Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 161 - Chương 161: Thiên Sứ Báo Thù

Chương 161: Thiên sứ báo thù Chương 161: Thiên sứ báo thù


Quang trọc mang thi thể vào cho lão đại, nói là ở hộp đêm có cô gái bị ngã đập đầu xuống đất chết, xử lý xong liền mang tới hiếu kính. Lão đại còn khen hắn biết làm việc, sau đó đóng cửa hưởng thụ.

Kết quả lão đại đang hành sự được một nửa thì đột nhiên gầm lên, gọi hắn vào.

Thì ra là Tiêu Lam Lam chưa chết, chỉ là tạm thời bị choáng, đang hành sự dở đột nhiên ho ra máu. Đối với những kẻ ái tử thi mà nói, đang làm dở mà phát hiện tử thi còn sống là một trải nghiệm vô cùng tệ hại.

Lão đại vừa tức vừa khó chịu, đáng lẽ Tiêu Lam Lam đã có thể cứu, nhưng bị quăng quật như vậy nên gần như chết hẳn, lão đại bảo hắn phải xử lý thật gọn ghẽ, đừng để xảy ra rắc rối, rồi sẽ xử tội hắn sau.

Quang trọc vội đem Lam Lam ra ngoài, ném ở lề đường, gọi 120, rồi rời đi. Sau đó không thấy cô ta đến làm nữa, đoán là đã chết.

Nghe xong, Tiểu Đào giận tới mức quơ tay lên, Quang trọc sợ hãi rụt cổ lại, nàng mắng: "Thật không bằng cầm thú!"

Quang trọc cúi đầu: "Đây là nghiệt do ta tạo ra, ngồi tù cũng được, xử bắn cũng được, ta nhận hết!"

Tôi lạnh lùng: "Chuyện ngươi nói là thật, nhưng nhân vật chính không phải ngươi đâu."

Quang trọc trợn mắt: "Tống ca, huynh đang nói đùa à? Ai tự nhiên lại mang xô phân hất lên đầu mình chứ?"

Tôi nói: "Vậy còn phải xem phân đó là của ai, ví dụ như đại ca hiện tại của ngươi?"

Quang trọc bị dọa sợ đến run lên, tôi nghĩ mình đã đoán đúng, nhân vật chính trong câu chuyện không phải là hắn, cho nên mới có điểm mâu thuẫn trong này. Nếu quả đúng như lời hắn nói, mang xác tới ngoại ô chôn chẳng phải sạch sẽ hơn sao? Chính vì bản thân hắn không trực tiếp trải qua, cho nên thuận miệng bổ sung chi tiết vào cho hợp lý, nhưng thực tế lại đầy sơ hở.

Xã hội đen hận nhất là bị người một nhà bán đứng, nhất là tố giác với cảnh sát, theo tôi đoán thì việc này do một nhân vật có máu mặt trong Hắc Báo bang làm, Quang trọc không muốn bán đứng đại ca, cho nên mới gánh cái án này.

Vô luận là chúng tôi hỏi thế nào, Quang trọc cũng cứ một mực nhận là chính mình đã đập chết Tiêu Lam Lam, Tiểu Đào không nhịn được, nói: "Thôi thôi, anh về đi."

Tiêu Lam Lam chết là một vụ án khác, bởi thời gian đã lâu, nhân chứng vật chứng không có, đoán chừng chỉ có thể bỏ ngỏ. Nhưng vụ án Sở Yên thì ngược lại, hoàn toàn rõ ràng. Sở Yên biết Lam Lam đi làm ở Thiên Hương Các, sau khi chết Sở Yên bi thương vạn phần, từ mọi ngóc ngách biết được hoặc là suy đoán ra sự thật, nhận định rằng do lão đại Hắc Báo gây ra.

Tiêu Lam Lam chết trong tay xã hội đen, chuyện này không có bất kỳ ai dám hỏi tới, ngay cả cảnh sát cũng không điều tra. Một cô gái yếu đuối lại vì báo thù thay cho tỷ muội, giả chết trên đường lão đại Hắc Báo đi qua, liều mình ám sát hắn.

Nếu chẳng phải con dao kia có dính nọc rắn, cô ta đã một đi không trở lại. Chân tướng vụ án khiến chúng tôi rất day dứt, đại hiệp thời xưa, vì một lời hứa mà không tiếc mạng sống giúp đỡ bằng hữu, thật không ngờ tinh thần ấy lại tái hiện trong người một cô gái yếu ớt.

Hôm sau cảnh sát tới nhà Sở Yên đọc lệnh bắt, cô ta rất bình thản đón nhận thực tế, cân nhắc tới tình trạng sức khỏe, chỉ có thể tới cục làm thủ tục bảo lãnh, sau đó ở nhà chờ phiên xử.

Mặc dù vụ án được bảo mật, nhưng Quang trọc kia đã chính mắt thấy Sở Yên sống lại, chắc Hắc Báo bang sẽ rất nhanh chóng nắm được thông tin này, điều tôi lo lắng nhất là chúng sẽ trả thù hai cha con Sở Yên.

Có điều Huyết Lang bang cũng không phải ăn chay, bỗng dưng bị ném xô phân, lại chết mất mấy huynh đệ, hai bang còn đánh nhau một thời gian dài, cản sát phải đứng ra giải quyết, cuối cùng mới dừng lại, Hắc Báo bang cũng đã chọn ra một lão đại mới.

Khoảng thời gian đó, không ít cản sát nam mỗi khi đi tuần đã tự ý lượn quanh nhà Sở Yên một vòng, phòng ngừa xã hội đen đến báo thù.

Sau một thời gian, phòng làm việc ở cục cũng ít xảy ra xô xát hơn, các cảnh sát nam ngày nào cũng mặt mũi hồng hào, cứ như gà chọi, đến phiên mình đi tuần ai cũng tỏ ra tích cực. Bọn họ nói, thỉnh thoảng có thể trông thấy Sở Yên bên cửa sổ ngồi vẽ, ánh đèn chiếu vào khuôn mặt của nàng, nhìn cứ như thiên sứ trong thần thoại.

Ngay cả Vương Đại Lý cũng trở nên khác thường, sau khi vụ án kết thúc một thời gian, hàng ngày đều thở dài thườn thượt. Bạn học có truyền nhau mấy tấm hình cô gái xinh đẹp, hắn cũng chẳng có hứng thú, khinh bỉ một câu: lũ phàm nhân thô tục.

Một ngày trước, Vương Đại Lý dậy rất sớm, tôi không hiểu tiểu tử này trúng cái gì, hắn hào hứng bảo hôm nay mở phiên tòa xét xử Sở Yên, tôi cũng bị hắn lôi đi.

Phiên tòa trải qua 6 tiếng xét xử, cuối cùng tòa tuyên án Sở Yên tội cố ý mưu sát, mười năm tù giam, nhưng ngay sau đó thẩm phán bỗng dừng lại, nói tiếp: "Hoãn thi hành án hai năm!"

Mọi người đều ngẩn ra, Sở Yên năm nay 18 tuổi, nàng căn bản không sống được tới lúc đó, có nghĩa là không cần ngồi tù.

Tất cả rưng rưng nước mắt đứng lên vỗ tay, tôi để ý thấy tham dự phiên tòa toàn là cảnh sát nam, trong đó có một gã đầu trọc bất hòa.

Vỗ tay trong phiên tòa là vi phạm trật tự, thẩm phán gõ muốn nát pháp chùy, nhưng chẳng ai quan tâm. Tôi thấy cha của Sở Yên mừng đến chảy nước mắt, tiếng vỗ tay cứ rần rần không ngớt...

Đây là một vụ án liên quan tới thiên sứ báo thù, khiến tôi được chứng kiến một thiên sứ đời thật đẹp nhất thế gian.

P/s: Đôi lời của tác giả: Vụ này cảm động gần bằng 'Thập tông tội quyển 2.' Vụ án sau sẽ có những cảnh máu me, xin chuẩn bị tâm lý.

Bình Luận (0)
Comment