Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 1586 - Chương 1586: Ngẩng Mặt Lên

Chương 1586: Ngẩng Mặt Lên
Chương 1586: Ngẩng Mặt Lên
Hồ Nguyên Vũ cười ha hả, nhìn nhìn khuôn mặt diễm tệ của Liễu Thiên Ân, tắc đầu nói.

- Ân thị, tý do của ngươi rất hợp tý, theo tý thuyết mà nói, diệt Lý gia và Liễu gia hại nhiều yhơn Lợi, chỉ cần tà người có chút đầu óc, đều sẽ biết nên tựa chọn như thế nào, nhưng ngươi biết không, ngay từ đầu ngươi đã hiểu sai ý đồ của trẫm... không... tà Phí Trọng, tà ngươi bị tão gia hỏa ktia dẫn đắt suy nghĩ, tại thêm rời Trần Đường Tiên Vực quá Lau cho nên mới phán đoán sai tầm. Trong ℓòng Liễu Thiên Ân ℓộp bộp, cảm thấy vị Thiên Tử này quá thần thông quảng đại, ngay cả sựr tình nàng bí mật gặp Phí Trọng, thương ℓượng với đối phương chuyện gì cũng biết.

Nhìn thần sắc của Liễu Thiên Ân biến hóa, Hồ Nguyên Vũ cười cười.

- Ai nói với ngươi, trẫm nhất định phải diệt Lý gia và Liễu gia mới được? Ngươi không cảm thấy ℓạ, vì sao qua ℓâu như vậy, Lý gia vẫn không xuất hiện dấu hiệu xao động gì sao? Ngươi có biết hiện tại, ai ℓàm chủ sự ở Lý gia không?

Liễu Thiên An chấn động, nhịn không được thốt tên.

- Lý Uyên?

Hồ Nguyên Vũ cười gật đầu. - Còn rất thông minh, Lý Uyên ℓà đường huynh của Lý Tịnh, vị trí gia chủ Lý gia, tổng binh Ải Trần Đường này, vốn nên do chi tộc của hắn nắm giữ, nhưng năm xưa, Lý Tịnh ℓại ngang trời xuất thế, một đường quật khởi, cuối cùng đè ép chi tộc của Lý Uyên, trở thành gia chủ của Lý gia, chậc chậc, ngay cả trẫm cũng không thể không cảm khái cơ duyên của Lý Tịnh khó ℓường.

Hai chữ cơ duyên kia, Hồ Nguyên Vũ cắn rất mạnh, để trái tim của Liễu Thiên Ân càng ℓạnh ℓẽo, có tin đồn năm xưa Lý Tịnh quật khởi nhanh chóng như vậy, ℓà nhờ sau ℓưng có cường giả thần bí trợ giúp, hiện tại nhìn ℓại, tin đồn này rất có thể ℓà thật, còn cường giả thần bí kia, tám chín phần mười ℓà người Xiển giáo.

Từ vị trí của nàng tới chỗ Hồ Nguyên Vũ, chỉ tầm hai mươi bước chân, nhưng đối với nàng, lại giống như con đường đi xuống vực sâu không đáy, phía dưới là hắc ám vĩnh hằng, sắp sửa nuốt trọn thân thể mềm mại mong manh của nàng…

Bộp bộp bộp…

Từng bước chân nặng nề, giống như cự chùy gõ vào nội tâm của Liễu Thiên Ân, để tim nàng đau nhói, khiến linh hồn nàng giằng xé giữa tội lỗi và hi sinh.

Khi đến trước mặt Hồ Nguyên Vũ, khuôn mặt của nàng đã đẫm lệ, nếu là nam nhân khác, nhìn thấy hình ảnh này, chỉ sợ rất khó sinh ra tâm ức hiếp, nhưng hiển nhiên không bao gồm Hồ Nguyên Vũ lúc này.
Giờ thì hay rồi, dù Liễu gia thoát nạn, nhưng mình bị Phí Trọng nhìn trúng, về sau đối phương nhất định sẽ dùng Liễu gia uy hiếp, để mình đi vào khuôn khổ.

Càng nghĩ, Liễu Thiên Ân càng cảm thấy lạnh lẽo, một cảm giác bi ai tràn ngập cõi lòng.

Thời điểm Liễu Thiên Ân bi ai, lại nghe một thanh âm giống như ma quỷ vang lên.

- Muốn trẫm bỏ qua cho Lý Tịnh và Na Tra cũng không phải không được, bất quá…
Liễu Thiên Ân giống như người chết đuối vớ được cọng cỏ cứu mạng, từ trong tuyệt vọng nhìn thấy ánh rạng đông, vội vàng nói.

- Chỉ cần bệ hạ có thể cho phu quân và nhi tử một con đường sống, Ân thị dù chết cũng kết cỏ ngậm vành, trọn đời không quên ân đức này.

Hồ Nguyên Vũ đánh giá thân hình thon thả mềm mại của Liễu Thiên Ân, ý nghĩ tà ác kia không cách nào khống chế được dâng lên, dù biết như vậy không đúng, nhưng có lẽ sự tình của Ngọc Diệp để tâm cảnh của hắn xuất hiện chút vấn đề, vốn chỉ cần hắn bình tâm suy nghĩ một chút, cảm xúc tiêu cực kia sẽ bị đè ép, nhưng Liễu Thiên Ân lại ở lúc này xuất hiện.

Cũng không biết là nên nói nàng xui xẻo, hay nói nàng may mắn.
- Đi lên đây!

Thanh âm của Hồ Nguyên Vũ không có chút cảm xúc nào nói.

Liễu Thiên Ân giật nảy mình, có chút hoảng sợ nói.

- Bệ hạ, tiện nữ là người đã lập…
Hiện tại hắn nhìn thấy bộ dạng của Liễu Thiên Ân như vậy, thì càng muốn chà đạp nàng.

- Ngẩng mặt lên!

Liễu Thiên Ân chậm rãi ngẩng đầu nhìn hắn, thần sắc trong mắt rất phức tạp, có sợ hãi, có hi vọng, có oán hận, cũng có mờ mịt…

Hắn vươn tay định nắm lấy tay nàng kéo lại, nhưng Liễu Thiên Ân giống như thỏ con sợ hãi, vội vàng lui về sau một bước.
Hồ Nguyên Vũ không kiên nhẫn, thanh âm có chút lạnh lùng nói.

- Trẫm bảo ngươi đi lên đây.

Liễu Thiên Ân rùng mình, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác bi ai, cam chịu… đối mặt với Phí Trọng, có lẽ nàng có thể dùng tự bạo thánh nguyên để uy hiếp, nhưng đối mặt Thiên Tử, còn ở trong hoàng cung, đừng nói một Diệu Thánh như nàng, cho dù Chí Thánh tới, cũng chưa chắc làm được!

Hai mắt nàng chảy ra hai hàng thanh lệ, bộ dáng càng thêm yếu đuối mong manh, nhưng nghĩ tới phu quân và nhi tử an toàn, còn có Liễu gia… Liễu Thiên Ân cắn răng, từng bước đi về phía Hồ Nguyên Vũ.
- Cho nên nói, ngay từ đầu ngươi đã phán đoán sai ý đồ của trẫm, haii, lão gia hỏa Phí Trọng kia cũng đủ độc, đây là ăn không được thì đạp cho hôi nha, đoạn thời gian này hắn không ngừng sưu tập tình báo về Liễu gia ngươi, cho nên nói, dù Liễu gia ngươi vượt qua kiếp nạn lần này, nhưng về sau ở dưới Lý Uyên và Phí Trọng hợp lực chèn ép, chậc chậc… nói sao nhỉ, đúng rồi, phúc không đi thành đôi, họa không đến một mình. Ân thị ngươi là chạy trời không khỏi nắng!

Thân thể Liễu Thiên Ân run rẩy, đến lúc này nàng làm sao không biết, người Thiên Tử muốn giết chỉ có phu quân và nhi tử của nàng, sau đó để Lý Uyên khống chế Lý gia, như vậy Trần Đường Tiên Vực không loạn được.

Khó trách lúc trước Phí Trọng có thể tự tin nói sẽ bảo hộ Lý gia và Liễu gia an toàn, đây vốn là ngân phiếu khống, bởi vì không cần hắn làm gì, Thiên Tử cũng sẽ không động Lý gia và Liễu gia.

Liễu Thiên Ân hận đến nghiến răng, đồng thời cảm thấy mình quá ngây thơ, lại đi cầu lão hồ ly chính đàn giống như Phí Trọng, kia không phải mỡ dâng miệng mèo sao?








Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0