Âm Luật Vô Tình

Chương 12 - Lần Đầu Gặp Âm Giới Thống Soái Tối Cao Phong Đô Đại Đế

Nam Mô A Di Đà Phật !!!

Bộ sách “Âm Luật Vô Tình” này, A Ngọc khuynh tận sức lực viết thành, A Ngọc tuy rằng đọc sách không nhiều, văn bút thô thiển; nhưng một mực hy vọng tất cả hữu tình giữ gìn Phật giới, là tâm hoàn thành chân thật.

Gần đây A Ngọc thấy có vị nữ sư tỷ không ngừng hủy báng Đàm lão sư, lời lẽ ép người, nói chuyện không từ thủ đoạn! nhân vì Đàm lão sư có ân với A Ngọc, A Ngọc học được rất nhiều Phật lý sống động từ văn chương của lão sư, rất cảm ân! không những thế, Diêm Vương tự thân nhậm mệnh lão sư vì sách “Âm Luật Vô Tình” làm công việc chỉnh sửa, lão sư cũng đồng ý rồi; vì giúp hữu tình ly khổ đắc lạc, thầy nhất định không chối từ. Nếu như có người hủy báng mà ảnh hưởng tới “Âm Luật Vô Tình” xuất bản lưu thông, thì đây là vấn đề rất nghiêm trọng.

Do đó A Ngọc cần tận một phần lực của bản thân, trong lúc này ra mặt ủng hộ lão sư, xin tự mình thỉnh giáo Phán Quan nói rõ thuyết minh tất cả.

Cảm ân Phật lực gia bị ! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.

A Ngọc hướng Phán Quan chấp tay !

Hôm nay xin hỏi Phán Quan: “Lời nói của Đàm lão sư có phải Chánh pháp không ?”.

Phán Quan trả lời: ” Lời nói của Đàm lão sư là Chánh pháp, không cần hoài nghi; nếu không Minh Vương cớ sao lại ủy nhiệm ông ta chỉnh sửa văn chương ? A Ngọc con hỏi như vậy thì có vẻ coi thường trí tuệ của Minh Vương rồi”.

” Ah ! Xin lỗi Phán Quan ! A Ngọc hỏi sai rồi, xin Phán Quan tha tội”.

Phán Quan nói : ” Trước lúc Đức Phật thành đạo dưới cội cây bồ đề, Ma Vương dùng đủ cách quấy nhiễu Phật, Phật dùng tam muội định lực và từ bi phước đức uy thần lực đánh đuổi ma quân. Lúc đó Ma Vương nuốt hận lui ra, nhưng trong lúc lui ra đã phát nguyện nói, ta hiện tại không thể phá hoại định lực của ngươi, đợi đến thời kỳ mạt pháp, ta sẽ sai ma con ma cháu mặc y phục của ngươi để phá pháp của ngươi, sau đó ma mới tức giận lui đi, lúc đó Phật mới rơi giọt lệ từ bi, thật ra Phật không lo lắng ma phá hoại chánh pháp, mà thương xót lũ ma con ma cháu vì phá hoại Phật pháp, hủy báng chánh pháp phải chịu vô lượng vô biên quả báo Địa Ngục. Trước khi Phật diệt độ đã khai thị chúng đệ tử, đệ tử Phật đời sau nên lấy giới làm thầy, y pháp bất y nhân, quan trọng nhất là xem lời thuyết pháp có hợp với Kinh điển không. ”Kinh Lăng Nghiêm” có nói: “Nếu như ta nói, thì là Phật thuyết; còn không như vậy thì là ma thuyết”. Thời kỳ Chánh pháp, có Phật tại thế còn có ma lại quấy nhiễu, thì thời kỳ mạt pháp làm sao tránh được, tà sư thuyết pháp như hằng hà sa số. Nơi nào có Chánh pháp thì nơi đó nhất định có ma, đó cũng là một cách mài luyện cho linh tánh thăng hoa và là cơ hội thử thách. Phật vào lúc đó cũng bị người em họ Đề Bà Đạt Đa hủy báng, tìm đủ cách hãm hại, sau này Đề Bà Đạt Đa nhục thân đọa vào nơi đây thọ hình”.

Lúc này đột nhiên có vị quan viên đến từ địa phủ thông báo: “Phong Đô Đại Đế có lệnh, cần lập tức triệu kiến người dương Thượng Quan Ngọc Hoa”.

Ah ! Tôi bị giật mình một cái ! Phong Đô Đại Đế là lãnh đạo tối cao ở đây, cần gặp A Ngọc, không biết là chuyện gì, tôi và Phán Quan lập tức đi theo.

Đến đại điện rồi ! tôi lập tức quì xuống tham kiến Phong Đô Đại Đế.

“Nam Thiệm Bộ Châu nước Chấn Đán, người dương dân nữ Thượng Quan Ngọc Hoa, khấu kiến Phong Đô Đại Đế ! mong Phong Đô Đại Đế tha tội”.

Tôi gặp Phong Đô Đại Đế, thân mặt triều phục, đầu đội mũ báo, ngồi trên tòa cao, sắc mặt tỏa ra màu đen, vẻ mặt rất nghiêm túc, làm người cảm thấy run sợ.

Tôi một mực quỳ trên đại điện, không có đứng dậy, đầu không dám ngẩng nhìn.

Lúc này Phong Đô Đại Đế mở miệng nói:”bổn tọa đã biết ý đến của ngươi nên khai ân triệu kiến ngươi. Dương gian Đàm sinh, biệt hiệu Văn Thù Ma Cật, nói lời Chánh pháp, giáo dục mạt pháp chúng sanh, tịnh hóa nhân tâm. Như nay, dương gian gần như không còn quan niệm đạo đức, nghiêm trọng mất đi giáo dục tư tưởng nhân quả, không biết thiện có thiện báo, ác có ác báo, vì thế mà không biết kiềm chế đi theo tư tưởng khai phóng, sát sinh, tà dâm, hủy báng người khác, cho rằng tự do ngôn luận, thật không biết rằng bản thân đã phạm vào tội hủy báng người khác và thánh giáo. Lời của Đàm sinh là cứu vớt nhân tâm, hướng thượng sữa lỗi đi theo chánh pháp; chỉ cần có bất cứ ai hộ trì chánh pháp Phật thuyết, bổn tọa đều sẽ gia công luận thưởng. Nếu tuân theo giáo điều của Phật hành trì cả đời không phạm, chỉ tự tu không hoằng dương thì cũng có thể khỏi đến Địa Ngục thọ khổ. Nếu như không những tự tu mà còn giúp người tu hoằng dương Chánh Pháp, nhất định thêm phúc thêm thọ, phúc ấm con cháu đời sau. Còn như không hành trì mà cố ý hủy báng phá hoại, hiện thế quyết định giảm phước giảm thọ, mạng chung vào Địa Ngục móc lưỡi, Địa Ngục kêu la, còn phải chịu các loại Địa Ngục cực hình như móc mắt, moi tim, cắt tai v. v…còn thời gian thọ hình phạt cần phải đợi đến những chúng sinh tin nghe hủy báng bắt đầu sinh Chánh tín, bắt đầu lại tu hành Chánh pháp thì tội hồn hủy báng này mới có cơ hội xuất ly Địa Ngục. Sau đó chuyển sanh thân người hạ tiện hoặc các căn không đủ, hai mắt mù, tai điếc, thân thể ốm yếu, nghèo hèn, hoàn cảnh sinh hoạt ác liệt, vật tư khuyết hãm, gia đình bất hòa, đủ loại báo ứng gian khổ. Con mau mau quay về viết ra lời lẽ của bổn tọa, hy vọng khuyên bảo chúng sanh chấp mê bất ngộ, đừng báng chánh pháp, quay đầu sám hối”.

A Ngọc đảnh lễ khấu tạ Phong Đô Đại Đế, Diêm Vương và các đại Phán Quan !

Ngồi hoa sen trắng quay về.

Nam Mô A Di Đà Phật !!!

Bình Luận (0)
Comment