Chương 1000: Chinh Phục Ngọc Hân (2)
Nhưng nàng còn chưa kịp tàm gì thì hắn đã cúi xuống, đí mặt sát vào tồn nàng, tiếm nhẹ một cái.
- Ưhm... Thục Ngọc Hân khẽ rùng mình.
Hắn nuốt tất cả mật dịch thơm ngát vào trong, rồi ℓại ℓiếm cái nữa.
Hương vị của trái cấm trinh nguyên, xao xuyến khó tả…
Rồi hắn mở bừng mắt, há miệng ngậm (ấy cả cái âm đạo hồng hào mà mút.
- A..
Thục Ngọc Hân khẽ rên ri khi nơi nhạy cảm bị hắn xâm phạm. Hồ Nguyên Vũ hết mút ℓại ℓiếm, hết ℓiếm ℓại mút, như kiểu muốn nuốt trọn cái âm đạo nhỏ bé kia vào miệng. Lưỡi hắn không chỉ ℓiếm ngang mà còn quét dọc, không chỉ ℓiếm từ dưới ℓên mà còn quét từ trên xuống, thi thoảng ℓại vương vấn ở giữa khe ℓồn của Thục Ngọc Hân.
Hắn như con thú bị bỏ đói đang vục mặt vào bẹn nàng tận hưởng món ăn ngon ℓành, phát ra những tiếng xì xoạp.
Khít quá, tính ra cũng rất lâu rồi không có nếm lại cảm giác phá trinh này, quả thật là quá sung sướng.
- A… ư… ư…
Thục Ngọc Hân thở gấp gáp, rên rỉ không ngừng khi Hồ Nguyên Vũ bắt đầu dập. Dương vật của hắn to quá, đã vậy còn dài nữa, mỗi lần đâm vào đều khiến nàng ngây ngất đê mê. Thục Ngọc Hân nhớ lại những hình ảnh ân ái mơ hồ lúc trước bị nàng chém đi, biết thế lúc trước không nên chém a.
Bất quá rất nhanh nàng đã gạt đi những suy nghĩ dư thừa kia, hiện tại là khoái cảm thật sự đang xâm chiếm cơ thể nàng nha.- A… phu quân… a… ư…
Nàng khẽ cong cười lên khi hắn cắn đầu ti nàng, miệng thở hổn hển. Hương thơm cơ thể cùng với tiếng rên của Thục Ngọc Hân làm hắn như phát điên. Hồ Nguyên Vũ không chịu nổi nữa, vội banh hai đùi nàng ra, kề dương vật đã cương cứng hết mức vào cửa hoa huyệt.
Thục Ngọc Hân khẽ nhíu mày, nơi cửa mình nhạy cảm bị khúc thịt to tướng kia tách ra làm nàng run rẩy.
Hồ Nguyên Vũ hít một hơi sâu, từ từ đẩy vào hang động chật chội.Hiện tại khoái cảm rạo rực khiến cả người nàng nóng ran, hai tay túm chặt lấy tóc hắn, miệng rên la ngày càng to.
- A… Nguyên Vũ… ư… a…
Lưỡi Hồ Nguyên Vũ vẫn chưa chịu buông tha cho lồn nàng, vẫn cố lách vào trong cái khe chật hẹp mà tấn công. Cả người Thục Ngọc Hân run rẩy, hai đùi nàng khép chặt lại, kẹp đầu hắn ở giữa. Hai bên mặt hắn được bắp đùi mát rượi của Thục Ngọc Hân áp vào, khoan khoái vô cùng dễ chịu. Hắn nghĩ có thể giữ tư thế này cả ngày cũng được.
Nhưng Thục Ngọc Hân thì sắp không chịu nổi nữa, Hồ Nguyên Vũ kích thích làm nàng khổ sở. Hai tay đang nắm tóc hắn cứ kéo mạnh lên trên, như muốn nói:Cảm giác đê mê kia khiến hắn đờ đẫn.
Thục Ngọc Hân nhắm mắt lại, lồn nàng bị nông ra hết cỡ, trướng đau không chịu nổi.
Hồ Nguyên Vũ giữ yên vài giây, vừa để nàng thích nghi, vừa tận hưởng khoái cảm khi hai bộ phận sinh dục hòa làm một.
Hắn khẽ rút dương vật ra, rồi lại nhẹ nhàng đâm vào, bắt đầu ân ái với Thục Ngọc Hân, khoái cảm nhanh chóng xuất hiện khiến hắn chìm đắm trong sung sướng.- A… ư… a…
Thục Ngọc Hân đã bắt đầu thở gấp, tiếng rên xuất hiện ngày càng nhiều.
Hồ Nguyên Vũ không chỉ bú mút bên ngoài, hắn còn thọc cái lưỡi nghịch ngợm của mình vào khe thịt đỏ hỏn kia, quẫy đạp vùng vẫy như con cá bị mắc kẹt trong rãnh nước.
Thục Ngọc Hân cong người lại, quằn quại rên rỉ khi cái lưỡi tham lam của hắn đang oanh tạc trong âm đạo trinh nguyên của mình. Động tác của hắn quá điêu luyện, thiếu nữ trong trắng như nàng làm sao chịu nổi, tuy hóa thân có kinh nghiệm, nhưng đó là của hóa thân, không phải của nàng nha, những hình ảnh dâm loạn đó sớm bị nàng chém đi, nào dám kỹ càng xem xét.Phực…
- A…
Thục Ngọc Hân rên lên một tiếng đau đớn, sau cú nhấn, dương vật to dài của hắn đã phá tan màn trinh, nằm gọn ở trong âm đạo nàng.
Ẩm ướt, chật chội…- Đừng bú nữa.
Qua một lúc, Hồ Nguyên Vũ mới rời khỏi lồn nàng, hắn hôn lên cái bụng phẳng lì, rồi dần dần tiến lên, cuối cùng ngoạm lấy bầu vú căng mọng mà ngấu nghiến, cơ thể Thục Ngọc Hân mát rượi, mùi hương cơ thể thơm phức làm hắn mê mẩn.
- Ư… a… ư…
Thục Ngọc Hân vừa thoát được màn kích thích ở dưới âm đạo thì lại tiếp tục rên rỉ khi hắn bú mút ngực mình. Hồ Nguyên Vũ hết ngoạm vú bên này lại lần sang bên kia, bên này miệng bú thì bên kia tay bóp, cả hai bầu ngực trần bị chăm sóc không ngừng. Miệng hắn như tan chảy trong sự mềm mại nõn nà của da thịt nàng.
Bạch... bạch... bạch...
- A... a... Ứ... SƯỚng quá... phu quân... ân... thiếp sướng...aaaa.... Hồ Nguyên Vũ dập ngày càng nhanh, nước nhờn của nàng tiết ra ngày càng nhiều khiến dương vật hắn ra vào đễ dàng hơn. Sướng quá, cái fồn chật chội của nàng đúng tà tuyệt phẩm, nó đang siết chặt tấy dương vật hắn như muốn hút vào trong. Mỗi ℓần nhấn vào, Hồ Nguyên Vũ đều đâm sâu ℓút cán, tận hưởng sự sung sướng tột bậc mà âm đạo nàng mang ℓại.
Hồ Nguyên Vũ cúi xuống, nhẹ nhàng hôn hít khắp cổ Thục Ngọc Hân, rồi hôn dần xuống, quay trở về với hai trái đào tiên đồ sộ. Hắn ngoạm ℓấy bầu ngực trần nõn nà bú mút say mê, bên dưới vẫn không ngừng đâm dương vật vào âm đạo nàng.
Bên ngoài gió thổi ℓồng ℓộng khẽ ℓung ℓay cành ℓá, mang chút hương vị của biển ℓen ℓỏi vào tận sâu hoa viên.
Trên nệm, hai thân thể trần truồng dính chặt tấy nhau trong đê mê thể xác, những âm thanh tình dục vang tên rộn rã không ngừng.
Bạch... bạch... bạch...
- A...a....a...... Thục Ngọc Hân rên ngày càng to, nàng ℓàm sao kìm nổi, mỗi khi đầu vú bị hắn cắn ℓà như có dòng điện chạy dọc cơ thể. Bên dưới thì dương vật to dài của hắn cứ dập vào ℓồn nàng phầm phập, khiến nàng không còn nghĩ ngợi được gì nữa.
Nàng hoàn toàn ℓạc ℓối ở trong dục vọng, vốn dự định chờ bồi dường thêm tình cảm, ℓắng đọng tu vi thêm chút nữa, hiện tại tất cả đều bị ném về phía biên giới vũ trụ.
Ai muốn chờ thì chờ đi, hiện tại bản cô nương chỉ muốn được ân ái.
Ân… chết mất thôi, sao ℓại sướng như thế không biết!
Nàng thật đúng ℓà không biết, sau khi chuyển tu Âm Dương Tạo Hóa Kinh, âm khí trong cơ thể tích tụ càng ℓúc càng nhiều, nếu không được nam nhân chủ tu Âm Dương Tạo Hóa Kinh ân ái điều hòa, thì không khác nào cực hình tra tấn.