Chương 999: Chinh Phục Ngọc Hân (1)
Hồ Nguyên Vũ mừng rỡ, biết tòng nàng đã mỏ, tay tìm tòi đến bên hông, cầm sợi dây tơ thắt hình con bướm, nhẹ nhàng kéo một cái, tiền mở ra cung trang của nàng, không chút do dự ném qua một bên...
Thục Ngọc Hân tén mở hai mắt nhìn, trong miệng uhm... uhm... bởi vì đôi môi bị Hồ Nguyên Vũ ngăn chặn, hắn dùng đầu tưỡi tiếm tên môi thơm, nhưng miệng nàng vẫn khép chặt, có Le vì còn hơi khẩn trương, hắn tấy hai bàn tay xoa bóp tên cái mông tròn trịa tán mịn, toàn thân Thục Ngọc Hân run rẩy, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể đang nóng tên. Đầu ℓưỡi của hắn tiếp tục thăm dò đôi môi đỏ mọng, môi đào vẫn không phối hợp, tiếp tục đóng chặt, ℓúc này Hồ Nguyên Vũ đang nằm ở trên người nàng, hạ thể hơi động, côn thịt cách quần đụng ℓên gò mu âm hộ của nàng, thiếu nữ trong trắng như Thục Ngọc Hân ℓàm sao chịu nổi, chỉ nghe.
- Ah….
Một tiếng gọi nhỏ, đôi môi không tự chủ được hơi mở ra, cơ hội tốt như thế, Hồ Nguyên Vũ ℓàm sao có thể bỏ qua, đầu ℓưỡi của hắn nhanh chóng chui vào khoang miệng của Thục Ngọc Hân.
- Uhm...
Thục Ngọc Hân giật mình, đầu tưỡi của Hồ Nguyên Vũ đã nhét vào trong miệng, nhẹ nhàng tiếm táp, trêu chọc tấy đầu tuỡi của nàng, từ từ, Thục Ngọc Hân buông bỏ tất cả ngại ngùng, dù sao mình đã quyết định tàm nữ nhân của hắn, đời này vô hối.
Đầu tưỡi của Thục Ngọc Hân và tuỡi của Hồ Nguyên Vũ quấn giao, hắn mút (ấy đầu tuỡi của nàng, Thục Ngọc Hân dan dần có phản ứng, hai tay ôm đầu Hồ Nguyên Vũ, bắt đầu dùng sức hút tại đầu tưỡi của hắn. Bàn tay tìm tòi về phía âm hộ, vươn vào chính giữa hai chân, cách cái quần ℓót ℓụa mỏng, ngón tay của Hồ Nguyên Vũ tiếp tục chui vào trong, chạm đến khe thịt âm hộ, hắn cảm giác được từ cửa ngọc môn quan đã hơi thấm ướt dịch nhờn, đang ℓúc Hồ Nguyên Vũ dùng ngón tay kéo quần ℓót của nàng xuống, thì tay của Thục Ngọc Hân nắm ℓấy tay của hắn giữ ℓại, nàng vẫn còn xấu hổ ngượng ngùng!
Hồ Nguyên Vũ hút ℓấy cái ℓưỡi của nàng, rút tay cởi đi cái yếm của Thục Ngọc Hân, khiến hai bầu nhũ hoa của nàng bộc ℓộ ra, hai đầu núm vú phấn hồng to như đầu ngón trỏ, một tay của hắn chà xát, nắn bóp cực kỳ cao hứng, rất nhanh đầu nhũ hoa săn cứng dựng đứng ℓên, Hồ Nguyên Vũ thích thú, hắn cúi đầu, há miệng ngậm ℓấy đầu nhũ hoa, còn tay kia thì dùng hai đầu ngón tay văn vê cái còn ℓại.
- Hoa huyệt của nàng… đẹp quá…
Thục Ngọc Hân ngượng chín mặt, chỉ muốn đạp cho hắn một cái, nàng dù sao cũng không phải hóa thân Mộ Dung Tử Ngọc, làm sao chịu nổi những lời đùa giỡn tục tĩu trong khuê phòng này.
Thục Ngọc Hân bị Hồ Nguyên Vũ kích thích làm cho thân thể yêu kiều run rẩy, đôi mắt đẹp khép chặt, trước ngực hẩy lên, cử động như vậy rõ ràng là cổ vũ Hồ Nguyên Vũ tiếp tục, nàng cảm giác toàn thân mình nóng rực, dục vọng đạt tới một độ cao mới.
Một tay của Hồ Nguyên Vũ chậm rãi chuyển xuống dưới, giờ thì dễ dàng cởi bỏ quần lót của Thục Ngọc Hân ra rồi.
Nàng đã hoàn toàn trần truồng nằm ở trước mặt hắn.
Thục Ngọc Hân một tay che ngực, một tay che vùng kín, chân hơi co lên, mặt đỏ ửng ngoảnh sang bên, hai mắt nhắm tịt lại. Nhìn bộ dạng ngượng ngùng e ấp ấy sao mà kích thích đến thế.Ai nói cũng mâm đó bát đó, cái nào mà chả như nhau, thì quả thật là kẻ ngu xuẩn, chưa từng trải sự đời.
Hắn chơi qua đều là mỹ nhân tuyệt sắc, ít nhất cũng mấy chục, nhưng mỗi một mỹ nữ đều có điểm đặc sắc riêng, vẻ đẹp riêng, nơi tư ẩn cũng có sức hút và hương vị riêng, không một ai giống ai cả.
Lúc này Hồ Nguyên Vũ như kẻ mất hồn, hai mắt dán chặt vào cái âm hộ tuyệt đẹp của Thục Ngọc Hân.
Hai mép thịt đầy đặn múp máp, hồng hào như đôi môi thiếu nữ. Vùng da xung quanh trắng nõn nà không tì vết, như vùng đất thanh khiết chưa kẻ nào khám phá, mà quả thật là chưa được ai khám phá thiệt. Ở giữa là cái khe thịt đỏ hỏn, màu đỏ tươi như nụ hoa chưa nở mơn mởn đầy sức sống.Hồ Nguyên Vũ cứ đờ đẫn ngắm nhìn, như bị nụ hoa đỏ rực kia thôi miên.
Thục Ngọc Hân biết nơi tư ẩn của mình đang bị Hồ Nguyên Vũ nhìn chằm chằm, nàng che mặt xấu hổ, nhìn gì mà nhìn kỹ vậy, chẳng lẽ nó rất lạ sao. Nàng lí nhí gọi:
- Nguyên Vũ…
Lúc này Hồ Nguyên Vũ mới bừng tỉnh, hắn cười nói nhỏ, đủ để Thục Ngọc Hân nghe thấy:Hai bầu ngực trần đồ sộ, núm vú dưới ánh trăng nhìn càng đỏ hồng rực rỡ, như đóa hoa mùa xuân đầy sức sống. Cái eo thon gọn, cái bụng phẳng lì không chút mỡ thừa. Cặp giò nuột nà với hai bắp đùi đầy đặn, trắng muốt không một tỳ vết. Giữa hai đùi nàng, nơi tam giác nhạy cảm là cái mu lồn được che phủ bởi lông đen óng mượt.
Hồ Nguyên Vũ cúi người xuống, áp mặt vào bẹn nàng, dí mũi vào cái mu lồn đầy đặn hít thật sâu. Một mùi hương đặc trưng tỏa ra khiến hắn lâng lâng. Hắn ngọ nguậy cái đầu, để cho mặt mình sục sạo, cọ xát vào đùi vào bẹn nàng. Cảm giác mịn màng mát rượi lan tỏa trên mặt làm hắn thích thú.
Hít hà chán chê, bây giờ Hồ Nguyên Vũ mới tách hai đùi nàng ra. Thục Ngọc Hân vẫn còn ngượng, cố khép chặt hai chân lại ngăn cho nơi nhạy cảm bị dòm ngó. Thế nhưng trước đôi tay “khỏe mạnh” của hắn, nàng chẳng giữ nổi vài giây. Thục Ngọc Hân nhanh chóng đầu hàng, hai đùi bị mở banh ra, kiệt tác của tạo hóa được phơi bày ở trước mắt tình lang.
Thật đẹp.Hồ Nguyên Vũ gỡ hai tay nàng xuống. Thục Ngọc Hân có vẻ vẫn còn ngại nên hơi dùng sức giữ lại, nhưng rồi cũng không thắng được sức của đối phương. Nói ra cũng buồn cười, một Tiên Đế lại không ngăn cản được Đại Tiên cảnh muốn dùng sức mạnh với mình.
Thế mới nói, nữ nhân dù mạnh đến mấy, một khi bị dục hỏa nhấn chìm, thì cuối cùng vẫn chỉ như nữ nhân bình thường.
Hai tay nàng bị gỡ ra, đành buông thõng, lặng lẽ phơi bay thân thể hoàn mỹ ở trước mặt hắn.
Dưới ánh trăng vằn vặt, hắn tận tình chiêm ngưỡng cơ thể trần truồng hoàn mỹ của Thục gia công chúa, một trong mấy mỹ nhân đẹp nhất Nam Phương Tiên Giới.