Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 410 - Chương 410: Hội Chứng Stockholm

Chương 410: Hội chứng Stockholm Chương 410: Hội chứng Stockholm


Hoàng Tiểu Đào che miệng nói: "Sự việc đáng sợ như vậy thật sao?"

Tôi gật đầu: "Em đã nghe hội chứng Stockholm bao giờ chưa?"

Tiểu Đào cau mày: "Hình như đã nghe qua đâu đó."

Năm 1973, có hai tên cướp xông vào ngân hàng lớn nhất thành phố Stockholm, bắt giữ bốn nhân viên làm con tin, giằng co với cảnh sát hơn 100 tiếng đồng hồ, sau đó chúng đầu hàng.

Nhưng bốn con tin lại nảy sinh lòng thương hại với hai tên cướp, chẳng những từ chối tố cáo chúng tại tòa án, mà còn bào chữa cho chúng. Một nhân viên nữ trong số đó thậm chí đính hôn với một tên cướp trong khi chờ xét xử.

Chuyện này đã gây chấn động với giới tâm lý học, nó được mệnh danh là hội chứng Stockholm, sau đó đã được nghiên cứu tìm ra nguyên nhân. Trong đầu mỗi người đều có một cái van tâm lý hướng tốt bỏ xấu, một khi gặp trường hợp bị đặt vào hoàn cảnh vượt quá giới hạn chịu đựng của con người, mà kẻ gây án lại ban cho họ một chút ân huệ nhỏ ví dụ như một bát cơm hay một cốc nước, cái van này sẽ bị mở ra. Người bị bắt giữ sẽ sinh ra cảm kích đối với hung thủ, lệ thuộc hung thủ, tin tưởng và tuân theo răm rắp.

Đó là một quy trình đảm bảo an toàn của chính mình, bất cứ ai kể cả tôi, Tiểu Đào hay người có ý chí kiên cường như Vương Nguyên Thạch một khi rơi vào hoàn cảnh như vậy, dưới sự huấn luyện kiên trì và lâu dài đều sẽ có ngày bị khuất phục.

Các tổ chức MLM (kinh doanh đa cấp) trá hình hay tà giáo thường sử dụng thủ đoạn này để tẩy não con người, nhốt người ta lại, bắt họ làm đủ chuyện, hàng ngày ra rả truyền bá một mớ lý thuyết hão huyền, lâu ngày những người đó sẽ bị sợi chỉ vô hình siết chặt suy nghĩ. Cho nên thường có chuyện thành viên đa cấp được giải cứu lại quay về tổ chức, thậm chí còn tự thành lập ra một tổ chức đa cấp để đi hại người khác.

Tiểu Đào thất kinh: "Thật đáng sợ, nói cách khác người bị Thuần cẩu sư mang đi thì dù có quay về cũng sẽ không đứng ra làm chứng..."

Có điều thật ra vẫn còn biện pháp cứu vãn, chính là lấy độc trị độc. Dùng phương pháp huấn luyện để biến người đó trở lại bình thường, nhưng việc này hiển nhiên là phạm pháp, nếu quả thật tới lúc vạn bất đắc dĩ tôi mới cân nhắc tới nó.

Lúc đó tôi không ngờ tới, Tiểu Đào giống tôi, cũng đang lên một kế hoạch lớn trong đầu, hơn nữa cùng là thủ đoạn không hợp pháp.

Bốn kẻ chết thay bị giam, Tiểu Đào tiếp tục dẫn tổ chuyên án đi điều tra phụ huynh của tứ đại ác, lúc sắp đi nàng bảo tôi: "Anh yên tâm, em sẽ dốc toàn lực điều tra, mang tứ đại ác này về quy án!"

Tôi nhắc nhở: "Em phải chú ý giữ gìn sức khỏe, tận dụng thời gian mà nghỉ ngơi, đừng quá liều mạng. Còn trẻ mà đã chết sớm, hàng năm anh lại tốn tiền mua hoa viếng."

Tiểu Đào bật cười: "Em biết mà, còn phải cố sống để nhận hoa của anh chứ."

Tôi trở về cửa hàng, hiện giờ công việc kinh doanh đã khá vững, căn bản không cần quá phí tâm. Vương Đại Lý và Lạc Ưu Ưu ngày nào cũng quấn quýt, tôi giao phó qua loa công việc cho nhân viên, tự mình chạy tới siêu thị mua một con gà ác và ít thuốc bắc để tẩm bổ cho Tiểu Đào.

Quay về phòng, bất ngờ phát hiện Vương Đại Lý đang ở trong, nằm trên giường tay cầm cuốn sách nổi tiếng, cố giả vờ ngạc nhiên nói: "Ồ, hôm nay ngươi không phải đi phá án sao?"

Tôi nhìn xung quanh phòng, nói: "Ra đây đi, Lạc Ưu Ưu."

Một cánh cửa tủ quần áo mở ra, Lạc Ưu Ưu đứng bên trong lè lưỡi: "Tống học trưởng, sao mắt anh cú vọ thế, lại biết em ở đây?"

Tôi cười: "Họ Vương kia cầm sách còn ngược, bày đặt gì chứ?"

Vương Đại Lý lúng túng giải thích, nói hai người chỉ ở trong phòng tán gẫu, tôi cũng chẳng rảnh vạch trần họ, đi vào bếp nấu thuốc. Tài nấu ăn của tôi quả thực không ổn, tất cả quá trình đều dựa trên baidu, cuối cùng bỏ hết nguyên liệu vào nồi đun lên.

Lạc Ưu Ưu ngửi thấy mùi thơm, đi vào nói: "Tống Dương học trưởng thật chu đáo, còn hầm canh thuốc bắc cho bạn gái ăn, Đại Lý trước giờ chưa hề nghĩ tới."

Vương Đại Lý cau mày: "Dương tử, ngươi cố tình gây khó dễ cho ta đúng không?"

Tôi khoát tay: "Tình cờ mà thôi, ta đâu có biết hai người hôm nay lại ở đây."

Vương Đại Lý nói: "Ưu Ưu, ta ra ngoài đi dạo đi."

Họ đang định đi, tôi gọi lại: "Phải rồi, tới đây các ngươi cẩn thận một chút, đừng đi một mình ra ngoài. Tốt nhất là nên mua dùi cui điện hay bình xịt hơi cay mà phòng thân."

Vương Đại Lý hỏi: "Ngươi lại đụng vào ai à?"

Tôi không nói cho hắn biết, chỉ mở hồ có một dự cảm Thuần cẩu sư tới sẽ là một trận đánh ác liệt. Bốn tên phú nhị đại chỉ là khởi động trận chiến mà thôi, tôi không muốn vì mình lại ảnh hưởng tới người thân xung quanh, như vậy sẽ vô cùng áy náy.

4h chiều, tôi xách một bình giữ nhiệt tới cục cảnh sát, Tiểu Đào vừa kết thúc một cuộc họp, thấy tôi xách canh gà tới thì vừa mừng vừa lo, che miệng: "Cố ý làm cho em?"

Tôi lúng túng gãi đầu: "Lỡ tay nấu nhiều quá, mang một ít cho em nếm thử."

Tiểu Đào cười hì hì, chọc chọc tôi: "Đàng hoàng thừa nhận cũng được mà. Em lại chẳng biết thừa hàng ngày anh toàn ăn đồ mua sẵn."

Nàng quay vào phòng làm việc thưởng thức canh, tôi hỏi mùi vị thế nào, Tiểu Đào xúc một thìa đưa tới: "Tự anh nếm thử thì biết."

Tôi rất lo có người đột nhiên đi vào, nhìn trái nhìn phải một hồi mới dám uống một ngụm.

Tôi nói: "Có vẻ hơi nhạt, lần sau anh sẽ chú ý hơn."

Tiểu Đào cười nói: "Được anh tự tay hầm canh, em cảm thấy ngon hơn sơn hào hải vị."

Uống xong, Tiểu Đào nháy mắt: "Phải rồi, có tin tốt nói cho anh biết, hiện giờ trên tay em đã có một đầu mối, có thể trở thành then chốt để vặn ngã tứ đại ác nhân."

Tôi hỏi: "Đầu mối gì vậy?"

Nàng tinh nghịch: "Không nói cho anh biết, giờ em cũng phải học cách vòng vo của anh."

Mấy ngày tiếp theo, tổ chuyên án vẫn dốc sức điều tra, tôi thì thi thoảng ghé thăm Tiểu Đào. Điều tra chi tiêu là một công việc khá rườm rà, nhất là đám người có tiền, mỗi người có tới mấy tài khoản thanh toán, phải kiểm tra từng cái một cho nên thường thường bên kiểm toán muốn điều tra một tham quan phải tốn mấy tháng trời. Trong quá trình điều tra, ngoài ý muốn còn phát hiện một số khoản hối lộ, nhưng để tránh đánh rắn động cỏ, những chuyện này tạm thời chưa tung ra.

Sáng hôm sau, Tiểu Đào gọi điện cho tôi, hưng phấn nói: "Tống Dương, chúng ta có nhân chứng rồi!"

Tôi lập tức chạy tới cục, Tiểu Đào mang một tập tài liệu cho tôi xem: "Đây là điều tra của tổ về chi tiêu một tháng nay của Tần Quốc Trụ." Nàng chỉ vài khoản chi: "Những khoản này đều chuyển cho một công ty nước ngoài, tổng số lên tới 16 triệu, nhưng qua điều tra, công ty này không hề tồn tại."

Tôi nói: "Làm một công ty ma, lấy danh nghĩa đầu tư để nhận tiền, đây chính là thủ đoạn mà tổ chức này hay sử dụng. 16 triệu chia hết cho 4, thì ra giá bảo kê của tổ chức cho 1 người là 4 triệu, thật đúng là công khai."

Quan hệ giữa tứ đại ác nhân là lợi ích tập thể, một kẻ bị bắt thì những kẻ còn lại cũng sẽ sa lưới. Tần Quốc Trụ để bảo vệ con mình mới cắn răng chi ra số tiền lớn như vậy.

Tiểu Đào cười nham hiểm: "Chỉ riêng chi tiêu chưa đủ, tới lúc đó hắn có thể sẽ nói đó là tiền mình nuôi tiểu tam hoặc tiền hối lộ. Chúng ta còn cần có nhân chứng, thư ký của Tần Quốc Trụ đã đồng ý hợp tác, tố cáo ông chủ bao che tội phạm, tiêu hủy chứng cứ và thuê sát thủ."

Bình Luận (0)
Comment