“Chuyện này...Kim Nhi không nghĩ tới khi hai loại Dị Hỏa dung hợp lại cùng nhau, độ tinh khiết của Linh Lực lại trở nên kinh khủng như thế, vượt qua mười thành...hơn nữa lại có sức nóng khủng bố, Chứng Linh Cầu không phải pháp bảo. cao thâm gì, bị phát nổ là điều dễ hiểu!” Kim Nhi áy náy trả lời...
“Ngay cả nàng cũng không biết uy lực khi hai Dị Hỏa Dung Hợp sao?” Lạc Thần kinh ngạc...
“Theo quy luật của đất trời, mỗi tu sĩ chỉ có thể sở hữu một loại Dị Hỏa mà thôi, nếu có trên hai loại sẽ bạo thể mà chết! Công tử và Diễm Nguyệt Kỳ có thể dung hợp chúng với nhau là nhờ sự bá đạo của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, mà đối với Cấm Ky cấp bậc, ta quả thật không biết chút nào, vì thế mới xảy ra sơ suất!”
Kim Nhi sụt sịt chợt khóc nhè nói...đối với tôn tại như Cấm Ky, nàng chưa đủ tư cách để biết...
“Ngoan, công tử không trách nàng, cùng lắm chúng ta không vào Học Phủ là được!” Lạc Thần mỉm cười an ủi Kim Nhi...
Hắn đối với khả năng của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh lại lý giải thêm một phần, công pháp này không ngờ có thể phá vỡ quy luật vốn có của đất trời, trách không được luôn bị Thiên Đạo xem là cái gai trong mắt...
Thiên Đạo không có cảm tình và lý trí, chỉ là một cổ máy quy luật do đất trời lập ra để duy trì trật tự mà thôi...
Thứ gì có thể phá vỡ quy luật đất trời, sẽ bị Thiên Đạo vô tình tiêu diệt...
Lạc Thần ngẩng đầu, vô số kẻ đang chế giễu nhìn hắn, gương mặt hắn vẫn bình tĩnh, không quan tâm chút nào...
Mười triệu Điểm Danh Vọng mà thôi, mặc dù hơi đau, nhưng nếu nhiệm vụ thất bại thì đành chịu...
Điều khiến hắn áy náy là lời hứa với mấy nữ nhân kia không thực hiện được, Lạc Thần nắm tay dần siết chặt...
'Tứ nữ vây xung quanh hắn, dường như chỉ cần nam nhân nhà mình bị loại sẽ lập tức cùng hắn rời đi...
“Chuyện này...giải quyết thế nào đây?” Lão Thất rốt cuộc không nhịn được hỏi sáu người đồng bạn...
Sáu người nhìn nhau, Lão Lục nói:
“Ta không nhìn thấy hắn dùng công kích để phá vỡ Chứng Linh Cầu, chỉ là trong điều kiện khảo hạch cũng không có đề cập đến trường hợp này!”
“Đã phá vỡ Chứng Linh Cầu, tức là không tôn trọng Học Phủ, nên lập tức loại bỏ răn đe cho kẻ khác!” Một tên Chấp Sự già nua lên tiếng nói, hắn là Lão Ngũ trong số bảy người...
Và tên này có một chút giao tình với Lê Khang, kẻ bị Lạc Thần cùng chúng nữ làm mất mặt khi tổ chức Yến Hội...
Lão Ngủ có một đệ tử rất cưng chiều, mà người đệ tử này lại là anh họ của Lê Khang...
Đệ tử hắn có tên Lê Chiến...cũng có thân phận khác là Bang Chủ của Cuồng Chiến Bang, tại Học Phủ có danh tiếng không nhỏ...
Sau lần trước bị Lạc Thần và chúng nữ làm mất mặt, Lê Khang đã đem chuyện đó kể với Lê Chiến, nhờ hắn nếu có cơ hội yêu cầu Lão Ngũ làm khó dễ Lạc Thần trong lúc Khảo Hạch...
Đây không thể nghi ngờ là cơ hội ngàn năm có một a...
Bên trong Quảng trường, Lê Khang và Lê Chiến đứng cạnh nhau, cười gẵn nhìn vào Tấm Kính, nơi Lạc Thần và chúng nữ trở thành tâm điểm...
“Dám không nể mặt Cuồng Chiến Bang, các ngươi trả giá đi, hahal” Lê Khang cười gẵn, ánh mắt tham lam nhìn vào tứ nữ...
Nghe lời nói của Lão Ngũ, sáu tên chắp sự còn lại hai mặt nhìn nhau, hiển nhiên đang cân nhắc có nên loại bỏ Lạc Thần hay không...
Trong mắt Lão Thất và Lão Lục hiện lên cảm giác tiếc nuối, thanh niên này là một thiên tài hiếm có, nếu bị loại bọn hắn cũng cảm thấy là một tổn thất to lớn của học phủ...
Chỉ là xếp hạng của hai người bọn họ thấp nhất trong số bảy chấp sự, thực lực cũng yếu hơn, vì lẽ đó chỉ có thể trông chờ vào quyết định chung của toàn
thể...
“Người có Chứng Linh Cầu màu đen, toàn bộ lập tức rời khỏi Thánh Thành trong vòng mười giây! Các ngươi đã bị loại!”
Không đợi bảy vị chắp sự lên tiếng, vốn luôn im lặng mặc kệ sự đời Chấp Chính Trưởng Lão trầm giọng quát...
Âm thanh hùng hậu truyền vào tai từng người, cả đám gương mặt trở nên tái nhợt...
Một người không cam lòng cắn răng cung kính nói: “Bẩm trưởng lão, thế còn kẻ làm nổ Chứng Linh Cầu?”
“Đúng vậy, còn hắn thì sao? có bị loại như chúng ta không?” Đám người lập tức vỡ tổ, nhao nhao chất vấn...
Cả đám ghen ghét nhìn Lạc Thần...
“Haizz, đúng là bản chất của nhân loại, ăn không được cũng phá cho hôi! Luôn muốn dẫm đạp người khác dưới chân mình hoặc kéo người khác ngang hàng với mình...” Lạc Thần trong lòng cảm thán một tiếng...
“Hắn sao? sao phải loại hắn?” Chấp Chính Trưởng Lão nhàn nhạt hỏi, dường như chuyện phá nát Chứng Linh Cầu không có gì quan trọng...
“Hắn dùng công kích phá vỡ Chứng Linh Cầu, là không tôn trọng Học Phủ, nên trục xuất hắn!” Một tên thiên tài bị loại cắn răng quát...
“Con mắt nào của các ngươi thấy hắn dùng công kích phá nát Chứng Linh Cầu?” Chấp Chính Trưởng Lão từ tốn hỏi, hai mắt liếc nhìn một vòng xung quanh...
Đối diện ánh mắt của hắn, vô số người cúi đầu không dám nhìn thẳng vào, ngay cả Lão Ngũ chấp sự cũng vậy...
“Thế tại sao Chứng Linh Cầu lại nổ thưa Trưởng Lão?” Ngũ chấp sự chắp tay thắc mắc...
Chấp Chính Trưởng Lão ánh mắt đảo qua toàn trường, âm vang hữu lực tuyên bố: