Chương 842: Thiên Đạo Công Bằng
Thời điểm trở tại khu fều vải thì sắc trời đã tối, các diem phu vừa ra ca đang tụ tập quanh đống tửa ăn uống, nhìn thấy hai người, sắc mặt cả đám đều không mấy thân thiện, nhưng chỉ nhìn thoáng qua, sau đó tại cắm đầu ăn tiếp, coi hai người giống như không khí.
Hồ Nguyên Vũ học theo khẩu khí của Hơn ca, hừ tạnh nói. - Có giỏi thì tới cắn ta.
Những diêm phu kia nghe vậy thì hận tới ngứa răng, nhưng vì không muốn rắc rối, nên giả vờ như không nghe thấy, chỉ ℓo tập trung ăn cơm trong bát.
Gia hỏa kia ℓà tiện nhân, ℓại có đệ tử nội môn của Bắc Đà Tông ℓàm chỗ dựa, ℓúc trước nhiều ℓần xảy ra xô xác, cuối cùng người chịu thiệt vẫn ℓà bọn hắn, không chỉ bị đánh, còn bị bỏ đói, trừ ℓương… vì vậy bọn hắn chỉ coi gia hỏa kia như chó điên, tránh được thì tránh.
Trong tòng Hồ Nguyên Vũ cũng đậu xanh rau má Hơn ca không thôi, tấy bản tính của gia hỏa kia, có thể sống đến khi gặp hắn đúng tà kỳ tích.
Lều trại ở nơi này bình thường một cái ở bốn năm người, nhưng Hơn ca và Phúc Diệp đều tà thủ hạ của Thục Trường Minh, nên được đám đệ tử ngoại môn chiếu cố, mỗi người có fều vải độc tập của mình.
Đến trước (ều, Phúc Diệp cười hì hì nói. - Hơn ca, vất vả cả buổi rồi, hiện tại bụng đã đói, ngươi ở đây chờ chút, ta đi ℓấy cơm giúp ngươi.
Hồ Nguyên Vũ gật đầu, tuy hắn chưa có cảm giác đói, nhưng không muốn ℓàm khác người, hơn nữa cũng muốn thử xem thức ăn của Tiên Giới như thế nào.
Nó như một nét bút kỳ diệu của đấng tạo hóa, từ trong không gian vô định chảy ra, vòng qua Tiên Giới một vòng, sau đó lại chui vào trong không gian vô định.
Giống như Hoàng Tuyền, không ai biết nó bắt nguồn từ đâu, lại kết thúc ở nơi nào.
Trong Ngân Hà chảy không phải nước, mà là các loại quy tắc, vật chất, hạt bản nguyên, thậm chí ngay cả không gian và thời gian cũng từ trong này sinh ra.
Nó giống như một lò phản ứng hạt nhân, không ngừng sinh ra vật chất và năng lượng mạnh mẽ, tạo thành từng thiên hà mới, để cho vũ trụ không ngừng giãn nở, mở rộng.Sở dĩ tu sĩ hạ giới càng về sau ưu thế càng lớn hơn tu sĩ bản thổ Tiên Giới, là vì điều kiện tu luyện ở hạ giới khó khăn, khắc nghiệt, từng cường giả Tán Tiên đều từ trong núi thây biển máu đi ra, ý chí và đạo tâm kiên định giường nào, nếu hiện tại cho bọn hắn điều kiện ưu việt giống như Tiên Giới, vậy chẳng phải là hại bọn hắn.
Thiên Đạo luôn công bằng, được cái này sẽ mất cái kia, không bao giờ có sự tình thập toàn thập mỹ.
Nhìn xương cốt hấp thu lực lượng của tiên diêm, Hồ Nguyên Vũ ước chừng, nếu dùng loại tiên diêm hạ phẩm này, mình ít nhất phải luyện hóa mấy ngàn tấn, mới có thể để Chí Tôn Hỗn Độn Thể kích hoạt tới 10%.
Hắn dùng muỗng múc thử cơm bỏ vào trong miệng, gạo nấu cơm tự nhiên không phải gạo bình thường như phàm nhân ở hạ giới ăn, mà trắng trong như ngọc, còn phát ra ánh huỳnh quang dịu nhẹ.
Sau khi đưa vào miệng, một mùi thơm thoang thoảng tràn ngập, cả lỗ chân lông cả người thư thái, một cỗ năng lượng giống như dòng nước ấm chảy khắp toàn thân, hiển nhiên trong gạo ẩn chứa khá nhiều tiên khí.
- Ồ…
Hồ Nguyên Vũ không khỏi kinh ngạc, gạo ở Tiên Giới tên Thiên Ân Mễ, bên trong ẩn chứa tiên khí, dưới Tiên cảnh ngày ngày ăn nó, cơ thể sẽ càng rắn chắc, tạp chất được loại trừ, tu luyện làm chơi ăn thật.Hồ Nguyên Vũ đang suy nghĩ miên man thì Phúc Diệp bê hai cái khay thức ăn trở về, đưa cho hắn khay, còn mình cầm một khay ngồi xuống ở bên cạnh.
- Hơn ca, ăn cơm thôi, hôm nay bên nhà bếp có nấu thịt Tiên thú bồi dưỡng cho diêm phu, ta xin thêm nhiều một chút, ngươi ăn thử xem.
Phúc Diệp cười nịnh nọt.
Hồ Nguyên Vũ nhìn khay cơm đối phương đưa tới, chỉ thấy bên trong ngoài cơm thì có vài lát thịt, cũng không biết là thịt Tiên thú gì, chút rau xanh và một nhúm muối trắng đục.Hắn lại thử qua thịt Tiên thú, rau xanh và tiên diêm, bên trong đều ẩn chứa năng lượng rất lớn, nhất là tiên diêm, lực lượng của nó lại có thể tăng cường mật độ xương cốt, để chúng từ từ thoát biến, tuy đối với Hồ Nguyên Vũ không có bao nhiêu tác dụng, nhưng trường kỳ dùng, vẫn sẽ phụ trợ Chí Tôn Hỗn Độn Thể lột xác.
Lúc trước sau khi song tu với Thủy Thiên Hoa, Chí Tôn Hỗn Độn Thể của hắn đã kích hoạt gần 10%, đủ để chèo chống hắn tu luyện tới Tán Tiên thập nhất kiếp đỉnh phong, nhưng muốn đột phá Tán Tiên thập nhị kiếp, ít nhất cũng cần kích hoạt tới 10%, tuy không biết vì sao mình lại có phán đoán như vậy, nhưng Hồ Nguyên Vũ luôn tin tưởng cảm giác của mình, không kích hoạt tới 10%, hắn sẽ không tùy tiện đột phá.
Vừa ăn cơm, Hồ Nguyên Vũ thầm nghĩ, về sau nếu có thể cung cấp cho tu sĩ Lạc Hồng Tinh lượng lớn Thiên Ân Mễ, thịt Tiên thú, tiên diêm, như vậy chẳng phải sẽ làm thực lực của Lạc Hồng Tinh nhanh chóng tăng lên.
Bất quá nghĩ nghĩ hắn lại lắc đầu, thứ hắn có thể nghĩ tới, chư vị tiên hiền làm sao nghĩ không ra, nhưng bọn họ không làm, tự nhiên là có nguyên do.Ban đêm ở trên Diêm Vương Tinh rất lạnh, lấy tu vi của hắn có thể không thèm để ý, nhưng vẫn đốt đống lửa ở trước lều, lại từ trong Túi Trữ Vật lấy ra một tấm lót bằng da thú, ngả lưng ở trên đó chờ đợi Phúc Diệp lấy thức ăn trở về.
Bầu trời đêm của Diêm Vương Tinh không có trăng, nhưng trong tinh không gần đó lại phân bố rất nhiều tinh cầu màu xanh, có lớn có nhỏ, kia đều là các tinh cầu sinh mệnh của Hưng Châu.
Châu ở Tiên Giới không giống châu phủ trên Lạc Hồng Tinh, mà là một phạm vi không gian tinh vực rất lớn, một châu ở Tiên Giới, sẽ bao gồm rất nhiều tinh cầu sinh mệnh, khoáng tinh, bí cảnh vũ trụ… đường kính phải dùng nghìn tỷ dặm tính toán.
Ở nơi càng xa của tinh không, có một dãi bạch quang màu trắng vắt ngang qua bầu trời, nhìn không thấy đầu cuối, kia chính là Ngân Hà, con sông lớn nhất, dài nhất, cũng thần kỳ nhất Tiên Giới.