Lục Mân nói: "Vậy cô đại khái không biết, nam sinh chụp được những bức ảnh này cho Vạn Thiến Thiến, đã từng ở trường học trắng trợn phát tán ảnh chụp trước khi Đỗ Hiểu Linh phẫu thuật thẩm mỹ, Đỗ Hiểu Linh vẫn muốn bắt nhược điểm của đối phương, cho nên, cô ấy giúp Vạn Thiến Thiến cũng không phải là không có tư tâm của mình, đáng tiếc chuyện Vạn Thiến Thiến đến trước mắt sợ hãi, không dám làm lớn chuyện, Đỗ Hiểu Linh lại không chịu buông tha đối phương, dưới tình huống như vậy, Vạn Thiến Thiến vì lấy lại ảnh chụp, làm ra hành vi quá khích cũng không khó lý giải.”
Thời Tiện Ngư ngẩn người, hỏi: “Sao anh lại biết những thứ này?”
Lục Mân rũ mắt, nhìn Bạch Dư Hi trong lòng: “Dư Hi nói cho tôi biết, cô ấy nói, tuy rằng nhìn bề ngoài, mâu thuẫn giữa Hạ Du và Đỗ Hiểu Linh lớn hơn, nhưng trên thực tế, Vạn Thiến Thiến và Đỗ Hiểu Linh cũng có mâu thuẫn không thể điều hòa, sau khi Đỗ Hiểu Linh chết, Dư Hi kỳ thật từng hoài nghi Vạn Thiến Thiến, chỉ là không có chứng cứ.”
Vương Ái Quốc nhịn không được chen vào hỏi: “Đã như vậy, vậy Đỗ Hiểu Linh hiện tại coi như là báo thù đi?”
Bạch Dư Hi ở Lục Mân trong lòng run lẩy bẩy: "Đúng vậy, chúng ta lúc nào mới có thể rời đi...... Tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà......"
Lục Mân không nhanh không chậm vỗ Bạch Dư Hi phía sau lưng, thấp giọng nói: "Tôi cũng không biết lúc nào có thể rời đi nơi này, vừa rồi nói những kia, cũng chỉ là tôi cá nhân suy đoán mà thôi, kế tiếp tất cả mọi người phải càng thêm cẩn thận mới đúng, Vạn Thiến Thiến tại biết rõ nơi này có tình huống nguy hiểm, còn một mình chạy tới nhà vệ sinh, cái này rất khác thường."
Hắn vừa nói như vậy, mọi người càng thêm khẩn trương.
Chu Bặc Thiện cũng nhíu mày, quét mắt một vòng, nói: "Đúng vậy, ta vừa rồi đã dặn dò mỗi người không nên tùy ý đi lại, vì cái gì Vạn Thiến Thiến còn có thể một mình đi vệ sinh?"
Mọi người nhìn nhau, từ từ, ánh mắt đều dừng lại trên người Hạ Du.
“Hạ Du, vừa rồi cậu và Vạn Thiến Thiến ở chung một phòng phải không? Sao cậu không cùng cô ấy đi toilet?”
"Đúng vậy, nơi này nơi nơi đều có thể phát sinh nguy hiểm, cô như thế nào yên tâm để cho cô ấy đi một mình?"
Hạ Du bị mọi người chất vấn làm cho trở tay không kịp, vội trả lời: "Tôi không biết cô ấy muốn đi vệ sinh, cô ấy nói cô ấy có chuyện muốn nói với Dư Hi, cho nên tôi không đi theo.”
Lục Mân nhẹ nhàng lắc đầu: “Vạn Thiến Thiến không tới phòng chúng ta.”
Bạch Dư Hi rúc vào trong lòng hắn cũng nói: “Không có...... Thiến Thiến không tới tìm tôi......”
Ngay cả Chu Bặc Thiện cũng làm chứng: “Tôi thấy Vạn Thiến Thiến đi ra khỏi phòng, liền trực tiếp xuống lầu.”
Hạ Du ngạc nhiên: “Nhưng cô ấy thật sự nói với tôi, muốn tìm Dư Hi nói chuyện.”
Trong đám người không biết là ai nhỏ giọng nói thầm một câu: "Tôi nghe Vạn Thiến Thiến nói qua, nếu như cô gặp chuyện không may, nhất định là Hạ Du muốn hại cô. Nếu như không phải Hạ Du đối với Vạn Thiến Thiến nói qua cái gì, Vạn Thiến Thiến tại sao lại một mình đi vệ sinh?"
Cơ hồ tất cả mũi nhọn đều hướng về Hạ Du, giống như cô chính là hung thủ giết người!
Sắc mặt Hạ Du khó nhìn tới cực điểm, không thể nhịn được nữa cao giọng quát: “Tôi không có!!!”
Tình thế trước mắt làm cho Thời Tiện Ngư cảm thấy hoảng hốt, giống như có một bàn tay không biết tên đang điều khiển tư tưởng "quần chúng vây xem" này, bọn họ hiện tại đều muốn đẩy Hạ Du vào chỗ chết!
Vương Ái Quốc nói: "Hạ Du có phải hay không biết trong nhà vệ sinh có quỷ, cho nên mới lừa Vạn Thiến Thiến đi vệ sinh?"
“Nói không chừng Hạ Du thông đồng với quỷ trong toilet!” Lại có người đáp.
Hạ Du khó có thể tin nhìn từng khuôn mặt quen thuộc này, cô không thể chấp nhận, bạn học ngày xưa lại phỏng đoán mình như vậy: “Các cậu... các cậu điên rồi sao?”
Ánh mắt Thời Tiện Ngư đảo qua trên mặt mỗi người, đè nén nỗi sợ hãi trong lòng nói: "Dưới tình huống không có chứng cứ, chúng ta vẫn không nên vội vàng kết luận, tôi cảm thấy tất cả mọi người mệt mỏi, không bằng nghỉ ngơi một lát, tỉnh táo lại, thương lượng xem tiếp theo phải làm sao bây giờ."
(Hết chương này)