhỏ hứng trí bừng bừng hỏi.
Thị Thần kinh ngạc nhìn cô, phát hiện bộ dáng tràn ngập nhiệt tình của cô cư nhiên thập phần đáng yêu: “...... Cũng không cần, thổ nhưỡng trong vườn có linh khí tẩm bổ, nước sung túc, sau khi chôn hạt giống sẽ sinh trưởng, không cần để cho Nguyên Quân lo lắng, Tiểu Thần cũng lúc nào cũng sẽ chiếu cố chúng nó.”
Thời Tiện Ngư đã ngồi xổm xuống, khẩn cấp mở túi ra, đem tất cả hạt giống dựa theo kích thước chia làm hai nhóm, hạt giống nhỏ trồng một vườn hoa, hạt giống lớn trồng một vườn hoa khác.