Ánh Sáng Nhạt - Nhất Hô Nhất Hấp

Chương 12

Sau chuyến đến khu suối nước nóng, cuộc sống đại học lại diễn ra theo quỹ đạo trước kia, ngoài việc thỉnh thoảng đi hỗ trợ Crystal, Già Nghệ đều dành thời gian rảnh rỗi sau khi học xong để chuẩn bị cho bữa tiệc mừng người mới sắp tới.

Sau khi gặp Lý Trạch Triệu vào sáng sớm hôm đó, Già Nghệ vẫn nhìn thấy cậu ta vài lần trong phòng vũ đạo nhưng đều cố gắng tránh ở chung

một mình với cậu ta. Lý Trạch Triệu đã nhiều lần thổ lộ tình cảm của mình dành cho Già Nghệ trong tin nhắn nhưng luôn bị Già Nghệ lấy việc học làm ưu tiên ra ngăn cản, hết lần này đến lần khác, cậu nhóc cũng biết điều không làm phiền quá nhiều nữa nhưng mỗi lần nhìn thấy Già Nghệ, cậu vẫn nhiệt tình chào hỏi.

Bữa tiệc mừng người mới diễn ra vào ngày mai, Lý Du đã dành cả một ngày trong lớp để gấp rút thu xếp vật liệu và buổi tổng duyệt cho các nhân viên. Mặc dù đã quen với vũ đạo nhưng Già Nghệ không khỏi cảm thấy lo lắng trong bầu không khí này.

Buổi tối nhận được tin nhắn của Giang Từ, cậu vẫn đang thi đấu ở Lạc Thành và không thể về được.

Già Nghệ chuẩn bị trả thời thì Giang Từ đột nhiên gửi một tin nhắn đến: Mình đã nói chuyện với anh Kiêu trong bữa tối gia đình vào tuần trước, mình nói đùa rằng sẽ để cho anh ấy đi cổ vũ cho cậu, anh nói nếu có thời gian anh sẽ đi.

Già Nghệ hoàn toàn hoảng loạn, không biết nên trả lời như nào. Một lúc sau, Giang Từ gửi thêm một tin nhắn khác: “Tiểu Thất, cậu đừng áp lực quá, cứ nhảy bình thường đi. Gần đây anh Kiêu lại bắt đầu làm hạng mục khu suối nước nóng, anh ấy rất bận, có thể không đến được đâu nên mình nói trước cho cậu biết.

Già Nghệ trả lời: Ừ ừ, mình biết rồi, cậu cũng thi đấu thật tốt nha.

Già Nghệ bấm vào giao diện trò chuyện với Liêu Kiêu Lâm, bản tin nhắn đã dừng lại kể từ ngày cô trở về từ khu suối nước nóng. Ngón tay của cô đặt trên màn hình điện thoại thật lâu cho đến khi màn hình tắt, anh không nói rằng anh nhất định sẽ đến, Già Nghệ cũng không chắc bản thân có muốn anh tới xem buổi diễn hay không, đành mặc cho số phận vậy, Già Nghệ thở dài rồi bỏ điện thoại xuống.

Sau bữa trưa của ngày tổ chức bữa tiệc mừng người mới, Già Nghệ và các thành viên biểu diễn khác đến tiến hành buổi tổng duyệt, để đảm bảo quá trình chuyển đổi diễn ra nhanh chóng, phần lớn thời gian dành cho việc tập đi lại, liên tục lên xuống sân khấu.

Già Nghệ thay trang phục ba lê ở sau sân khấu, ngày thường Già Nghệ ăn mặc mộc mạc đã đủ xinh đẹp rồi, chưa kể bây giờ cô còn chiếc váy ba lê dây đeo rất dễ thương và mát mẻ. Vì luyện tập vũ đạo đã lâu, cơ thể của Già Nghệ vô cùng nổi bật, mặc chiếc váy màu hồng nhạt bồng bềnh trông thật giống như một con thiên nga trắng thanh nhã, một đoạn đường

ngắn ngủi từ sau sân khấu thôi cũng đã có rất nhiều người dừng lại để nhìn trộm cô ấy.

Cô gái cùng biểu diễn trên sân khấu vừa nhìn thấy Già Nghệ lập tức túm lấy cô và thốt lên: “Già Nghệ, bạn mặc như vậy thật xinh đẹp.” Những người biểu diễn khác đang chờ lên sân khấu cũng bắt đầu nhìn Già Nghệ. Bấy giờ, Lý Thiệu Trạch – người luôn đứng ở bên cạnh cũng đi lên phía trước, mỉm cười nói với Già Nghệ: “Hôm nay chị thật sự rất xinh đẹp.”

Già Nghệ cười với cậu ta, các chàng trai trong tiết mục Street Dance bắt đầu ồn ào, thậm chí còn có người đùa dai đẩy Lý Thiệu Trạch về phía Già Nghệ, hai người thiếu chút nữa đã ôm nhau. Lý Thiệu Trạch nhanh chóng đỡ lấy Già Nghệ, nói lời xin rồi rồi hối các đồng đội xem náo nhiệt về khu vực tiết mục Street Dance.

Già Nghệ thật sự xấu hổ trước sự cố này nhưng cô cũng chẳng thể làm gì được, chỉ hy vọng tiết mục này có thể bắt đầu sớm.

Bên ngoài trời tối dần, khán giả lần lượt kéo đến, còn một lúc nữa bữa tiệc mới bắt đầu, nhân viên phát đồ ăn nhẹ, trái cây và điểm tâm cho mọi người ăn lót bụng.

Già Nghệ cảm thấy hơi lo lắng, nhưng trong mơ hồ dường như còn có chút mong đợi, băn khoăn không biết người đó có tới xem hay không. Già Nghệ chợt nhận ra bản thân thực ra hy vọng anh ấy tới, không nhất thiết phải xem tiết mục mà chỉ đơn giản là muốn nhìn thấy anh. Nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua, Già Nghệ đã quen với việc hạ thấp hy vọng và không mong chờ quá nhiều như vậy sẽ không dễ dàng thất vọng, buồn bã.

Bữa tiệc chính thức bắt đầu, ánh đèn ở khu vực khán giả đã tắt, dưới sân khấu tối om, Già Nghệ không thể xác nhận Liêu Kiêu Lâm có đến hay không, chỉ có thể cưỡng ép bản thân tập trung vào màn trình diễn, không nghĩ về bất cứ điều gì khác.

Tiết mục Street Dance diễn ra đầu tiên, nhóm đàn em mạnh mẽ điển trai đã phô diễn toàn bộ tài nghệ xuất sắc của bản thân hòa cùng với âm nhạc sôi động, ngay lập tức khiến bầu không khí của bữa tiệc thay đổi, nghênh đón từng đợt cổ vũ và vỗ tay của khán giả.

Khi tiết mục múa ba lê bắt đầu, bữa tiệc đã tiến vào kết thúc, nhưng khi Già Nghệ dẫn đầu các thành viên khác đi kiễng chân như một con thiên nga vẫn khiến cho khán giả ồ lên vì các cô gái biểu diễn đều có kỹ năng vũ đạo. Việc lựa chọn khúc nhạc khá khó khăn, cộng với sự chăm chỉ

luyện tập của mọi người, hiệu quả cuối cùng vô cùng xuất sắc, tao nhã và linh hoạt hỗ trợ lẫn nhau đạt mức độ phối hợp cực kỳ cao. Giá trị nhan sắc của các cô gái múa ba lê không hề thấp, Già Nghệ đã nổi tiếng là xinh đẹp, khi ngẩng đầu lên, ánh đèn xám trắng chiếu vào khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô, đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.

Lúc màn chào sân, khán giả đã nổ một tràng pháo tay lớn. Các cô gái đều vui vẻ lui vào trong hậu trường, nhỏ giọng chúc mừng nhau hoàn thành tốt màn trình diễn. Mọi người cùng nhau xem phần còn lại của chương trình trong căn phòng nhỏ cạnh sân khấu, chờ khi bữa tiệc chính thức kết thúc, họ trở về khu trang điểm để thu dọn đồ đạc và chuẩn bị ra về. Mặc dù đã qua thời gian ăn tối khá lâu nhưng việc liên hoan vẫn không thể tránh khỏi, khi mọi người đang sôi nổi thảo luận nên ăn thịt nướng ở đâu thì Già Nghệ mới cảm thấy bụng mình quả thực có hơi đói.

Già Nghệ thay quần áo xong, cầm áo khoác vừa đi ra ngoài vừa lấy điện thoại di động từ trong túi áo ra, đột nhiên phát hiện Liêu Kiêu Lâm đã gửi cho cô một tin nhắn 20 phút trước: Xem xong buổi diễn, có rất nhiều nhiều, anh ở bãi đậu xe chờ em.

Nhịp tim của Già Nghệ đập rất nhanh, sau khi phản ứng lại lập tức vội vàng chạy ra ngoài, lo lắng rằng Liêu Kiêu Lâm có thể đã rời đi.

Lúc này đã là 10 giờ tối, khu vực đậu xe có rất ít xe cộ, Già Nghệ nhìn thấy một chiếc ô tô tư nhân rất xịn đậu dưới ngọn đèn đường bên trái, hình như còn có một người đang đứng ở bên ngoài xe. Già Nghệ có dự cảm rất mạnh, nhanh chóng bước về phía xe, đi tới gần đã phát hiện Liêu Kiêu Lâm đang đứng bên cạnh xe, một tay cầm điếu thuốc, một tay đút túi, nhìn chằm chằm xuống mặt đất như thể đang suy nghĩ cái gì đó, mãi đến khi nghe thấy tiếng bước chân khi Già Nghệ đến cạnh xe thì anh mới ngẩng đầu lên chú ý tới cô.
Bình Luận (0)
Comment