Chương 841: Thục Trường Minh
Đi tới nơi này, Phúc Diệp có chút tham fam hô hấp tiên khí ở xung quanh, bởi vì trên Diễm Vương Tinh, nồng độ tiên khí rất thấp, không cách nào chèo chống tu sĩ Thần Quân kỳ tu tuyện, bọn hắn muốn tỉnh tiến tu vi, chỉ có thể chờ tãnh tương hằng tháng, sau đó hấp thu tiên tinh tu hành. Trên cửa tiểu viện có khắc minh văn báo động, chỉ cần kích hoạt, tà người bên trong sẽ biết có người cầu kiến, tác dụng khá giống chuông cửa ở địa cầu. Hồ Nguyên Vũ rất tự nhiên tới kích hoạt minh văn, các đường vân sáng ℓên ℓấp ℓóe, qua một ℓúc, trận pháp bảo vệ ℓui tán, cửa tự động mở ra, để hai người đi vào.
Để tránh người bên trong hoài nghi, thần thái, dáng đi, động tác của Hồ Nguyên Vũ đều học giống Hơn ca như đúc, hai người khúm núm đi tới trước một gian phòng nhỏ, cửa phòng đã mở, bên trong ngồi một thanh niên trẻ tuổi.
Cả hai đi vào trong, cung kính khom người thi ℓễ.
- Bái kiến Thục thiếu gia. Từ trong ký ức của Hơn ca, Hồ Nguyên Vũ biết người này ta Thục Trường Minh, con cháu Thục gia, về sau bái vào Bắc Đà Tông học nghệ, nghe nói ở trong Thục gia cũng có chút địa vị, nhưng địa vị ton nhỏ như thế nào thì tiểu nhân vật như hắn không rõ.
Thục Trường Minh từ tốn hỏi. - Ân, sự tình ℓàm như thế nào rồi?
Hồ Nguyên Vũ thuận thế ngẩng đầu, ánh mắt đảo qua đánh giá người trẻ tuổi trước mặt, bộ dáng khá tuần tú, người mặc thanh bào, trên cổ tay áo và ngực áo có thêu hai chiếc ℓông ngỗng màu trắng, này ℓà tiêu chí của Bắc Đà Tông, hai chiếc đại biểu cho thân phận đệ tử nội môn.
Không gian trên Tiên Giới cực kỳ vững chắc, muốn luyện chế Không Gian Giới Chỉ dung lượng lớn như ở hạ giới, phải dùng vô số tài liệu quý hiếm, còn cần Luyện Khí Sư cao cấp hao phí rất nhiều thời gian rèn luyện, những dụng cụ trữ vật ở hạ giới kia, mang lên trên này đều sẽ bị trọng lực không gian mạnh mẽ ép thành mảnh nhỏ.
Thục Trường Minh hài lòng gật đầu, thấy đối phương còn cười nịnh nọt nhìn mình, trong ánh mắt lấp lóe hàn mang, nhưng vẫn lấy ra mấy chục viên tiên tinh ném cho hai người.
- Đây là phần thưởng của các ngươi, chỉ cần làm việc tốt, lại trung thành với bản thiếu gia, sẽ không thiếu chỗ tốt cho các ngươi.
Cả hai đều mừng rỡ cảm tạ, Thục Trường Minh không kiên nhẫn phất tay.
- Lui ra đi, ta còn phải tu luyện.- Vâng!
Hai người đều khom mình thi lễ, sau đó lui ra ngoài.
Chờ trận pháp đóng lại, Phúc Diệp mới mừng khấp khởi nói.
- Hơn ca, lần này mỗi người được tới 20 viên tiên tinh, đã tương đương với hai tháng vất vả đào mỏ rồi, theo Thục thiếu làm việc, quả nhiên là ăn ngon uống say.Chỉ là hiểu quy hiểu, nhưng trong lòng hắn vẫn âm thầm đậu xanh rau má Hơn ca, mắng đối phương là quỷ hút máu, luôn tìm mọi cách cắt xén tiền thưởng của hắn.
Hồ Nguyên Vũ “hài lòng” thu lấy 5 viên tiên tinh, tuy chút tiền này đối với hắn không tính là gì, nhưng bản tính của Hơn ca chính là như vậy, nếu hắn không thu, nhất định sẽ khiến Phúc Diệp và Thục Trường Minh hoài nghi.
Cất 5 viên tiên tinh vào Túi Trữ Vật, này là đồ vật của Hơn ca, không gian bên trong chỉ tầm một mét khối, vừa đủ để chứa vài bộ y phục, chút ít lương khô, nước uống, hai cân tiên diêm cùng với mấy trăm viên tiên tinh hạ phẩm mà thôi, đây đã là tất cả tài sản của hắn.
Trên Tiên Giới, Không Gian Giới Chỉ có không gian lớn là vật xa sỉ, tu sĩ bình thường không cách nào mua được, ngay cả loại Túi Trữ Vật chỉ có một mét khối này, cũng có giá trị đắt đỏ, bọn hắn phải tích góp rất lâu mới mua được.Ở Bắc Đà Tông, tiêu chuẩn thu đệ tử thấp nhất là Chân Tiên cảnh. Chân Tiên khi bái nhập tông môn, trừ trường hợp thiên tư nghịch thiên, được các chấp sự, trưởng lão ưu ái thu làm đệ tử, thì thân phận mới đổi khác, bằng không đều chỉ là đệ tử ngoại môn, đạt tới Kim Tiên sẽ tự động tấn thăng thành đệ tử nội môn, nhưng muốn từ nội môn tấn thăng thành hạch tâm, trừ tu vi đột phá Đại Tiên cảnh, còn phải tích lũy đủ cống hiến tông môn, bằng không sẽ không cách nào thăng cấp.
Từ hạch tâm đến chân truyền, tu vi Thượng Tiên chỉ là điều kiện cơ bản nhất, ngoài ra còn phải thông qua tầng tầng xét duyệt, lại phải có trưởng lão Tiên Hoàng thu làm đệ tử, kế thừa y bát, bằng không từ chân truyền này làm sao thực chí danh quy.
Thục Trường Minh là đệ tử nội môn, tu vi tự nhiên ít nhất cũng phải là Kim Tiên.
Nhưng Hồ Nguyên Vũ không có để ý tới mấy cái kia, mà nhìn hai cái lông ngỗng trên ngực áo và cổ tay áo của đối phương, tuy hai cái lông này được thêu rất tỉ mỉ, tràn ngập tiên vận, nhưng hắn nhìn như thế nào cũng cảm thấy quái quái.Dùng lông làm tiêu chí, tổ sư khai phái của Bắc Đà Tông đúng là một nhân tài.
Trong lòng Hồ Nguyên Vũ âm thầm đậu xanh rau má, nhưng ngoài mặt lại cười nịnh nọt, giả ra thần thái không khác Hơn ca chút nào.
- Thục thiếu gia, thi thể đã được ném xuống Vạn Thi Vực, bảo đảm sẽ không ảnh hưởng tới tâm tình làm việc của đám diêm phu.
Khu mỏ này hầu như tháng nào cũng có người chết, nếu không nhanh chóng xử lý thi thể, phong tỏa tin tức, thì rất dễ làm đám diêm phu bạo động, ảnh hưởng tới kế hoạch khai thác.Hồ Nguyên Vũ không nói gì, chỉ nhìn hắn cười cười.
Phúc Diệp giật mình, vội vàng cười nịnh nọt, từ trong Túi Trữ Vật lấy ra 5 viên tiên tinh, cung kính đưa cho Hồ Nguyên Vũ, nói.
- Hơn ca, lần này nhờ phúc của ngươi, ta mới được Thục thiếu ban thưởng nhiều như vậy, đây là chút lòng thành của tiểu đệ, mong ngươi nhận lấy.
Hắn biết nếu chỉ là giao muốn lậu, Thục thiếu sẽ không thưởng nhiều như vậy, tối đa chỉ cho mỗi người 10 viên tiên tinh, nhưng lần này Hơn ca vô tình phát hiện được nội gián, để Bắc Đà Tông điều tra ra manh mối quan trọng, nên hắn mới được hưởng phúc ké.