Roland dừng bước, quay người lại thì ánh mắt đã có vài phần không vui.
"Cô nghĩ mọi người đều có thể trở thành triệu hoán sư sao?"
Thời Tiện Ngư chớp chớp mắt, khó hiểu hỏi: "Vậy dạng người nào mới có thể trở thành triệu hoán sư?"
Roland nghẹn, sắc mặt càng khó coi, dắt em gái tiếp tục hướng về nhà phương hướng đi, ném xuống một câu: "Dù sao cô không có khả năng."
Thời Tiện Ngư cảm thấy có chút khó hiểu, cô tự nhận là hỏi chỉ là một câu bình thường, như thế nào giống như đâm trúng chỗ đau của hắn?
“Tại sao tôi lại không thể?”
Thời Tiện Ngư đi theo phía sau Roland, không nổi giận nói: "Cô không nói cho tôi biết, làm sao biết tôi làm không được?”
Roland không để ý tới cô, chỉ để ý dắt em gái đi về phía trước.
Thời Tiện Ngư thấy thái độ này của hắn, cũng có chút tức giận, cô từng tiếp xúc với Tiểu Mãn, cũng từng chăm sóc Tiểu Lê tuổi nhỏ, nhưng loại tiểu thí hài thời kỳ trưởng thành này thật sự quá khó làm, mẫn cảm lại tùy hứng, giảng đạo lý hắn còn không nghe.
"Xem ra lời bọn họ nói cũng không tính là sai." Thời Tiện Ngư đi theo sau Roland đi vào trong sân, trên mặt đất hố cát mơ hồ có thể thấy được lưu lại triệu hoán trận đồ đằng: “Roland, cậu không cảm thấy mình rất coi thường người sao? Cậu hôm nay mới ngày đầu tiên gặp tôi, căn bản không hiểu tôi là một người như thế nào, dựa vào cái gì nhận định tôi không có khả năng trở thành triệu hoán sư? Cậu cứ như vậy tự cho là đúng sao?”
Trong sân có một cái bàn gỗ, Roran cầm lên một quyển sách trên bàn dùng sức lật qua! Bùm!
Sách vở trang giấy bởi vì hắn quá mức dùng sức trở nên nhăn nheo, Roland giận dữ nói: “Cô nếu cảm thấy mình có thể, liền chính mình xem đi!”
Thời Tiện Ngư cũng không khách khí, sải bước đi tới cầm lấy sách, thật sự lật vài trang.
Văn tự của thế giới này cô đúng là không có học qua, nhưng cô là thần tiên nha, tự mang buff, những văn tự kia ánh vào mắt đồng tử, trong đầu tự nhiên mà vậy liền lý giải ý tứ.
Đây là một quyển sách dạy học nhập môn, giới thiệu cũng là triệu hoán trận cơ bản nhất.
Roland thấy cô thật sự bắt đầu đọc sách, càng căm tức, cũng không biết mình đến tột cùng đang tức cái gì, liền kéo em gái vào nhà.
Chân trước vào nhà, Thời Tiện Ngư gót sau đi vào, hỏi hắn: "Nếu như tôi gặp phải chỗ xem không hiểu, cậu có thể dạy tôi sao?"
Roland: “......”
Hắn chưa bao giờ gặp qua nữ nhân mặt dày như thế, chẳng những muốn vào ở trong nhà hắn, lại còn muốn hắn dạy cô triệu hoán thuật!
Thời Tiện Ngư nghiêm túc thương lượng với hắn: "Dù sao ngươi bình thường cũng phải luyện tập triệu hoán thuật, có thể nhân tiện dạy tôi một chút, tôi sẽ không để cậu xuất lực vô ích, tôi có thể trả tiền cho cậu, cũng có thể giúp làm chút việc nhà, cậu thấy được không?"
Lời của cô rõ ràng rất có đạo lý......
Roland vẻ mặt rối rắm nhìn cô.
Thời Tiện Ngư giơ quyển sách kia nói với hắn: "cậu yên tâm, nếu như học không được, tôi sẽ buông tha, sẽ không gây thêm phiền toái cho cậu.”
Roland không tìm được lý do cự tuyệt, do do dự dự, rốt cục gật đầu một cái.
…………
Thời Tiện Ngư ở lại nhà Roland.
Phòng ốc nơi này đều rất cao lớn, tỷ như nhà Roland chỉ có hai gian phòng ngủ cũng một thư phòng, tổng cộng ba gian phòng, nhưng Thời Tiện Ngư toàn bộ đi dạo xuống, cảm giác so với phòng ốc bốn phòng ngủ hai phòng khách hiện đại còn lớn hơn nhiều.
Trên trần nhà có rất nhiều ống kim loại không biết hành động xen kẽ tương tác, tất cả các đèn không có nguồn điện, nhưng thông qua một loại tinh thể năng lượng phát sáng, bàn ghế và đồ nội thất rất dày, các góc được bọc bằng da kim loại để ngăn ngừa mài mòn, cửa gỗ cũng được khảm bằng sắt và đinh tán.
So với gốm sứ ôn nhuận và vải vóc mềm mại, ở nơi này, vật liệu kim loại, gỗ, da thuộc càng phổ biến hơn.
Thời Tiện Ngư cùng Roland hợp lực đem bàn ăn dời vị trí, bỏ trống vị trí dựng một cái lều trại trong phòng, sau đó cùng hai anh em cùng nhau dùng bữa tối.