Âm Dương Tạo Hóa Kinh ( Dịch Full - Update Nội Dung T11/2023 )

Chương 622 - Chương 622: Đại Quân Vong Linh

Chương 622: Đại Quân Vong Linh
Chương 622: Đại Quân Vong Linh
Đi thêm hai ngày, cũng điện kia đã rõ mồn một trước mắt, tường điện cao tới mười dặm, kéo dài ít nhất cũng trăm dặm, do một foại ngọc thạch màu đỏ rực tạo thành, bên trong điêu tang ngọc trụ, tau các tinh xảo tâng tầng tớp tớp, giống như tiên cung thần điện.

Đã đẹp de thoát tục, tại không mất phần trang nghiêm thần thánh. Cả cung điện tỏa ra ánh sáng ngũ quang thập sắc, nhìn rực rỡ mà uy nghiêm, ở trong không gian u ám đầy tử khí của Lạc Tiên Di Tích, nó trở nên cực kỳ đột xuất, giống như hoàn toàn tách biệt với thế gian.

Càng đến gần, Hồ Nguyên Vũ càng cảm nhận được cung điện tỏa ra tiên uy mạnh mẽ, giống như Chư Thánh cúi nhìn nhân gian, thần thánh trang nghiêm, không ai có thể xâm phạm.

Bỗng nhiên cả người hắn run ℓên, chân không tự chủ được dừng ℓại, có chút gian nan nuốt nước bọt, bởi vì ℓúc trước cách quá xa, không gian mờ tối, ℓại bị tiên điện kia hấp thu ℓực chú ý.

Lúc này theo hắn tới gần, hắn cuối cùng cũng thấy rõ thứ bị mình bỏ qua rốt cuộc La cái gì.

Chỉ thấy trước tiên điện có một quảng trường cực kỳ rộng tón bằng bạch ngọc, điêu khắc vô số minh văn, đồ án kỳ tạ, chỉ hơi nhìn vào đã khiến người váng đầu hoa mắt, thần thức không cách nào tập trung được.

Trên quảng trường tà từng hàng Vong Linh Chiến Sĩ, thân hình mỗi đều Vong Linh Chiến Sĩ cao tớn, mặc chiến giáp màu đen, trong tay cam các toại binh khí khác nhau, có trường kích, đại đao, cung nỏ... xếp thành vố số quân trận chỉnh tê, mỗi quân trận một vạn người, tính sơ qua một chút, ít nhất cũng hơn ngàn quân trận! Mười triệu Vong Linh Chiến Sĩ!

Phóng mắt nhìn quanh, hai bên còn có chiến xa, phía trước nhất ℓà hàng ℓoạt Vong Linh Kỵ Sĩ cưỡi chiến mã, sát khí nghiêm nghị, uy thế trùng thiên...

Vừa đặt chân lên quảng trường bạch ngọc, Hồ Nguyên Vũ cảm giác mình như xuyên qua một tầng bích chướng vô hình, trước mặt có quân uy mạnh mẽ ép tới, để hắn xém chút nữa nằm xấp, không cách nào động đậy.

Chính giữa đại quân vong linh là một đại đạo rộng chừng trăm mét, dài tới mấy chục dặm, nối thẳng tới đại môn của tiên điện vẫn đang đóng chặt.

Trong Âm Dương Tạo Hóa Tháp, Diệp Mộng La đã ngừng tu luyện, thân thể uyển chuyển mềm mại đứng lên, mắt gắt gao nhìn hình ảnh bên ngoài được Hồ Nguyên Vũ chiếu ảnh tới, hai tay siết chặt, nội tâm rung động không cách nào diễn tả bằng lời.

Âm Dương Tạo Hóa Kinh toàn lực vận chuyển, thời gian dần qua, cổ quân uy kia bị hóa giải, thân thể của Hồ Nguyên Vũ có thể hoạt động bình thường, chỉ là trên mặt chảy đầy mồ hôi, đủ thấy vừa rồi hắn gánh chịu áp lực to lớn như thế nào.
Bành…

Gian nan bước ra một bước, hắn cảm giác trên vai giống như có thập vạn đại sơn đè nặn, chỉ một bước, lại như rút đi tất cả lực lượng trong người.

Nhưng đây chỉ là việc nhỏ, thứ để Hồ Nguyên Vũ bất an nhất là hắn có cảm giác như đại quân vong linh đang nhìn mình chằm chằm, để thần thức của hắn không cách nào tập trung, lo lắng bồn chồn, giống như sau một bước, đại quân vong linh kia sẽ thức tỉnh, cho hắn một kích trí mạng.

Bành…
Nhất là đoạn đi lên cầu thang bạch ngọc đến trước cửa điện, đoạn cầu thang này có hết thảy 99 bậc, nhưng hắn phải dùng ba ngày mới đi hết.

Đứng trước cửa điện, Hồ Nguyên Vũ thở hổn hển quay đầu nhìn lại, cảnh tượng trước mắt để hắn nhịn không được nhiệt huyết sôi trào.

Chỉ thấy trên quảng trường rộng lớn, mười mấy triệu đại quân vong linh xếp thành rất nhiều quân trận đứng chỉnh tề, xa nhất là các loại binh chủng Vong Linh Chiến Sĩ, tầm mười triệu, tiếp đó là một trăm phương trận Vong Linh Kỵ Sĩ.

Để Hồ Nguyên Vũ bất ngờ nhất là trên quảng trường không chỉ có Vong Linh Chiến Sĩ và Vong Linh Kỵ Sĩ, còn có 100 vạn Vong Linh Long Kỵ Sĩ, trên đầu mỗi bộ cốt long dài trăm mét đều ngồi một binh sĩ mặc kim giáp, uy thế nhiếp người.
Một đội quân vong linh uy vũ hùng tráng, tổng hợp các loại binh chủng!

Hồ Nguyên Vũ dụi dụi mắt, trong nhất thời có chút hoảng hốt, còn tưởng mình hoa mắt.

Là chấp niệm lớn như thế nào, lại để mười mấy triệu chiến sĩ dù hóa thành vong linh cũng muốn đời đời thủ hộ?

Không gian những Vong Linh Kỵ Sĩ tuần tra kia, những Vong Linh Chiến Sĩ ở trên quảng trường này đứng im bất động, trên người cũng không có uy áp gì, giống như từng tượng đất vô tri vô giác.
Lại một bước rơi xuống, gian nan mà chậm chạp.

Nửa tháng, chỉ mấy chục dặm, Hồ Nguyên Vũ lại dùng nửa tháng mới đi hết, tốc độ này còn thua cả con rùa bình thường đi đường, nhưng lại thiết thiết thực thực xuất hiện ở trên người một tu sĩ Thiên Quân hậu kỳ.

Những gian nan trong đó, chỉ có Hồ Nguyên Vũ mới rõ ràng cảm nhận được.

Nói là đi đường, còn không bằng nói là một lần khảo nghiệm ý chí, nghị lực và quyết tâm của hắn, hoàn toàn không có quan hệ gì tu vi.
Nhưng Hồ Nguyên Vũ lại không dám có chút khinh thường.

Toàn lực vận chuyển Âm Dương Tạo Hóa Kinh, hắn từ từ đi tới gần quảng trường.

Trong lòng hắn cực kỳ hồi hộp, thần thức chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần có bất cứ gió thổi cỏ lay gì, hắn sẽ lập tức tiến vào Âm Dương Tạo Hóa Tháp.

Mẹ nó, cái cảm giác này còn kích thích hơn nửa đêm chạy ra ngoài nghĩa địa đầu làng dạo một vòng, chỉ để lấy le với đám bạn lúc còn nhỏ nha.
Hai bên quảng trường, mỗi bên có 500 chiếc chiến xa màu đỏ rực, do bốn con cốt long kéo xe, chiến sĩ người mặc chiến giáp màu đỏ, một tay nắm dây cương, một tay cầm chiến kỳ cũng màu đỏ, chỉ là hiện tại chiến kỳ bất động rủ xuống, không có đón gió phấp phới.

Nhưng bắt mắt nhất vẫn là một khung xe hình doanh trướng to lớn do chín con cốt long dài hơn dặm lôi kéo, toàn bộ khung xe màu tử kim, đường kinh ít nhất cũng mười dặm, cao hơn ba dặm, trên đỉnh xe điêu khắc chín con thần long tụ đầu, quay xung quanh một đồ án hình trống đồng Đông Sơn, ở giữa ngôi sao trung tâm có một lỗ cắm, nhìn hình dạng có vẻ là dùng để cắm chiến kỳ, chỉ là hiện tại trống rỗng, không biết chiến kỳ kia đi nơi nào.









Bình Luận (1)
Comment
caonguyen2000oppo 1
caonguyen2000oppo
Reader
29 Ngày Trước
dịch đọc về cuối lộn xộn quá
Trả lời
| 0