Không có sự tương phản, không có tổn thương.
Chỉ nhìn Cổ Bỉ Nga mà nói, là rất xinh đẹp, cái đầu lại lớn, vỗ cánh khí thế mười phần.
Nhưng nếu so sánh với ma thú cấp C, quả thực là thảm bại. Chỉ là Diệu Diệu Oa theo như lời Roland sắp bị đào thải, há to miệng một cái, là có thể dễ dàng nuốt chửng Cổ Bỉ Nga, huống chi ma thú cấp B, cấp A khác?
Cho dù trên người Cổ Bỉ Nga có độc thì sao? Với sự chênh lệch lớn về kích thước, liều lượng của một chút độc tố đó không đáng kể chút nào.
Thời Tiện Ngư đi tới thế giới này, là vì trợ giúp Roland báo thù.
Mà phương thức báo thù của Roland, là muốn triệu hồi ra Thị Huyết Yêu Vương.
Thời Tiện Ngư ở trên sách gặp qua giới thiệu của Thị Huyết Yêu Vương, đó là một loại quái vật toàn thân màu đen, mọc cánh dơi, Thị Huyết Yêu Vương chỉ là hoa danh của nó, tên khoa học là Huyết Ma Tích, Cự Ma Thú cấp S.
Muốn đem Cổ Bỉ Nga đặt ở bên cạnh Huyết Ma Tích, phỏng chừng chỉ đủ lớn một ngón chân của Huyết Ma Tích?
Ai......
Thời Tiện Ngư cầm sách, rất rầu rĩ.
Cô nếu như muốn cho Roland được bồi thường mong muốn, ít nhất phải đem Triệu hoán chuyện này làm rõ ràng, tỷ như C cấp B cấp A toàn bộ tới một lần, nhưng cô hiện tại ngay cả cuối cùng C cấp đều với không tới, dựa vào bản lĩnh gì đi trợ giúp Roland đây?
Bất kể như thế nào, nhất định phải nghĩ cách tăng thần lực của mình lên.
Thời Tiện Ngư đặt sách xuống, không đọc nữa.
Cô quyết định ngủ sớm dậy sớm, nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai tiếp tục Triệu hoán ma thú, rèn luyện tinh thần lực!
……
Ngày hôm sau, Roland đưa Maggie đi học, sau khi trở về nhìn thấy Thời Tiện Ngư ở trong sân vẽ trận triệu hoán.
Cô ngồi xổm trên mặt đất, thần sắc chuyên chú vẽ từng đoạn đường cong, trên trán thấm ra mồ hôi tinh tế dày đặc, nâng cánh tay tùy ý cọ cọ, sau đó tiếp tục vẽ.
Quá trình vẽ Triệu hoán trận vừa khô khan cũng vất vả, mà nó chỉ là bắt đầu vất vả, sử dụng tinh thần lực thúc đẩy năng lượng ma tinh, là thời điểm càng vất vả, không chỉ cần nghị lực ngoan cường, còn cần thiên phú không thể hoặc thiếu, vô số người yêu thích triệu hoán đều dừng lại ở đây.
Roland không hiểu, Thời Tiện Ngư vì sao phải kiên trì tiếp tục.
Đã Triệu hoán qua một con ma thú, cũng đủ hướng người khoe khoang cũng làm chính mình sau này nhân sinh đề tài câu chuyện, tội gì nhất định phải đi lên trở thành triệu hoán sư con đường này?
Roland thu hồi ánh mắt, trầm mặc đi vào sân, đi về phía chuồng dê.
"Roland, cậu đã trở lại rồi." Thời Tiện Ngư phát hiện hắn trở về, đứng dậy chào hỏi hắn: "Muốn đi chăn dê sao?"
“Ừ.” Roland đáp, dưới chân không ngừng.
“Tôi đi cùng cậu nhé.” Thời Tiện Ngư nói.
Roland mặt không chút thay đổi: “Tùy cô.”
Thời Tiện Ngư đã quen với sự lãnh đạm của hắn, lập tức nhanh nhẹn thu dọn ba lô, cùng Roland đi chăn dê.
Ban ngày ban mặt ở trong sân vẽ Triệu hoán trận, rất khó tập trung lực chú ý, thường thường có thôn dân đi ngang qua, tiếng nói chuyện, tiếng thét gần như không gián đoạn, chỉ là tiếng chuông bò trên cổ bò sữa cô đã nghe được vài lần.
Cho nên, vẫn là cùng Roland đi chăn dê là tốt nhất.
Chăn dê là một công việc thoải mái, bởi vì có chó Đại Hoàng chăm sóc bầy cừu, cho nên bọn họ chỉ cần tìm một mảnh đất dốc cỏ xanh béo tốt, sau đó trên cơ bản là có thể mặc kệ.
Hôm nay Roland không có luyện tập triệu hoán thuật, mà là lấy ra một quyển rất dày sách, ngồi ở trên sườn núi đọc sách.
Thời Tiện Ngư ghé sát vào liếc mắt, trên sách vẽ các loại đồ án triệu hoán trận, mỗi loại đồ án đều phức tạp gấp trăm lần so với tam giác trận cơ sở mà cô đang luyện tập.
Cô do dự trong chốc lát, thương lượng với Roland: “Cái kia...... Roland, thẻ tinh thể có thể cho tôi mượn thêm mấy tấm không? Tôi biết thứ này không rẻ, chờ sau này tôi vào thành phố mua được thẻ tinh thể, liền lập tức trả lại cho cậu, cậu xem được không? Nếu cậu không yên tâm, tôi có thể thế chấp cho cậu một ít tài vật, cũng không biết cậu có thể tiếp nhận tài vật gì...... Thật ra cậu đừng thấy tôi như bây giờ, tôi rất có tiền, thật đấy.”