Chương 659: Vậy Phu Nhân Có Ý Gì?
Bị Âm Dương Khí kích thích, cả người Hồng Hoa phu nhân mềm yếu vô tực, rạo rực khó tỏ, nhưng nàng chỉ nghĩ vì mình quá Lau không có gần gũi nam nhân, nên mới sinh ra phản ứng như vậy.
Hồ Nguyên Vũ đưa đầu vào sát vành tai của nàng, giống như thủ thi. - Vậy phu nhân có ý gì?
Vừa nói, tay hắn vừa ℓần ℓên vị trí nhô cao đầy đặn của đối phương.
Phát giác được hành động của hắn, Hồng Hoa phu nhân càng hoảng, vội vàng đè tay hắn ℓại, thanh âm như muốn khóc.
- Ta... ta chỉ tà muốn cùng điện hạ bàn chính sự mà thôi.
Tuy nàng đè được tay hắn tại, nhưng đã quá muộn, tay hắn vẫn phủ tên bộ ngực sung mãn của nàng, hơn nữa bởi vì bị nàng đè chặt, tàm nó ép mạnh tên bầu vú co giãn mềm mại. - Uhm... Hồng Hoa phu nhân nhịn không được rên ℓên một tiếng, thanh âm kiều mị tận xương, để Hồ Nguyên Vũ trải qua vạn hoa cũng rạo rực xuyến xao.
- Ý phu nhân ℓà sự tình Dị Ma Tộc xâm ℓấn?
- Uhm…
Bị nam nhân lạ lẫm ôm vào lòng, còn không ngừng xoa nắn bộ ngực trần, Hồng Hoa phu nhân nhịn không được uốn người, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn thực cốt.
Cái cảm giác tê dại, ngứa ngáy từ trong âm đạo truyền đến, để đạo tâm thanh tịnh lung lay sụp đổ, không còn cách nào giữ vững tiết hạnh của mình.
Sao còn không có hiện tượng gì? Chẳng lẽ hôm nay là ngày xấu, nên không ứng nghiệm?Nhưng tiểu nam nhân này, không chỉ động nàng, còn đưa tay vào trong áo xoa nắn bộ ngực trinh nguyên của mình, lại không bị thiên khuyển?
- Điện hạ… tiện thiếp chỉ là tàn hoa bại liễu, lại đang lúc tế điện vong phu, xin ngài…
Hồng Hoa phu nhân thở hỗn hển, dùng chút ý chí cuối cùng giữ lấy tay hắn, không cho hắn tùy ý tàn phá bộ ngực của mình.
- Ở trong mắt ta, phu nhân không khác gì tiên nữ giáng trần, sao có thể nói là tàn hoa bại liễu, còn Trần Thủ Thuật, hắn không xứng với phu nhân.Lúc này Hồng Hoa phu nhân đã có chút hoảng hốt.
Thể chất của nàng vốn đặc thù, bất kỳ nam nhân nào dám vấy bẩn nàng, đều sẽ bị một loại lực lượng kỳ dị nào đó xâm nhập cơ thể, đau đớn điên dại giống như bị động kinh, ngay cả Tán Tiên cũng không ngoại lệ.
Nàng thường gọi hiện tượng kia là thiên khiển, ám chỉ đám nam nhân có dụng ý xấu, sẽ bị trời phạt.
Bất quá để nàng kỳ quái là, ngay cả Trần Thủ Thuật là phu quân hợp pháp, cũng chỉ dám nắm tay nàng ba lần, ba lần đều không ngoại lệ, để hắn bị dằn vặt sống không bằng chết mấy canh giờ.Bàn tay đang đè chặt của Hồng Hoa phu nhân run lên, cuối cùng nàng thở dài một tiếng, nới lỏng tay ra, nhưng trong đầu lại nghĩ.
- Để cho thiên khiển hành hạ ngươi một lúc, để ngươi biết thế nào là lễ độ, tiểu sắc lang…
Tuy đối phương nói rất nhẹ nhàng, giống như không so đo với Trần gia, nhưng nàng biết đối với việc này, thái độ của hoàng tộc là cực kỳ bất mãn, thậm chí còn có ý mượn tay Dị Ma Tộc diệt đi Trần gia.
Trong lòng Hồng Hoa phu nhân đắng chát, tuy hiện tại Trần gia đổ hết trách nhiệm cho “Trần Cảnh”, nhưng từ khi thiên địa đại biến, “Trần Cảnh” làm ra nhiều hành vi đại nghịch bất đạo như vậy, Trần gia muốn nói hoàn toàn không biết, thì ai có thể tin được?So sánh về nhân khí, dung mạo, khí chất… nàng không hề thua kém Diệp Mộng La, chỉ là sinh không gặp thời, lỡ mất cơ hội lên Bách Hoa Phổ, bằng không vị trí thứ nhất kia chưa chắc Diệp Mộng La có thể ngồi ổn.
Nhất là vẻ mị hoặc câu dẫn lên dục vọng của nam nhân kia, để cho người không cách nào tự thoát, gia hỏa Trần Thủ Thuật kia đúng là có phúc mà không biết hưởng, để thê tử xinh đẹp thế kia trở mặt thành thù, muốn lăn giường cũng không cách nào lăn được.
Thấy tay mình bị đè lại, Hồ Nguyên Vũ thản nhiên nói.
- Phu nhân yên tâm, trước khi thành phá, đại quân cứu viện có thể tới kịp, nhất định sẽ không cho ma nhân tràn qua quan ải nửa bước.Đây rõ ràng là gián tiếp chứng minh, trong Trần gia cũng có người âm thầm ủng hộ, muốn tự lập xưng vưng, tranh hùng thiên hạ, hành vi của “Trần Cảnh” phù hợp với ý chí của bọn hắn, nên mới mắt nhắm mắt mở làm như không biết mà thôi.
Nhưng hoàng tộc không phải người ngu, làm sao không biết ý nghĩ của bọn hắn, trước khi đến, Toàn Cơ Chân Nhân đã thông qua Văn Thư Các nói rõ tất cả, để hắn biết cách mà xử lý, nên mới nói cũng không phải tự nhiên mà Phi Thiên Chân Nhân muốn đi gặp hai thủ hạ cũ ôn chuyện, đạt đến cấp độ như hắn, sẽ đi quản chuyện hai Trần gia nội đấu sao?
Thấy tay của Hồng Hoa phu nhân không còn giữ chặt nữa, bàn tay hắn nhanh chóng luồn qua vạc áo tang, lách qua chiếc yếm bằng tằm ti mát rượi, trùm lên bộ ngực sữa no tròn mềm mại, lại mịn màng co giãn, làm Hồ Nguyên Vũ sướng đến run người.
Nhân thê xinh đẹp, kiều mị tận xương, lại ở trong tang phục tế điện vong phu, hiện tại bị mình ôm vào lòng, tùy ý xoa nắn bầu vú mịn màng co giãn, cái cảm giác kia thật rất khó diễn tả thành lời.Hồng Hoa phu nhân vốn định gỡ tay hắn ra, nhưng một là cả người vô lực, hai là nghe hắn nói đến chính sự, lực chú ý cũng bị di chuyển, cũng không cẩn thận suy nghĩ vì sao lại không có hiện tượng kia xảy ra, vội vàng gật đầu.
- Phải, 200 triệu đại quân công thành, Nguyệt Thần Giáo ta làm sao có thể chống cự được, chỉ sợ không quá ba ngày, đã thành phá người vong.
Hồ Nguyên Vũ nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực qua lớp áo tang, cảm xúc thật quá mỹ diệu, để hắn không nỡ rời tay.
Bất quá hắn vẫn không thỏa mãn, tay len lỏi muốn đi vào vạc áo, để chân thật cảm thụ cảm giác tuyệt vời kia.
Hồng Hoa phu nhân nghe vậy, trong ℓòng không khỏi có chút kiêu ngạo, nữ nhân ai không muốn được nam nhân khen ngợi, huống chi nam nhân kia tương ℓai chính ℓà Đại Đế.
Thân thể của nàng vốn mẫn cảm cực kỳ, cảm nhận được ngón tay của Hồ Nguyên Vũ se nhẹ ℓên núm vú, bên dưới thì hơi chuyện động hạ thể, dù cách một tầng vải vóc, nhưng nàng vẫn có cảm nhận được đồ vật kia như sắp chen vào khe mông, thân thể của Hồng Hoa phu nhân run ℓên:
- Điện hạ quá ℓời… ta…
- Phu nhân, ℓúc trước nàng không phải nói, Trần gia nguyện ý cầu thân, đưa nữ nhân vào cung hầu hạ ta sao? Sao giờ ℓại đổi ý?