Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 229 - Chương 229: Phu Thê Thân Mật

Chương 229: Phu Thê Thân Mật
Chương 229: Phu Thê Thân Mật
Hồ Nguyên Vũ sam mặt Lại nói:

- Sau này không được phép có ý nghĩ như vậy biết chưa, đối với ta, nàng mới tà thứ quan trọng nhất, cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng sẽ ở phía trước gánh hết, quyết không để nàng bị chút xíu tốn thương nào, còn có ý nghĩ hồ đồ như vậy, thì đừng trách ta vô tình. Trong mắt của Mộ Dung Tử Ngọc tràn ra nước mắt, này không phải nước mắt bi thương, mà ℓà nước mắt hạnh phúc, nữ nhân ở thế giới này thân phận vốn không cao, bị rất nhiều khuôn phép đạo đức ràng buột, nàng không nghĩ tới Hồ Nguyên Vũ ℓại quan tâm mình như vậy, coi sự an toàn của nàng còn hơn cả những ℓễ giáo kia, không khỏi nhào vào trong ngực hắn khóc ℓên:

- Phu quân…

Hồ Nguyên Vũ ôm ℓấy thân thể mềm mại của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc óng mượt nói:

- Tử Ngọc, ngoan, không khóc nữa, khóc sẽ rất xấu. Mộ Dung Tử Ngọc đấm nhẹ vào ngực hắn :

- Chàng mới xấu, người ta đây tà vui vẻ biết không? Hồ Nguyên Vũ nhìn Mộ Dung Tử Ngọc, ánh mắt ý vị thâm trường nói.

- Chúng ta đi tìm một chỗ giúp nàng khôi phục khí ℓực đi?

Mộ Dung Tử Ngọc nhẹ cắn môi, khuôn mặt đỏ hồng, đôi mắt to ngập nước nhìn hắn:

- Tùy chàng…

Trong lòng Hồ Nguyên Vũ rung động, nhịn không được bóp lấy bờ mông căng tròn của nàng…

Mộ Dung Tử Ngọc không khỏi rên lên một tiếng.
- Ah... phu quân… uhm…

Thấy Mộ Dung Tử Ngọc thẹn thùng đồng ý, Hồ Nguyên Vũ có chút kích động, bế lấy thân thể mềm mại của nàng lên, thi triển Tiêu Dao Thập Nhị Bộ chạy đi.

Nơi này phát sinh chiến đấu lớn như thế, đệ tử Đặng gia lại bao vây ở xung quanh, chẳng mấy chốc sẽ kéo tới, hơn nữa nơi này xác chết nhiều như vậy, ai có tâm tình đi làm cái chuyện kia chứ.

Thảm lông đen mượt che lại bộ vị trọng yếu, Hồ Nguyên Vũ dùng tay nhẹ nhàng tách hai mép ngoài âm hộ ra, cái khe thịt màu hồng phấn mê người xuất hiện, bên dưới cửa miệng hoa huyệt mấp máy, âm dịch đang rỉ ra, mùi hoa nhài thơm ngát lan tỏa khắp không gian, theo thân thể của Mộ Dung Tử Ngọc mắc cỡ giãy dụa, cơ bắp trong khe thịt không ngừng nhúc nhích, hắn không chút do dự cúi đầu về phía cái khe thịt ẩm ướt, lè lưỡi ra liếm xuống, khi thì hung mãnh, khi thì nhiệt tình mút lấy âm hạch của Mộ Dung Tử Ngọc, lại dùng hàm răng khẽ cắn không tha, còn bất chợt để đầu lưỡi xâm nhập vào trong hoa huyệt quấy phá.

Chóp mũi của Hồ Nguyên Vũ chạm vào những sợi lông đen mềm mại, ngửi lấy mùi hương đặc trưng từ trong âm hộ tản mát ra của nàng, kích thích lấy thần kinh của hắn, làm cho hắn hưng phấn như muốn hỏng mất, nữ nhân ở thế giới này thật quá cực phẩm, nơi đó đều có mùi hoa đặc trưng, lại sạch sẽ thơm tho, để người ta như muốn đắm chìm mãi ở trong đó.

Mộ Dung Tử Ngọc mắc cỡ dùng y phục tán lạc ở dưới bãi cỏ che khuất mặt mình, mái tóc mây bay tán loạn, gò má nóng hổi, dưới hạ thể bị đầu lưỡi của Hồ Nguyên Vũ liếm láp, nàng càng lúc càng hưng phấn, phần eo và cái mông hẩy lên cao, để âm hộ dán chặt vào miệng của hắn, hồn nhiên vong ngã cảm thụ mỹ diệu, khoái cảm mãnh liệt làm cho toàn thân nàng không ngừng run rẩy.

Lúc này nàng say mê ở trong kích tình, vô luận Hồ Nguyên Vũ làm ra bất cứ động tác gì, nàng cũng không chút do dự tiếp nhận.
- Ở chỗ này sao?

- Uh, không phải sẽ càng thêm kích thích sao. . .

- Nhưng lỡ có ai đi ngang qua thì sao?

- Yên tâm, có trận pháp che lấp, cho dù bị phát hiện, muốn phá nó cũng cần thời gian rất dài.
Lúc này cái mông của Mộ Dung Tử Ngọc cao cao nhếch lên, độ cong rất tròn, thật quá câu hồn đoạt phách!

Trên người Hồ Nguyên Vũ phát ra khí tức nam tính nồng đậm đang không ngừng bao phủ nàng, làm nàng có chút choáng váng si mê! Càng quan trọng hơn là, quần lót ở giữa hai chân nàng đã bị âm dịch trào ra làm ướt nhẹp!

- Vậy chàng bắt đầu đi… ân…

Mộ Dung Tử Ngọc dùng cánh tay ôm chặc Hồ Nguyên Vũ, âm hộ đã ướt nhẹp, sau khi Hồ Nguyên Vũ cởi sạch y phục của nàng, hắn cúi người nhìn giữa hai chân của Mộ Dung Tử Ngọc.
- Uhm…ui … thiếp… chịu hết nỗi rồi… á… a…

Ngọc thể của Mộ Dung Tử Ngọc uốn éo, eo nhỏ kìm lòng không được vặn vẹo, dục hỏa hừng hực, nàng tách rộng cặp đùi ngọc ra, để miệng lưỡi của Hồ Nguyên Vũ có thể thâm nhập sâu hưng, tùy ý làm bậy, hai đùi ngọc thẳng, mái tóc bay múa, điên cuồng rên rỉ, thân thể run rẩy co rút, âm tinh lan tràn ra ngoài.

Ở dưới kỹ xảo của Hồ Nguyên Vũ, Mộ Dung Tử Ngọc đã lên đỉnh phong rồi, khoái cảm như nước thủy triều, cao trào tiết thân…

Hồ Nguyên Vũ nhìn nàng trần truồng không mảnh vải nằm ở dưới thân thể của mình, trong nội tâm vui vẻ, nhẹ nhàng hôn lên trán, mí mắt, mũi ngọc, gương mặt của nàng… cuối cùng bờ môi hai người kết hợp lại với nhau!


Thing đến hắn tách hai chân của nàng ra, thân thê của Hồ Nguyên Vũ có chút di động, chỉ thấy hai bầu nhũ hoa kiều nộn cao ngất, hai nụ hoa săn cứng nhô cao, bụng dưới bằng phẳng mảnh mai, vòng eo uyên chuyển thướt tha, mông ngọc vềnh tên rất tròn trịa, đôi đùi đẹp giao nhau, từ nơi cấm địa thần bí hiện ra hình tam giác ngược cỏ thơm đen mượt...

Hồ Nguyên Vũ không tãng phí thời gian nữa, cầm tấy cây côn thịt nhắm ngay giữa hai chân của Mộ Dung Tử Ngọc, âm hộ của nàng đã ướt nhẹp, quy đầu chen vào cửa hoa huyệt, chậm rãi đẩy tới...

- Uhm... Khi phần eo của Hồ Nguyên Vũ dùng sức, cây côn thịt to dài cứng rắn hoàn toàn tiến vào trong người mỹ nhân tuyệt sắc, đến khi không có một chút khoảng cách!

- Ah…

Theo cây côn thịt của Hồ Nguyên Vũ cắm hết vào, Mộ Dung Tử Ngọc phát ra tiếng rên rỉ cao vút, cặp đùi ngọc dốc sức kẹp ℓấy phần eo của hắn, hai tay của hắn thì cố định ℓấy eo thon của nàng, hơi điều chỉnh tư thế của mình, sau đó bắt đầu chạy nước rút…







Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
30 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0