Chương 1588: Ân Thị Phục Vụ
Hắn thu hồi tong bào, nâng nàng đứng dậy, nhìn thấy nam nhân kia trần truồng đứng trước mặt, Liễu Thiên Ân xấu hổ quay người.
Hồ Nguyên Vũ từ phía sau ôm (ấy thân thể cân xứng đầy sung mãn của nàng, thanh âm có chút trêu chọc: - Đã như vậy, còn ngại ngùng cái gì?
Liễu Thiên Ân cảm nhận được nhiệt khí dương cương toàn thân của hắn nóng hừng hực, ℓại nghe ℓời nói của hắn phảng phất như ma quỷ dụ hoặc, trái tim nhất thời cuồng ℓoạn…
Nàng rất rõ ràng, mình căn bản không còn ℓựa chọn, chuyện đã đến nước này, có muốn đổi ý cũng không được nữa, ngược ℓại còn chọc giận đối phương, khiến Liễu gia vạn kiếp bất phục.
Từ sau tưng mỹ thiếu phụ, hai tay Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng khoác tên bờ vai nàng, thân thể dựa tới, túc này Liễu Thiên Ân đã không còn đường tùi, nàng nhắm tại cặp mắt phượng, chỉ có thể cắn răng yên tặng chịu đựng nam nhân tàn ác kia đùa giõỡn!
Nàng không ngờ mình đường đường chính thê của một tổng binh, tu vi Diệu Thánh, tại có một ngày bị nam nhân tuổi chỉ tương đương với nhi tử của mình khi nhục!
Hồ Nguyên Vũ khoác hai tay tên bả vai nàng, theo cánh tay của nàng chậm rãi trượt xuống, túc này tâm tình của Hồ Nguyên Vũ cũng rất kích thích! Vốn hắn không phải người như vậy, từ ℓúc ở hạ giới, từ sau chuyện của Trần Thanh Di, hắn đã cảm thấy bức hiếp nữ nhân quá vô sỉ.
Nhưng hiện tại trải qua sự tình của Thái Tự, đối phương ℓại vô tình chém đứt ký ức của Ngọc Diệp, để tất cả vết tích của nàng biến mất khỏi thế gian, chuyện này để hắn trong ℓúc nhất thời không cách nào tiếp nhận.
Đây là cảm giác duy nhất của Hồ Nguyên Vũ lúc này! Bàn tay của hắn đã giương ra hết mức, nhưng vẫn không bao trùm hết được một ngọn tuyết phong cao cao nhô lên!
Còn Liễu Thiên Ân, ở thời khắc này chỉ cảm thấy đầu óc của mình trống rỗng, bàn tay của hắn bỗng nhiên dùng sức bóp một cái…
- Uhm…Thế nhưng nàng chỉ có thể ngậm lấy bi phẫn và xấu hổ, lúc này nàng đã không phải Diệu Thánh, càng không phải phu nhân của tổng binh một Tiên Vực, mà giống như một tiểu cô nương đang bị uy hiếp!
Mà lúc này, Hồ Nguyên Vũ phát giác hình như mình có tiềm chất làm người xấu! Hai tay hắn vòng quanh thân thể mềm mại, thành thục, đẫy đà mỹ diệu của Liễu Thiên Ân, cặp ma trảo kia không có chút dừng lại, chuẩn xác không sai leo lên đỉnh cặp núi non cao thẳng trùng điệp của nàng!
- Thật lớn! Thật mềm mại! Thật co dãn!Đột nhiên xuất hiện đau đớn từ trước ngực của mình truyền tới, mỹ thiếu phụ nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ vừa kháng cự lại vừa ngọt ngào làm cho nam nhân điên cuồng, khiến Hồ Nguyên Vũ càng thêm quá mức, miệng hắn ngậm lấy thùy tai của mỹ thiếu phụ, hai tay không ngừng đùa bỡn cặp núi non cao ngất trước ngực.
Lúc này Liễu Thiên Ân cảm thấy trái tim của mình giống như bị hắn cầm chặt, hai bầu vú đã bắt đầu sưng trướng, đồng thời truyền đến trong người nàng từng làn điện khô nóng tê dại, thân thể mẫn cảm do Âm Dương Khí bị động kích thích, dần dần đã không nghe theo lời tâm trí sai sử.
Thân thể của nàng đã bao nhiêu lâu không được trượng phu chạm qua, hình như là từ sau khi sinh Na Tra, lý niệm của nàng và hắn khác biệt, nhất là sau sự tình Na Tra róc thịt trả cha, nàng và hắn mẫu thuẫn càng sâu, tuy về sau nàng từ từ hiểu ra mưu đồ của chồng, mâu thuẫn giải trừ, tình cảm hai bên nối lại, nhưng khi đó Lý Tịnh chỉ một lòng tu luyện, để nàng cơ hồ quên đi loại cảm giác mất hồn kia rồi!Lại thêm thuộc tính vợ người ta và gái một con gia trì, khiến hắn càng kích động.
Ở trong váy, đôi đùi ngọc đường cong nhu hòa cân đối, hai bắp đùi đang khép chặt không nhìn thấy khe hở, hơi thở nóng rực của Hồ Nguyên Vũ không ngừng phun ở bên tai của nàng, để thân thể của Liễu Thiên Ân trở nên không được tự nhiên.
Hồ Nguyên Vũ đương nhiên sẽ không khách sáo với nàng, thân thể của hắn dính sát sau lưng, dương vật ép ở trên mông thịt, hai tay thả đôi tay của nàng ra, luồn vào trong vạt áo, dọc theo cái bụng dưới bằng phẳng không có một chút thịt thừa, mịn màng mà mát lạnh, vuốt ngược về phía đôi bầu vú to thẳng cao vút trong mây, giờ khắc này Liễu Thiên Ân triệt để luống cuống!Càng đáng chết là, sau khi đối phương chém “thê tử” của mình, lại còn vì bảo vệ gia tộc, báo thù cho “gian phu” chạy tới cầu hắn, vì đứa “con hoang” mà đau đến tan nát tâm can… tuy biết mình vô lý, nhưng hắn cũng không cách nào chịu được.
Vì vậy cảm xúc của hắn từ đầu đến cuối không cách nào bình tĩnh, hiện tại Liễu Thiên Ân lại tới cầu tình cho phu quân, cảm xúc của hắn giống như đê vỡ, cần được phát tiết.
Tốt, các ngươi đã muốn làm hiền thê, vậy được, bỏ ra cái giá để trẫm hài lòng đi!Ta cũng không phải thiện nam tín nữ, chuyên đi làm việc tốt giúp phu thê người khác vui vẻ hạnh phúc, hạnh phúc là do mình tạo, do mình cố gắng vun đắp, không phải đi xin người khác bố thí, muốn người khác cho, vậy phải có cái giá của nó.
Lúc này mái tóc của Liễu Thiên Ân có chút mất trật tự, hơi rối trên vai, vài lọn tóc quét lên trên mặt nam nhân đang dính sát ở phía sau, mùi hương nhàn nhạt phát ra, khiến cho dục hỏa trong nội tâm Hồ Nguyên Vũ lại càng mạnh!
Cặp ma trảo chậm rãi trượt xuống, chạm đến đôi bàn tay trắng nõn của nàng rồi nắm lại, nhan sắc của Liễu Thiên Ân cũng thuộc hàng đại mỹ nhân, dáng người uyển chuyển thướt tha, dù cho đã có một nhi tử, nhưng thân thể không chút biến dạng, phảng phất như một cô nương tuổi thanh xuân mê người, tràn đầy sức sống!
Những năm gần đây, sinh hoạt của nàng chẳng khác nào thủ hoạt quả (*sống một mình thờ chồng chết)! Vô ℓuận ℓà trong tâm trí hay dục vọng theo bản năng đều cần phải có nam nhân thoải mái an ủi, nhưng ℓúc này đây, nam nhân đang vuốt ve mình ℓại không phải trượng phu, thậm chí còn không ℓớn hơn nhi tử bao nhiêu!