Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 244

“Ưm, được rồi!”

Sau nụ hôn sâu, Liễu Thi Cầm rốt cuộc lấy lại một tia tỉnh táo, đẩy Lạc Thần ra, khuôn mặt đỏ như trái táo chín mọng, kiều diễm vô cùng...

“Môi nàng thật tuyệt! Vừa mềm vừa ngọt” Lạc Thần hài lòng liếm liếm mép môi khen ngợi...

“Ngươi! Lần sau không thể như vậy!” Liễu Thi Cầm giậm chân, trái tim vẫn còn nhảy lên nhảy xuống...

“Tuân lệnh phu nhân!” Lạc Thần nghiêm mặt ra vẻ nghiêm túc...

“Hứi” Liễu Thi Cầm yêu kiều hứ một tiếng, sợ tên này tiếp tục giở trò, đành phải đánh trống lãng nói sang chính sự:

“Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh ngươi cho ta thật lợi hại, chỉ vừa mới lĩnh hội một phần công pháp mà hiệu quả mang lại hết sức kinh người!”

Lạc Thần cũng chú ý đến khí tức đã sắp đột phá Hóa Thần hiện nay của nàng, gật đầu cười nói:

“Công pháp này quả thật như sinh ra dành cho nàng vậy! Ấn ký hình bán nguyệt này rất đẹp”

Hắn chỉ tay vào giữa trán nàng... “Thật vậy sao?!” Liễu Thi Cầm đưa tay sờ lên trán, ấn ký đó xuất hiện khi nàng vừa thành công lĩnh hội công pháp, nhờ có nó mà tốc độ hấp thụ Băng Linh Khí

gia tăng kinh người...

“Được rồi, Cơ Băng cũng đã tỉnh, hiện đang bế quan tu luyện, chúng ta cũng nên ra ngoài!” Lạc Thần nắm lấy bàn tay mềm ấm áp của nàng..

“Ngươi muốn làm gì? Đừng cho các nàng ấy biết!” Liều Thi Cầm giật thót người rút tay lại...

“Yên tâm! Ta sẽ cho nàng thời gian thích ứng” Lạc Thần biết không thể nóng vội trong chuyện này, thành công hôn nàng đã là niềm vui ngoài ý muốn...

Hắn rút tay lại cười cười, ý niệm vừa động, hai thân ảnh biến mất...

Bên ngoài...

Trên thiên không, Mộc Tử Âm đối diện nhìn chằm chằm Hàn gia Tam trưởng lão, ánh mắt xinh đẹp hơi lóe lên một tia kiêng ky quan sát mảnh ngọc bội trong cánh tay còn lại của đối phương...

“Thả chúng ta rời đi! Bằng không ta kích hoạt nó phá hủy toàn bộ Liễu gia, bên trong này có chứa một kích toàn lực của gia chủ Hàn gia - Hàn Du, Hóa Thần Kỳ Viên Mãn cường giả!

Tam trưởng lão tay cầm ngọc bội nghiến răng nghiến lợi uy hiếp nói...

Trước sức ép quá mức kinh khủng của Mộc Tử Âm, hắn đành phải xuất ra ác chủ bài mà gia chủ ban tặng...

Dù sao Hàn Thẩm chính là nữ nhi bảo bối của Hàn Du, để một vị trưởng lão hộ tống vẫn không quá yên tâm...

“Không được, ta muốn các nàng phải chết! Toàn bộ Liễu gia cũng phải theo đó chôn cùng!”

Bên dưới mặt đất, Hàn Thẩm nhìn Tam trưởng lão dần lấy lại thượng phong, được nước làm tới hét ầm lên...

Nàng không ngờ phụ thân mình vậy mà đã chuẩn bị ác chủ bài cho Tam trưởng lão, nhất thời đắc ý vô cùng, muốn toàn bộ Liễu gia phải trả giá đắc...

Hai người Hàn Sắt, Hàn Xẻng một mặt kiêng ky nhìn chằm chằm Trúc Loan cùng Tố Mai, sợ hai nàng đột ngột trở mặt...

Tam trưởng lão trong lòng thầm mắng heo đồng đội...nếu dùng đến một kích toàn lực của gia chủ, chỉ sợ bọn hắn cũng không thoát khỏi vạ lây, chưa kể nữ nhân đối diện với hắn chưa chắc sẽ e ngại...

Bởi vì trong tay người ta còn Thiên Cấp Mộc Kiếm a...

Chống lại một kích của Hóa Thần Viên Mãn không phải vấn đề lớn...

Thứ khiến nàng e ngại chỉ là an nguy của Liễu gia mà thôi... Trước tình huống này, có thể bảo trì nhóm người Hàn gia mình an toàn rút đi là kết cục tốt nhất...

Hàn Thẩm còn ngu xuẩn muốn trả thù, không thể nghỉ ngờ là người sỉ nói mộng...

Quả nhiên nghe thấy Hàn Thẩm cuồng vọng vô tri, trong ánh mắt Mộc Tử Âm hiện lên một tia sát khí, nếu để đám người có thù tất báo này rời đi, chỉ sợ là hành

vi thả hổ về rừng...

Bất quá nàng đang cân nhắc an toàn cho tộc nhân Liễu gia, tạm thời chưa thể động thủ...

Trong lúc hai phe giằng co, không gian bên cạnh Mộc Tử Âm nhẹ nhàng rung lên khiến đồng tử Tam trưởng lão co rút lại...

Mà Mộc Tử Âm lại nhoẻn miệng cười xinh đẹp như hoa, gọi lên một tiếng thân mật:

“Lão Công, Dì Nhỏ!”

Theo âm thanh của nàng vừa dứt, thân ảnh một nam một nữ xuất hiện trên không trung...

Nam anh tuấn tiêu sái, trên vai nằm một tiểu sủng vật... Nữ đoan trang xinh đẹp như tiên giáng trần... Thu hút mọi ánh nhìn...

“Phu Quân!" Hai người Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan cũng mỉm cười xinh đẹp kêu gọi...

Hàn Sắt và Hàn Xẻng ánh mắt nhìn châm chầm thanh niên vừa xuất hiện trên không trung, gương mặt âm trầm như muốn xuất huyết, cảm giác ghen tị dâng lên tận não...

Cũng không quan tâm hai người xuất hiện bằng cách nào...

“Chính là nó! Ta muốn nó, mau giao cho ta!” Hàn Thẩm nhìn thấy Tiểu Sư nhỏ xíu nằm trên vai Lạc Thần, ý muốn chiếm hữu mảnh liệt trỗi dậy...

Lạc Thần và Liễu Thi Cầm nhíu mày, hắn ôm lấy vòng eo đầy đặn trơn trượt của Mộc Tử Âm mở miệng hỏi:

“Lão bà, đây là tình huống gì?”

Mộc Tử Âm cũng tạm gác vui mừng qua một bên, truyền âm cho hai người kể lại mọi việ:

Lạc Thần càng nghe con mắt màu trắng bạc càng bình thản, bất quá khuất sau sự bình thản đó là Linh Lực toàn thân đang điên cuồng điều động...

Bình Luận (0)
Comment