Nam Mô A Di Đà Phật !!!
Cảm ân Phật lực gia bị ! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.
A Ngọc hướng về Phán Quan hợp chưởng !
Phán Quan nói, hôm nay dẫn tôi đi tham quan Địa Ngục Màn Ảnh Điện Quang.
Sao gọi là Địa Ngục Màn Ảnh Điện Quang ? Là khi lúc còn sống chế tác sách báo sắc tình, đĩa phim sắc tình, hình ảnh sắc tình, phim ngắn sắc tình, âm thanh lời lẽ sắc tình v. v…, nói chung là những thứ làm cho chúng sinh dương gian sản sinh ý niệm bất lương, hoặc là sản phẩm trực tiếp làm chúng sinh có ý niệm tà dâm, cố ý tải lên trang web vi tính cho chúng sinh tự do xem, phá hoại tư tưởng chúng sinh dương gian, làm chúng sinh phạm tội nghiệp tà dâm. Lại lên mạng chuyển tải những sản phẩm sắc tình, loại chúng sanh này thọ chung tất yếu vào Địa Ngục thọ hình.
Nhưng phàm là chúng sanh vào Địa Ngục này thọ hình phạt, kỳ hạn phải đợi đến khi sản phẩm sắc tình của bọn họ hoàn toàn triệt để mất hết trên mạng, những chúng sinh bị ảnh hưởng đều cải tà quy chánh, từ đây không tái phạm nữa thì mới được thoát ly Địa Ngục.
Tôi xin thỉnh giáo Phán Quan, cái Địa Ngục này có không ít người ? Sao nhiều người chế tác đến như vậy.
Phán Quan nói: “Tất cả chúng sinh chuyển tải cũng chịu tội chung, cần phải vào Địa Ngục này chịu khổ, đương nhiên, tội của chúng nhẹ hơn bọn chế tác. Mạng vi tính có thể trong thời gian ngắn độc hại vô số đứa trẻ ngây thơ vô tri, nghiêm trọng phá hoại sự trưởng thành con đường tâm linh của chúng. Sự trưởng thành tâm linh lúc nhỏ của mỗi người đều cố định nền tảng hành vi lúc thành niên, nhưng con người hiện tại chỉ bao nhiêu tuổi đầu lại có thú vui bất lương như vậy. Như “Địa Tạng kinh” nói: “Nếu gặp ác duyên, ngày càng tăng trưởng”. Tập quen thành tự nhiên, sau khi lớn lên thì rất khó sám hối sữa lỗi, trừ phi gặp đại thiện tri thức khuyến hóa. Hiện tại thế giới vi tính ngày càng mới mẻ, làm cho trẻ nhỏ khuyết hãm giáo dục nhân quả, đã có biết bao trẻ vị thành niên mỗi ngày đều xem những sản phẩm sắc tình này trên mạng.
Những nhân quả này cần phải được bọn chế tác và chuyển tải gánh chịu, vì thế địa phủ đặc biệt xây tạo Địa Ngục này để trừng phạt chúng”.
Tôi trông thấy chúng sinh trong Địa Ngục này đều lõa lồ chạy đến một cái máy vi tính; bọn chúng xem thấy đều là sản phẩm sắc tình mà tôi thấy đều là hình cụ. Máy vi tính này giống như lửa màu hồng biết phóng quang, khi tội hồn mê mẫn chạy đến máy tính, máy tính lập tức phóng ra móc câu màu lửa đỏ móc mắt tội hồn, lại còn có kim điện băng đâm vào cả người chúng chảy máu; trước tiên là đầu, sau đó đâm xuống đầy cả người, nói chung là hoàn cảnh cực kỳ thê thảm ! Nếu như cực hình này phải chịu đựng không thời hạn, phải đợi đến khi sản phẩm sắc tình hoàn toàn mất hết trên đời thì đau khổ đến mức nào đây ! phải rời khỏi nơi đây thôi ! thảm sầu quá đi !
Phán Quan tiếp tục nói: “Trước khi Âm Luật Vô Tình còn chưa thành sách, A Ngọc con nên trước tiên công khai nội dung trên mạng để chúng sanh có duyên chuyển tải cho nhau hòng mau chóng tịnh hóa tâm người. Chúng sanh nào chuyển tải cho người sẽ được ghi đại thiện công trong sách thiện ác tại địa phủ, cũng như công đức hiếu thuận cha mẹ không khác nhau.
Vạn ác Dâm đứng đầu, bách thiện Hiếu trên hết, Minh Vương chủ của ta rất tán thán người hiếu thuận. Hôm nay đến đây là đủ, ta về trước đây”.
A Ngọc bái biệt Phán Quan ! Ngồi hoa sen trắng về thôi.
Nam Mô A Di Đà Phật !!!