Bùi Lệnh lấy ngón tay day day hột le của Diệp Vô Tuyết, chỉ mới chạm vào như vậy, d*m thủy đã trào ra ngoài.
Diệp Vô Tuyết đang trong kỳ động dục nhạy cảm hơn bao giờ hết, hột le của cậu sưng tấy, vểnh cao lên khỏi môi âm hộ múp thịt, trong lỗ *** chứa đầy dâm dịch.
Vùng da mỏng manh gần bắp đùi đỏ bừng, rất nhiều d*m thủy chảy xuống bắp đùi, rơi tí tách xuống cánh tay robot lạnh lẽo.
Vẻ mặt Diệp Vô Tuyết ngẩn ngơ si dại, giống như một tế phẩm bị đưa lên đàn tế, cam tâm tình nguyện hiến dâng cơ thể mình.
Diệp Vô Tuyết không biết rằng, người mà cậu ngưỡng mộ trong lòng chả phải là một chính nhân quân tử thanh cao lỗi lạc, mà là một con quái vật đúng nghĩa.
Cánh tay robot phối hợp với ý muốn của Bùi Lệnh, nhẹ nhàng nắm lấy dương v*t nửa mềm dưới háng Diệp Vô Tuyết.
Cơ thể Diệp Vô Tuyết run lên, cực kỳ khó chịu khi bị vật lạnh lẽo này chạm vào người.
Các ngón tay máy móc dính đầy chất lỏng bôi trơn, xoa đều lên dương v*t của Diệp Vô Tuyết, khiến dương v*t đã có chút hưng phấn của Diệp Vô Tuyết trở nên mềm nhũn.
Sau đó, trong các ngón tay máy móc xuất hiện một chiếc vòng, từ từ đeo vào dương v*t của Diệp Vô Tuyết.
Dưới sự bôi trơn của chất lỏng, chiếc vòng trượt xuống gốc dương v*t rất êm ái.
Chiếc vòng hơi nhỏ khiến Diệp Vô Tuyết có chút khó chịu, cậu đưa tay muốn tháo nó ra, ngón tay vừa chạm vào chiếc vòng, đầu ngón tay liền cảm thấy tê dại, cảm giác kích thích trên dương v*t càng rõ ràng hơn.
Giống như vô số dòng điện nhỏ xâm nhập vào cơ thể cậu, dương v*t của cậu gần như cứng lên ngay lập tức.
Chiếc vòng nhỏ siết chặt lấy gốc dương v*t đỏ bừng, khóa chặt ham muốn xuất tinh của Diệp Vô Tuyết.
Dòng điện vẫn xuyên qua dương v*t đâm vào cơ thể, đầu óc Diệp Vô Tuyết trống rỗng, khi thì cơ thể như bị ném lên mây, khi thì rơi vào sóng biển, xương cốt bủn rủn, mọi ham muốn không thể phát tiết đều tích tụ ở trong cơ thể.
Nhưng dương v*t đã bị khóa chặt, dục vọng dâng trào không có nơi để thoát ra, cậu sốt ruột lắc lư eo, chỉ cảm thấy chiếc vòng càng siết chặt dương v*t hơn, mà trong cơ thể cậu đã tràn ngập dục vọng, mùi hương dâm đãng thẩm thấu qua làn da, tản mát từng tia một ra ngoài.
Diệp Vô Tuyết nhìn dương v*t cực kỳ thô to và dài dưới háng Bùi Lệnh, quy đầu đỏ tươi lòi ra ngoài, vừa rồi cậu ngậm nó trong miệng đã có cảm giác.
Ở trên đầu dương v*t còn có xương ngạnh.
Khi Diệp Vô Tuyết nghĩ đến việc chiếc xương ngạnh đó cũng sẽ đâm vào cơ thể mình, cậu vừa sợ hãi, vừa cảm thấy mong chờ.
Có lẽ những chiếc xương nhọn sẽ phá đảo âm đ*o của cậu, đâm vào lớp màng thịt, khiến cậu ngứa ngáy và đau đớn, không thể chịu được phải vừa siết dương v*t của Bùi Lệnh vừa nức nở kêu khóc.
Bản năng giao phối khiến cậu khao khát Bùi Lệnh tiến vào.
Bùi Lệnh giữ chặt đùi cậu, nhét dương v*t có xương gai vào giữa mông cậu.
Thứ đầu tiên bị chà đạp chính là hột le của Diệp Vô Tuyết, hột le nhỏ bé đáng thương bị nghiền ép một phen, thắt lưng của Diệp Vô Tuyết đột nhiên căng cứng, hai chân đá vào cánh tay robot phát ra âm thanh.
Đau nhức, tê dại và ngứa ngáy từ hột le đánh vào đại não, trong lúc nhất thời, Diệp Vô Tuyết quên mất mình là ai, hoàn toàn đắm chìm trong khoái cảm của tình dục.
Mảnh xương có ngạnh cạy mở lỗ âm đ*o của Diệp Vô Tuyết, được d*m thủy bôi trơn, nó dễ dàng chui tọt vào miệng ***.
Những ngạnh đó móc vào phần thịt mềm của âm đ*o, như muốn cắm rễ trong cơ thể Diệp Vô Tuyết.
Cả người Diệp Vô Tuyết chợt run lên, cơn đau khiến cậu muốn trốn đi, nhưng những ngạnh trên dương v*t đã móc vào da thịt cậu, nếu cậu có chút ý định chạy trốn, da thịt bên trong lỗ sẽ bị xé toạc.
“Ư… không…”
Diệp Vô Tuyết rên rỉ như cầu xin, nhưng lại không thể ngăn cản dương v*t tiến vào.
Xương gai có hình vòng cung lộn ngược, khi thọc vào trong, ngạnh đã móc hoàn toàn vào phần thịt mềm trong lỗ.
Da thịt toàn thân Diệp Vô Tuyết như bị mắc câu, bộ ngực trắng nõn run rẩy, sữa tràn ra, eo và hông không ngừng lắc lư, cố gắng giảm bớt cơn ngứa trong lỗ.
Diệp Vô Tuyết từng nhìn thấy dã thú giao phối ở dãy núi Lang Gia, khi dã thú động dục, dương v*t của chúng cũng sẽ đẩy ra một khúc xương như vậy, đặc biệt là hổ và báo.
dương v*t của chúng có ngạnh, một khi xâm nhập vào cơ thể của con cái thì con cái khó mà trốn thoát, chỉ có thể nằm sấp ở phía dưới, đợi đến khi con đực phát tiết xong thì dương v*t mới rút ra ngoài.
Da đầu Diệp Vô Tuyết tê dại, cậu không thể tưởng tượng được một dương v*t như vậy lại hoàn toàn nhét vào cơ thể mình, bụng cậu sẽ bị đâm thủng phải không?
Hơn nữa, dương v*t của Bùi Lệnh vẫn chưa cứng hẳn, khi đưa vào âm đ*o của cậu vẫn còn ở trạng thái bán cương, nhưng lỗ *** của cậu đã đầy ứ.
“Bùi Lệnh… Ta không muốn nữa…”
Diệp Vô Tuyết thì thầm gọi tên hắn, dùng tay đẩy vai Bùi Lệnh, thế nhưng Bùi Lệnh vẫn bất động như tượng đá với vẻ mặt lạnh lùng.
Giọng nói bình tĩnh của Bùi Lệnh che giấu niềm vui sướng chỉ mình hắn biết: “Theo kế hoạch ban đầu, bây giờ em nên hoàn thành việc kết hợp với ta, sau đó sinh ra đứa con của chúng ta.”
Cấu trúc của xương dương v*t là để đẩy vào cổ tử cung tốt hơn, ngăn người đột biến trốn chạy và đảm bảo quá trình thụ tinh thành công.
Cho nên một khi đã vào trong tử cung, Diệp Vô Tuyết không thể trốn thoát.
Hắn đỡ mông Diệp Vô Tuyết lên, dương v*t của hắn cứ mỗi tấc đâm vào, phần thịt mềm mại quấn quanh nó càng trở nên chặt chẽ và mềm hơn.
Hắn cụp mắt xuống, thưởng thức dáng vẻ cau mày thở hổn hển của Diệp Vô Tuyết.
Ở thế giới khác, hắn đã đích thân giết chết vô số người có khuôn mặt giống Diệp Vô Tuyết, vẻ đau đớn trên khuôn mặt của những người đó trước khi chết không khiến hắn thay đổi bất kỳ cảm xúc nào.
Chỉ có Diệp Vô Tuyết biểu hiện ra một chút xíu mong manh yếu ớt mới có thể mang lại cho hắn khoái cảm tột bật.
Hơi thở của Bùi Lệnh trở nên gấp gáp, điều hắn luôn mong muốn chính là sự yếu đuối của Diệp Vô Tuyết khi đi đến bước đường cùng, hoàn toàn dựa dẫm vào hắn, chỉ sẽ gọi tên hắn trong cổ họng.
Hắn nắc *** mạnh bạo hơn bao giờ hết, nếu không có cánh tay robot cố định, thân thể của Diệp Vô Tuyết đã bị thúc ra ngoài.
Diệp Vô Tuyết dốc hết sức nắm lấy góc áo của Bùi Lệnh, dương v*t đâm vào quá sâu, nơi bị ** ban đầu chỉ cảm thấy đau đớn, sau đó là ngứa ngáy vô tận.
Cùng lúc đó dương v*t của cậu cũng cương lên gấp đôi, nhưng chiếc vòng vẫn buộc chặt ở gốc khiến đầu dương v*t chuyển sang màu tím, rất nhiều nước nhờn chảy ra từ quy đầu nhưng tinh dịch không thể bắn ra.
Diệp Vô Tuyết ngửa cổ lên, dưới sự kích thích ở hai đầu, cậu trở thành một cái bồn chứa dục vọng.
dương v*t tiến vào rất sâu, từng chút một đục lỗ trong cơ thể Diệp Vô Tuyết, cho đến khi đụng tới lối vào tử cung của cậu.
Diệp Vô Tuyết mơ màng đột nhiên bừng tỉnh, nếu cậu bị ** vào tử cung, liên tục bị rót đầy tinh dịch, có phải cậu sẽ mang thai không?
Không đợi cậu kịp suy nghĩ thì Bùi Lệnh đã nhấc hai chân cậu lên, cắm dương v*t vào trong tử cung cậu.
Cổ tử cung quá hẹp, dương v*t có gai hơi hếch lên, như thể được thiết kế đặc biệt để cạy miệng tử cung của cậu ra, đẩy mạnh một cái sẽ mở ra một khe hở.
Cổ tử cung nhạy cảm hơn âm đ*o gấp trăm lần, ngạnh trên dương v*t móc cứng vào cổ tử cung, Diệp Vô Tuyết không biết là đau hay ngứa.
Khi *** cắm vào cổ tử cung, cậu phun ra một lượng lớn d*m thủy, chúng chảy ra ngoài dọc theo dương v*t và bị kéo ra khỏi lỗ âm đ*o khi dương v*t rút ra.
Diệp Vô Tuyết há to miệng, không thể nói được một câu hoàn chỉnh, tử cung của cậu căn bản không chịu nổi sự xâm nhập của dương v*t, thành tử cung yếu ớt dưới sự chèn ép của dương v*t bị biến dạng nhô lên, dương v*t hiện rõ lên trên bụng cậu.
Điều đáng sợ hơn nữa là sau khi dương v*t của Bùi Lệnh đi vào tử cung, Diệp Vô Tuyết thực sự cảm thấy dương v*t của hắn lại to lên và bị khóa chặt trong miệng tử cung.
Diệp Vô Tuyết mở to hai mắt, cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao khi giao phối con cái lại không thể trốn thoát.
dương v*t trướng to đã chặn cổ tử cung của cậu, cưỡng ép đẩy nó ra ngoài sẽ chỉ khiến cơn đau đớn dữ dội hơn.
Diệp Vô Tuyết dường như đoán được ý định của Bùi Lệnh, nhưng cậu không thể trốn thoát, dương v*t như được kết nối với tử cung của cậu, mỗi lần bị thúc vào, cậu tựa như cũng cảm nhận được nhịp tim của Bùi Lệnh.
Khoái cảm lên đến đỉnh điểm, âm đ*o phun nước hết đợt này đến đợt khác không chút dè chừng, nhưng dương v*t lại bị một chiếc vòng nhỏ trói buộc.
Quy đầu sưng tím mà vẫn cương cứng dưới sự kích thích liên tục của các dòng điện cực nhỏ.
Tuy nhiên, tinh dịch vẫn không thể phóng thích ra ngoài, Diệp Vô Tuyết cứ dao động tới lui giữa cao trào và rơi xuống đáy vực.
Đặc biệt là sau khi Bùi Lệnh ** vào trong tử cung, dương v*t của Diệp Vô Tuyết sưng tấy đến mức đau đớn.
“Cho… cho ta…” Diệp Vô Tuyết thốt ra mấy chữ, sau đó liền bị thay thế bằng tiếng rên rỉ.
Lúc này, cánh tay robot nắm mắt cá chân của cậu đã thả ra từ lâu, nhưng Diệp Vô Tuyết vẫn giữ hai chân giơ cao và dang rộng, trên bắp đùi trắng nõn ngoài chất nhờn và d*m thủy chảy lênh láng, còn có những vết đỏ lưu lại do va chạm mạnh.
Bùi Lệnh nghiêng người về phía trước, dương v*t gần như xuyên thủng tử cung của Diệp Vô Tuyết.
Diệp Vô Tuyết há miệng thở hổn hển, một giọt nước mắt rơi xuống từ lông mi, đôi mắt sáng màu trông rõ ràng hơn.
Bùi Lệnh ngậm lông mi của Diệp Vô Tuyết vào trong miệng, Diệp Vô Tuyết né tránh trong giây lát, hàng mi dài run rẩy.
Bùi Lệnh lẩm bẩm: “Đứa trẻ sinh ra nhất định sẽ có đôi mắt giống em…”
Hắn giữ chặt mông Diệp Vô Tuyết, sau khi đâm thúc hàng chục cái dồn dập vào tử cung, cuối cùng hắn cũng xuất tinh vào tử cung Diệp Vô Tuyết như ý muốn.
Trong khi xuất tinh, xương ở đầu dương v*t đã chặn cổ tử cung, toàn bộ tinh dịch xuất ra đều bị khóa lại trong tử cung Diệp Vô Tuyết.
Diệp Vô Tuyết sửng sốt, lập tức muốn đẩy Bùi Lệnh ra.
Nhưng sau khi Bùi Lệnh xuất tinh một lần, hắn nhanh chóng cương cứng trở lại, dương v*t cứng rắn của hắn lại đâm vào tử cung chứa đầy tinh dịch.
Toàn thân Bùi Lệnh tỏa ra mùi thơm nồng nặc, khiến Diệp Vô Tuyết ngỡ ngàng, nhưng cũng không kiềm chế được lại bị Bùi Lệnh quyến rũ.
Chiếc vòng trên dương v*t Diệp Vô Tuyết hơi lỏng ra, ham muốn xuất tinh của Diệp Vô Tuyết đã tê liệt, thay vào đó là một ham muốn giải phóng khác.
Cậu bị Bùi Lệnh ** đến bắn nước tiểu.