Mà Linh Quyền của Lạc Thần thế công không giảm... Á
Cao Hàn hét lớn một tiếng, xương cốt toàn thân như bị chấn vỡ, hắn khó tin nhìn Lạc Thần chầm chầm lẩm bẩm:
“Vũ Kỹ của ta sao đột ngột biến mất? Ngươi dùng thủ đoạn gì?” “Người chết không cần biết quá nhiều” Lạc Thần mĩm cười một tiếng, Tam Chuyển Thể Tu sức mạnh vận chuyển, kết hợp Linh Quyền một lần nữa hướng
Cao Hàn đập tới...
“Tiểu súc sinh, ta muốn ngươi chôn cùng” Cao Hàn đã nỏ mạnh hết đà, thân thể cấp tốc phình to...
“Tự Bạo sao?” Lạc Thần tự tin cười cười...
ÔM
Mộc Quy một lần nữa xuất hiện giữa thiên địa, Lạc Thần một lần nữa trốn dưới thân rùa, hắn không quên hướng mấy bà vợ truyền âm:
“Các nàng cẩn thận một chút” “Không may”
Đang chiến đấu Bạch Tố Mai đám người thấy tình cảnh này, vội vàng tạm dừng tay, thi triển thủ đoạn phòng ngự...
Không ai dám xem thường Nguyen Anh kỳ viên mãn tự bạo... ÂM
Như pháo hoa nổ trên không trung, linh lực toàn thân Cao Hàn rốt cuộc bùng phát, thân thể nhanh chóng nát bấy...
Làn sóng linh lực khủng bố quét ngang bầu trời, thậm chí Sâm Lâm Vạn 'Trượng vốn được ngưng tụ từ Dị Mộc cũng vỡ nát một phần ba...
Mắt thấy uy lực sắp tiếp cận dân chúng trong thành, một tên lão già bất ngờ phá không mà lên, hắn vươn tay điểm nhẹ, toàn bộ dư ba tự bạo mang lại tiêu tán
trong thiên địa...
“Là tiền bối của Đa Bảo Các”
Đám tu sĩ cấp thấp trong thành reo hò, một mặt sùng bái nhìn lão già vừa xuất hiện...
Lão già cũng không nói gì thêm, thân hình nhanh chóng biến mất... Lạc Thần nhìn tình cảnh này âm thầm cảm thán:
“Xem ra Bình An thành cũng có chỉ nhánh của Đa Bảo Các, trách không được. uy tín của bọn họ cao như vậy”
Lão già Đa Bảo Các chỉ bảo vệ an toàn của Bình An thành, hoàn toàn không có ý định nhúng tay vào tranh đấu thế tục...
Hành động như vậy không thể nghi ngờ đạt được hảo cảm của vô số người... “Lại là trò mèo này?”
Lạc Thần cười một tiếng, chỉ thấy trong đống hỗn loạn, một tiểu nguyên anh đang lén lút đào tẩu...
Hiển nhiên ý đồ của kẻ này y hệ Tứ trưởng lão Thiên Mộc Tông khi trước... Đáng tiếc, hắn gặp Lạc Thần... 'Thân hình Lạc Thần lóe lên, hướng tiểu nguyên anh Cao Hàn đuổi theo...
“Không được, ngươi dám?” Cao Thái Sơn đang bị Mộc Tử Âm công kích thấy tình cảnh này hai mắt muốn lòi ra, trong lòng tức giận đến cực điểm...
Hắn không giống Cao Hàn chỉ có một đứa con, trái lại có nhiều là đằng khác, đám trưởng lão Cao gia cũng là con trai hắn, nhưng Cao Hàn là đứa con hắn thích nhất...
Chính mắt chứng kiến Cao Hàn bị ép đến tự bạo, ngay cả nguyên anh cũng sắp lâm vào bi kịch, Cao Thái Sơn sao có thể chịu được?
“Hừ, đấu với ta mà dám phân tâm?” Mộc Tử Âm yêu kiều quát, Mộc Kiếm tung bay...
Cao Thái Sơn bất lực nhìn nguyên anh con trai mình bị Lạc Thần hạ sát, hắn hai mắt đỏ ngầu, các loại băng hệ vũ kỹ liên tục triển khai, như muốn liều mạng cùng Mộc Tử Âm...
Đáng tiếc, Mộc Tử Âm đột phá Hóa Thần đã vài năm, kinh nghiệm chiến đấu của nàng không phải Cao Thái Sơn mới đột phá có thể sánh bằng, cương nhu kết hợp kiềm chế đối thủ...
Lạc Thần thành công thôn phệ Linh Hồn của Cao Hàn, hồn lực của hắn đã sắp đột phá, ngay lập tức hắn khóa chặt lấy đang chạy trốn Cao Liệt...
Cao Liệt lúc này đã chạy đi khá xa, bất quá với tốc độ của Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ chẳng mấy chốc Lạc Thần lại tiếp cận hẳn...
Nhìn một Nguyên Anh kỳ còn lại của Cao gia sắp chết, hai người Nhạc Quần cùng Nhạc Hải trong lòng âm thầm hoảng sợ, có ý định đầu hàng...
“Liễu gia chủ, Cao gia hiện tại đã phế, chúng ta không cần chém giết nhau nữa a” Nhạc Quần nhìn Liễu Thi Cầm cầu xin...
Liễu Thi Cầm ánh mắt lấp lóe, hiện tại chiến cuộc hoàn toàn nghiêng về một phía, đây là cơ hội rất tốt để phế bỏ Cao Nhạc hay nhà, ngày sau tại Bình An thành không cần lo lắng bị tiếp tục chèn ép...
Nghĩ tới đây mắt đẹp phát lạnh, quyết đoán gia tăng công kích nói: “Băng Phong Loạn Vũ”
Quanh thân nàng cuồng phong cấp tốc hình thành, mang theo ngập trời băng tuyết, nhiệt độ không khí giảm mạnh...
Liễu Thi Cầm cũng là thiên tài song thuộc tính linh căn, Phong và Băng hệ...
Những năm gần đây bị chèn ép, lại phải xử lý việc gia tộc, nếu không với thiên phú của nàng đã sớm có thành tựu cao hơn hiện tại... “Là ngươi bức ta” Nhạc Quần gầm lên một tiếng quát nói:
“Hỏa Ưng Trảo”
Hai bàn tay hắn đột ngột chuyển đổi, như móng vuốt chim ưng mang theo liệt hỏa hừng hực...