Chương 658: Phu Nhân Không Phải Muốn Lưu Ta Lại Sao?
Hồ Nguyên Vũ nói.
- Tốt, tốt. Sự tình tần này phải nhờ Trần gia tao tâm tao fực rồi, nếu như hoàn thành, hoàng tộc không chỉ không trách phạt cyhuyện túc trước, ngược tại còn có trọng thưởng, hơn nữa tất cả sinh tinh trên Lạc Hồng Tỉnh còn sẽ chi nhớ công ơn của Trần g1. Hồng Hoa phu nhân.
- …
Nàng còn không hiểu rõ lời của Hồ Nguyên Vũ, có chút ngập ngừng hỏi.
- Điện hạ có ý gì, sao thiếp thân nghe không hiểu?
Hồ Nguyên Vũ nrhìn nàng nói.
- Chăng lẽ phu nhân không biết nguyên nhân vì sao ta và Phi Thiên Chân Nhân lại gấp rút tới Quảng Châu? Hồng Hoa phu nhân càng nghi hoặc.
- Không phải vì ngăn chặn Dị Ma Tộc khống chế Nguyệt Thần Giáo sao…
Nhưng nói một nửa, nàng đột nhiên ngừng lại, sự tình “Trần Cảnh” khống chế Nguyệt Thần Giáo bất ngờ như vậy, ngay cả người của Trần gia còn không rõ ràng, hoàng tộc làm sao có thể biết được, hơn nữa còn kịp thời chạy tới, chẳng lẽ còn có nguyên nhân gì khác?
Hơn nữa nàng cũng nghĩ tới, “Trần Cảnh” sớm không bộc lộ, muộn không bộc lộ, sao lại bộc lộ ở thời điểm hoàng tộc đã dẹp yên tây bắc, Ngô gia tan tác, Hộ Tinh Các liên tục bại lui, đây không phải tự tìm đường chết sao?
Có thể tu luyện tới Tán Tiên, thì mấy ai là người ngu, lúc trước chỉ bởi vì gia tộc xảy ra quá nhiều chuyện, làm cho suy nghĩ của nàng bị giới hạn, hiện tại được Hồ Nguyên Vũ đề điểm, nàng liền thông suốt rất nhiều chuyện.
- Đương nhiên là không phải, hoàng tộc cũng không phải thánh nhân, làm sao có thể biết được khi nào “Trần Cảnh” bộc phát mà tới cứu Nguyệt Thần Giáo, chúng ta đến, là bởi vì nhận được một tin tình báo khác…- Điện hạ khoan đã!
Vừa chạm vào tay hắn, khuôn mặt của Hồng Hoa phu nhân càng đỏ, cái cảm giác rạo rực kia lại tăng mạnh, để cả người nàng nóng bức khó chịu, dù dùng tiên lực áp chế, cũng không cách nào áp chế được.
Ta là làm sao vậy? Chẳng lẽ lại động xuân tâm? Không thể nào, cả hai chỉ vừa mới gặp mặt, ta làm sao có thể…
Hơn nữa nàng nắm chặt tay của Hồ Nguyên Vũ còn có một dụng ý khác, nhưng qua một lúc, thấy hắn vẫn không có gì khác lạ, để nàng cực kỳ kinh ngạc.Hồng Hoa phu nhân biến sắc hỏi.
- Xin điện hạ nói rõ hơn.
- Hoàng tộc nhận được tình báo, nói Dị Ma Tộc đang bí mật điều binh áp sát Chương Dương Độ, cùng “Trần Cảnh” nội ứng ngoại hợp phá thành, chính vì vậy ta và Phi Thiên Chân Nhân mới gấp rút từ kinh thành tới đây, cứu Nguyệt Thần Giáo chỉ là trùng hợp mà thôi.
Hồ Nguyên Vũ thản nhiên nói.Ngón tay của Hồ Nguyên Vũ gõ gõ mặt bàn, cười nhìn Hồng Hoa phu nhân.
- Phu nhân nói đùa, ta từ đầu tới cuối có câu nào lừa dối phu nhân, hiện tại sự tình đã giải quyết xong, ta cũng nên đi các châu thành khác điều quân, hi vọng Nguyệt Thần Giáo có thể chống cự đến lúc đại quân tới cứu viện.
Lúc này Hồng Hoa phu nhân rất muốn vén váy lên mắng tiểu gia hỏa này một trận, thật là quá vô sỉ rồi, không khác gì một con tiểu hồ ly, mà nàng đường đường Luyện Thần Giả cấp 92, lại giống như gà con ở trong mắt hắn.
Thấy hắn muốn đứng dậy, Hồng Hoa phu nhân vội vàng chụp lấy tay hắn, có chút vội vàng nói.Nếu các nàng sớm hiểu rõ, thì dù không “bồi thường” cái gì, hoàng tộc cũng sẽ không ở lúc này làm khó Nguyệt Thần Giáo, sau đó chỉ cần Nguyệt Thần Giáo lập được công trạng, như vậy công tội tiêu trừ, có thể không mất thứ gì mà giữ được cơ nghiệp của tổ tông.
Nhưng hiện tại, mình lại ngây ngốc chạy tới bàn điều kiện với hắn, còn hứa hẹn nhiều lợi ích như vậy, đây là ăn trúng thuốc lú gì vậy?
Hồng Hoa phu nhân nhìn Hồ Nguyên Vũ, cười mà như mếu.
- Điện hạ lừa nô gia thật thảm.Hồng Hoa phu nhân giật mình đứng dậy.
- Lại có chuyện này? Dị Ma Tộc điều bao nhiêu quân?
Hồ Nguyên Vũ thở dài nói.
- 200 triệu tinh binh và Ma thú, vốn dĩ hoàng tộc đang sầu não, sợ không điều quân tới kịp, may mắn Trần gia khẳng khái, liều chết cũng phải giữ thành, như vậy hoàng tộc sẽ có thời gian điều quân từ các nơi tới, ta thay mặt ức vạn sinh linh trên Lạc Hồng Tinh, cảm tạ tấm lòng hi sinh vì đại nghĩa của Trần gia.Hồng Hoa phu nhân.
- …
Hiện tại cả người nàng lộn xộn, vừa tức lại vừa buồn cười, không nghĩ tới mình đường đường Luyện Thần Giả cấp 92, lại từ đầu tới cuối bị thiếu niên trước mắt đào hố cho nhảy.
Các nàng sớm nên nghĩ tới mới phải, Phi Thiên Chân Nhân làm sao có thể vì một Nguyệt Thần Giáo mà rời Tổ Miếu chạy tới Quảng Châu, trong này tất nhiên có lý do cực kỳ trọng yếu.
- Tại sao lại không có hiện tượng kia, chăng lẽ cường độ còn không đủ...
Trong đầu Hồng Hoa phư nhân thầm nghĩ.
Hồ Nguyên Vũ nhìn tay mình bị đối phương nắm lấy, trong lòng cũng có chút kích động, Âm Dương Khí liên tục tràn qua người đối phương. - Phu nhân có ý gì, không cho tại hạ đi, chẳng lẽ còn muốn giữ lại sao?
Bị Âm Dương Khí ảnh hưởng, lại thêm hiện tại có việc cầu đối phương, Hồng Hoa phu nhân chỉ có thể lấy ra bản lĩnh giữ nhà, mắt đầy mị tiếu nhìn hắn, thanh âm ôn nhu như muốn nhỏ ra nước.
- Nếu nô gia muốn giữ lại, không biết điện hạ có đồng ý hay không?
Nhìn Hồng Hoa phu nhân ở trong tang phục, cả người toát ra vẻ kiều diễm thướt tha, lại nói lời đầy ẩn ý như vậy, Hồ Nguyên Vũ sao còn có thể nhịn được.
Hắn xoay tay nắm lấy bàn tay nàng, dùng lực kéo đối phương tới.
- Điện hạ định làm øì... Hồng Hoa phu nhân bất ngờ không đề phòng, lại thêm lúc này thần trí đã từ từ bị Âm Dương Khí xâm nhiễm, phản ứng trở nên chậm chạp, lại bị hắn kéo ngồi vào ở trong lòng.
- Phu nhân không phải muốn lưu ta lại sao?
Hồ Nguyên Vũ thuận thế ôm lấy thân thể mềm mại hoàn mỹ kia vào lòng, mũi ngửi mùi hương hoa hồng thơm ngát, làm cảm xúc trong lòng càng thêm bành trướng.
Nhất định phải chiếm được nữ nhân thiên kiều bách mị này.
Đây là ý nghĩ duy nhất trong đầu Hồ Nguyên Vũ hiện tại, cũng là nữ nhân đầu tiên để hắn sinh là dục vọng chiếm hữu mãnh liệt như vậy.
- Ta không phải ý như vậy… ta…