"Tốt lắm, thời gian không còn sớm, chúng ta trở về đi thôi." Roland đem Diệu Diệu Oa thu hồi Tinh Tạp, tiếp đón em gái cùng Thời Tiện Ngư về nhà.
Thời Tiện Ngư sờ sờ tinh tạp trong túi, hỏi Roland: "Tôi vừa rồi lúc Triệu hoán ma thú, nhiều lần đều cảm giác mình sắp nôn, tình huống này tính bình thường sao?"
"Cảm giác choáng váng, buồn nôn, tim đập nhanh thậm chí co thắt, đều thuộc về tinh thần lực sau khi đạt tới điểm giới hạn, phát ra tín hiệu thân thể khó chịu cho ngươi, nếu đặc biệt nghiêm trọng, có khả năng sẽ bị sốc."
Roland nghiêm trang nói với cô: “Triệu hoán ma thú, có đôi khi cần một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, nhưng có đôi khi cũng cần có chừng mực, nếu không Triệu hoán sư rất dễ dàng rơi vào nguy hiểm.”
Thời Tiện Ngư nghe xong, nhẹ nhàng vuốt ve tinh tạp màu xám bóng loáng trong tay, cảm thán: "Thì ra thần lực của tôi yếu như vậy..."
Ngay cả cấp C cũng không phải, thiếu chút nữa khiến cô ngã ngựa đổ.
“Lần đầu tiên làm đến trình độ này, đã rất tuyệt rồi.” Roland nhìn cô một cái, vừa đi vừa nói: “Sau này luyện tập nhiều hơn, thần lực sẽ từ từ tăng lên.”
“Muốn luyện tập như thế nào?” Thời Tiện Ngư hỏi.
Roland nói: "Luyện tập thường thấy nhất, là dùng thần lực khống chế ma thú của mình cùng ma thú khác tiến hành đối kháng tỷ thí, ngoài ra, triệu hoán ma thú bản thân quá trình này, đối với tinh thần lực cũng là một loại rèn luyện."
Thời Tiện Ngư nghe xong sửng sốt: "A... Nhưng mà, tôi hiện tại không có tư cách báo danh dự thi, muốn đi nơi nào cùng người khác đối kháng tỷ thí?"
"Có thể lén tìm triệu hoán sư khác tiến hành luận bàn, cũng có thể ngồi đoàn tàu đi Ma Vực thí luyện." Roland liếc cô một cái, có chút ghét bỏ: "Nhưng tôi cảm thấy, cô vẫn là không nên suy nghĩ quá nhiều thì tốt hơn, ngươi hiện tại chỉ có một con Cổ Bỉ Nga, mặc kệ tìm ai luận bàn, đều chỉ thua."
Hắn dừng một chút, lại nói: "Cô ít nhất trước nghĩ biện pháp triệu hồi ra một con ma thú cấp C, nếu không sẽ không có người nguyện ý cùng cô đối chiến, chỉ cảm thấy lãng phí thời gian."
Thời Tiện Ngư: “......”
Đây cũng quá đả kích người.
Maggie bên cạnh chen vào nói: "Anh à, anh có thể đem Diệu Diệu Oa cho Tiểu Ngư tỷ tỷ mượn không? Dù sao anh đã có ma thú cấp B rồi.”
Roland nhíu mày, nghiêm túc phê bình muội muội: "Mỗi người có thần lực bất đồng, cho dù anh đưa ma thú cho cô ấy dùng, cũng không cách nào phù hợp, đến lúc đó vô luận là cô ấy hay là Diệu Diệu Oa, đều sẽ chỉ cảm thấy thống khổ!"
Maggie ủy khuất bĩu môi: “Nhưng mà, trước kia anh từng nói với em, ma thú của ba mẹ có thể dùng cho nhau mà.”
Roland giật mình, sau đó rũ mi mắt xuống, mím môi, thanh âm cũng trầm thấp xuống: "Bọn họ không giống nhau... Ba và mẹ, bọn họ là bạn tâm giao, lý niệm cùng tín ngưỡng đã tuy hai mà một, thần lực cũng giống nhau, cho nên có thể Triệu hoán ma thú lẫn nhau."
Nhắc đến ba mẹ, Maggie im lặng, cúi đầu lặng lẽ đi theo Roland.
Cô không có ký ức về cha mẹ, cũng chưa nói tới có tình cảm gì, nhưng cô biết mỗi lần nhắc tới cha mẹ, tâm tình của anh trai sẽ trở nên rất kém cỏi, cho nên cô không nói lời nào.
Thời Tiện Ngư cũng duy trì trầm mặc.
Ba người về đến nhà, sau khi rửa mặt đơn giản đi ngủ, Thời Tiện Ngư chui vào lều trại trong phòng khách, mở to hai mắt nằm trên đệm ngủ.
Nằm một lúc, vẫn không ngủ được, cô đơn giản ngồi dậy, bật một ngọn đèn nhỏ, mở cuốn sách trong tay ra, muốn tìm tư liệu về Guppy Moth.
Trước mắt được ghi lại trong sách ma thú, tổng cộng có 896 loại, không phải cô không cố gắng học tập, mà là bách khoa toàn thư xác thực quá dày, cô không thể toàn bộ nhớ kỹ.
Thời Tiện Ngư tìm được trang Cổ Bỉ Nga kia, cẩn thận đọc, trong lòng có một tia hy vọng.
Ừm......
Roland nói không sai, đúng là một phế vật.