Âm Phủ Thần Thám ( Dịch Full )

Chương 733 - Chương 733: Chơi Xì Zach

Chương 733: Chơi xì zach Chương 733: Chơi xì zach


Những lời Đao Thần nói cứ như đang khuyên bảo một đứa trẻ hư. Thế nhưng không ngờ là Đỗ Thánh lại trúng chiêu, hắn phất tay một cái: "Được rồi, ta đây khoan hồng độ lượng không so đo, tiêm thuốc giải cho họ đi..."

Bọn vệ sĩ kéo nhau đi ra ngoài, chúng tôi lên đài chỉ huy, trông thấy đám phục vụ đang lần lượt tiêm thuốc giải cho những du khách nằm la liệt dưới đất. Đám du khách lục tục tỉnh dậy, họ đã hôn mê cả nửa tiếng, trí nhớ đối với chuyện trước đó rất mơ hồ.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên nhớ tới một chuyện khác, khẽ lẩm nhẩm câu hát của Nam Nam: "Trường Đình Ngoại, bên cổ đạo, phương thảo Bích Liên thiên..."

Tiểu Đào nhỏ giọng hỏi: "Nó có ý nghĩa gì?"

Tôi chợt ngẩng đầu lên, trong bài hát Nam Nam ca, ba chữ Ngoại, Cổ, Thiên được nhấn rất mạnh, liệu con bé có truyền ám hiệu gì trong đó không? Lẽ nào là con số 315?

Nam Nam là một bé gái thông minh nhất mà tôi từng gặp, theo nhận định của tôi thì trong căn phòng số 315 có gì đó, rất có thể con bé bị nhốt ở đó.

Lúc này toàn bộ du khách đã được giải độc, đám vệ sĩ dẫn họ xuống dưới khoang nghỉ ngơi. Tiếp theo, vài tên bê ra một cái bàn đánh bạc lớn, chúng mời chúng tôi qua đó. Cầu thang đi từ dưới khoang lên boong rất hẹp, đám vệ sĩ phải đi phía trước, nhân cơ hội này tôi nói với mọi người: "Nam Nam ở phòng 315, có khả năng Lục Đạo Cuồng Trù cũng trong đó."

Đao Thần mắt vẫn nhìn thẳng, nói: "Lát nữa tùy cơ ứng biến, để ta cầm chân Đỗ Thánh."

Hắn lén nhét cái bộ đàm cho tôi, Tiểu Đào liếc mắt, cầm lấy cái bộ đàm, tôi vội dùng cơ thể che đi, nàng mở ra, gõ gõ ngón tay lên loa thoại, nhìn nhịp gõ thì có vẻ là mã Mose.

Sau đó lên boong, chúng tôi đến bên cái bàn đánh bạc, Đỗ Thánh bước ra với sự hộ tống của hai cô gái ăn mặc sexy, ngồi xuống một đầu, nói: "Bạn cũ, chơi xì zach đi!"

Đao Thần cũng ngồi xuống, hỏi: "Quy tắc như thế nào?"

Hai gã vệ sĩ đi tới bên cạnh hai người, đưa cho mỗi người một xấp token, ước chừng 10 ngàn đô la. Đỗ Thánh nói: "Giống như lần trước, chúng ta chơi cho đến khi một bên thua sạch tiền cược, bên thua sẽ phải..."

Đỗ Thánh vỗ vỗ tay, phục vụ viên đẩy tới một chiếc xe, trên xe là bộ kiềng chân cực nặng, hắn hút một hơi xì gà, tiếp tục: "Đeo cái này nhảy xuống biển!"

"Xem ra lần này ngươi rất nghiêm túc." Ánh mắt Đao Thần lộ ra hung quang.

"Ngươi là người duy nhất đã đánh bại ta, ta làm sao có thể không nghiêm túc? Tráo bài đi!" Đỗ Thánh cười.

Tên vệ sĩ làm nhà cái tạm thời bắt đầu tráo bài, sau đó đẩy tới trước mặt hai người, mỗi người cắt một lần. Tôi dùng động u chi đồng quan sát, phát hiện động tác của cả hai cực nhanh, giấu một lá bài ở một vị trí định sẵn.

Tống Tinh Thần từng nói, kỹ thuật đánh bài của họ thực ra là công phu võ học, thân pháp của cả hai đã đạt tầm đăng phong tạo cực, người bên cạnh căn bản không nhìn ra.

Nhà cái bắt đầu chia bài, vòng thứ nhất, Đỗ Thánh lật được Black Jack, thắng Đao Thần 1/5 số tiền cược.

Đỗ Thánh cười lớn gom token đến trước mặt mình: "Bạn cũ, thân thủ không còn như xưa rồi, phải chăng do mất hai ngón tay?"

"Bớt mỉa mai!" Đao Thần lạnh lùng.

Đột nhiên tôi phát hiển phía mặt biển có ánh sáng, nhịp lóe lên hình như là theo tần số nào đó, huých nhẹ Tiểu Đào, nàng quay đầu nhìn, nhỏ giọng nói: "Đặc nhiệm đã chuẩn bị sẵn sàng cường công, chờ tín hiệu của chúng ta!"

Tống Tinh Thần lặng lẽ quét mắt một lượt đám vệ sĩ có mặt trên boong và cả súng bên hông của chúng. Tôi biết hắn đang quan sát cục diện, để có thể tùy thời động thủ.

Ván bài đã bước sang vòng thứ hạ, lần này Đỗ Thánh lại tiếp tục mở ra Black Jack, Đao Thần thua thêm 1/3 số token.

Cùng lúc đó thì tôi nghe thấy tiếng bước chân, chỉ thấy một đám mặc quần áo đen trang bị súng ống vọt sang hai bên mạn thuyền, chĩa súng xuống phía dưới.

Tôi chợt chột dạ, lẽ nào chúng đã phát hiện hành động của đội đặc nhiệm?

Đỗ Thánh trên boong cười lạnh: "Cho rằng ta không biết sao? Người của các ngươi định công kích! Ta khuyên các ngươi đừng có suy nghĩ đó, ta nể tình nghĩa năm xưa mà ngồi chơi bài với ngươi, chứ tên Cuồng Trù kia thì ác hơn nhiều, đừng để hắn hầm các ngươi lên mà ăn."

Đao Thần lại hỏi: "Đường đường một Đỗ Thánh lại tình nguyện hạ mình dưới một gã đầu bếp?"

"Đừng nói khó nghe như vậy chứ, cái này gọi là hợp tác! Cuồng Trù thoạt nhìn có vẻ như là một ẩn sĩ không dính khói bụi trần gian, nhưng thật ra hắn vẫn luôn mở rộng thế lực trong bóng tối. Giờ lại có V.I.P trong tay, chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành thế lực lớn nhất tổ chức." Đỗ Thánh giải thích.

"Ngươi vẫn luôn thích ở dưới trướng kẻ mạnh!" Đao Thần mỉa mai.

"Bởi đơn giản ta là một tay cờ bạc. 20 năm trước ta vẫn chỉ là một tên tay sai chuyên rửa tiền cho tổ chức. Chính bởi vì ta dám đánh cược, không ngừng dùng chính cuộc đời của mình để cược, lựa chọn đứng về phía kẻ mạnh nhất cho nên mới có được địa vị ngày hôm nay. Giờ ở Macao, trong tay ta là hàng đống sòng bạc, bất động sản và phụ nữ, đếm cũng không hết. Nhưng ngươi thì ngược lại, bạn cũ. Ngươi vốn là thiên vương có tiềm lực nhất, nhưng lại tự buông bỏ, ta thật cảm thấy tiếc thay cho ngươi!" Đỗ Thánh thở dài.

"Bởi vì ta luôn giữ vững lòng tin của mình, không giống ngươi, chỉ là một kẻ cơ hội."

Đỗ Thánh cười lạnh: "Vậy hãy cho ta xem người có đức tin khi chết sẽ thế nào. Ván cuối, ta sẽ all in! Tráo bài đi!"

Nhà cái tráo bài, sau đó chia bài cho hai người, Đỗ Thánh nhìn thấy lá bài, lập tức đẩy toàn bộ token trong tay tới: "All in!"

Đao Thần cũng đẩy toàn bộ token ra, tôi thầm toát mồ hôi lạnh, lần này có hy vọng không? Đứng sau Đao Thần tôi nhìn tất rõ bài hắn, cửa thắng rất thấp.

Đỗ Thánh cười, lật lá bài úp lên: "Bạn cũ, ngươi thua rồi, Black Jack."

Black Jack của xì zach là con A, vừa có thể tính là 1 vừa có thể tính là 11. Lá bài thứ nhất của Đỗ Thánh là Q, lá thứ hai nếu là A đen thì toàn thắng.

Thế nhưng, lá bài úp mà hắn lật lên lại là một con 5 rô!

Đao Thần nhếch mép: "Nhìn lại bài trong tay ngươi đi!"

Đỗ Thánh nhìn xuống, lập tức trợn mắt: "Sao có thể? Rõ ràng là A bích cơ mà?"

"Sao ngươi có thể chắc chắn như vậy, bởi vì trước đó ngươi đã xếp sẵn bài mình rồi đúng không? Hai ván trước ta cố ý nhường, để ngươi tưởng mình nắm chắc phần thắng, thực ra bài trong tay ngươi là gì ta đây nắm rõ. Bởi chính ta đã đổi lá bài tẩy của ngươi!"

Đao Thần ném ba tấm bài trong tay ra, theo thứ tự là 4 Bích, 6 cơ và một quân J rô, hắn nói: "20 điểm, ta thắng! Nhảy xuống biển mau."

Đỗ Thánh tức giận mặt đỏ bừng, hất văng token và bài trước mặt, hét lên: "Ngươi chơi ăn gian, ta không thừa nhận!"

Đao Thần cũng đứng dậy: "Trên đồ căn bản không tồn tại kỹ thuật đánh bạc tối thượng, cái gọi là kỹ thuật đánh bạc chẳng qua là ăn gian, lẽ nào ngươi không ăn gian?"

Đỗ Thánh phập phồng cánh mũi, đột nhiên móc từ phía sau ra một xấp bài mạ vàng, xòe ra như cánh quạt, âm hiểm cười: "Trong địa bàn của ta, ta là người quyết định. Đi chết hết đi!"

Trong khoảnh khắc hắn lia xấp bài, Đao Thần dùng lực hất tung cái bàn nặng nề, đỡ hết. Cùng lúc đó đám vệ sĩ cũng lao vào, Tống Tinh Thần, Lương cảnh quan liền động thủ.

Tiểu Đào phát lệnh công kích qua bộ đàm, lập tức hai bên mạn thuyền vang lên tiếng đấu súng, át cả tiếng sóng biển.

Bình Luận (0)
Comment