Nói với Thủy Mặc hắn! quỳ gối tiến vào phái!”
Âm thanh lãnh ngạo vang vọng cả thiên địa, khiến sắc mặt Thủy Mặc lập tức trở nên tái nhợt, hiển nhiên giọng nói vừa rồi là của tỷ tỷ hắn ...
Thuyền vận chuyển tài nguyên của Hải Hồng Phái gặp phục kích và tổn thất thảm trọng, thời gian trước Thủy Mặc đã sớm cử một vị Trưởng lão có tu vi Hóa Thần ngự không quay về thông báo ...
Với tính cách của tỷ tỷ, Thủy Mặc biết nàng nhất định sẽ nổi trận lôi đình, nhưng không ngờ lại phẫn nộ đến mức như vậy, muốn hắn quỳ gối tiến vào phái nhận tội a ...
Lạc Nam cũng bị giật mình, có câu đường đường là đại nam nhi, chỉ quỳ phụ mẫu, ngay cả thiên địa cũng không quỳ ... muốn một thanh niên nhiệt huyết như Thủy Mặc quỳ gối tiến vào, đây quả thật là làm khó hắn ...
Bất quá đây là chuyện nhà người ta, tỷ tỷ dạy dỗ đệ đệ, bản thân Lạc Nam trong vai trò là khách cũng không tiện xen vào, chỉ có thể âm thầm quan sát ...
"Còn không quỳ? Ngay cả việc nhỏ nhoi như vậy làm cũng không được, ngươi lấy đâu ra mặt mũi nhìn những đệ tử, những người đã hy sinh oan uổng trong quyết định hồ đồ lần này của ngươi? Thủy Mặc, ngươi quá để ta thất vọng rồi ... "
Âm thanh như u lan thở dài từ nơi sâu trong Phái truyền ra, tràn ngập sự thất vọng ...
Toàn bộ Hải Hồng Phái hàng vạn thành viên, lúc này đều câm như hến ...
Thủy Nương Khanh chính là Luyện Hư Kỳ duy nhất của Hải Hồng Phái, lời nói của nàng không người dám xen vào ...
Thủy Mặc cắn chặt răng, khó khăn nhắm mắt lại ... trận chiến khốc liệt vừa qua lại một lần nữa hiện về trong tâm trí hắn ...
Nhớ lại hình ảnh từng người từng người đồng đội ngã xuống trong vũng máu trước nanh vuốt của băng Cá Mập Đen, lại nhớ hình tượng thảm liệt khi trưởng bối bị ép phải tự bạo để cùng chết với đối thủ ...
Trái tim Thủy Mặc đau nhứt dữ dội ... những ngày qua tỏ vẻ vui cười lạc quan, chẳng qua là vì ẩn giấu sự hối hận trong lòng mà thôi ...
Thân hình hắn dần cong xuống ...
Bộp bộp bộp ...
Chợt ...
Hàng loạt âm thanh gối chạm xuống đất cùng lúc vang lên ...
Toàn bộ thành viên của Hải Hồng Phái đi cùng Thủy Mặc cùng nhau quỳ xuống ... các rương hàng vẫn khuân vác trên vai ...
"Các ngươi làm gì?" Thủy Mặc hoảng hốt la ầm lên ...
“Công tử có tội, chúng tôi càng có tội!" Phúc bá quỳ rạp xuống đất, thê lương mở miệng ...
“Công tử cố tội, chúng tôi càng có tội!" Đám thuyền viên đỏ mắt gào rống ...
Bộp ...
Thủy Mặc rốt cuộc hai gối chạm đất, ánh mắt đỏ bừng, khàn khàn mở miệng:
"Các ngươi có tội gì? Các ngươi chỉ tuân theo mệnh lệnh ngu xuẩn của ta mà thôi!”
"Chúng tôi thân là thành viên của Hải Hồng Phái, hưởng lộc của Hải Hồng Phái, điều kiện sống tốt hơn gấp trăm lần đám Cá Mập Đen, nhưng thực lực lại yếu kém hơn chúng nó, đây không phải tội sao?" Phúc bá thê lương nói ...
Đám thuyền viên đỏ mặt cúi đầu ...
Nghe hắn nói vậy, Thủy Mặc cứng người ..
Lạc Nam cũng âm thầm thở dài một tiếng, lời của Phúc bá nói chính là sự thật, so với cuộc sống như đi trên lưỡi đao của Hải Tặc, hoàn cảnh của Hải Hồng Phái tốt hơn rất nhiều, nên thành viên của Hải Hồng Phái bất kể là kinh nghiệm hay độ máu lạnh trong chiến đấu đều không thể sánh bằng băng Cá Mập ...
Đương nhiên Hải tặc Cá Mập Đen cũng là một thế lực khét tiếng, không phải băng hải tặc nào cũng mạnh mẽ như bọn chúng ...
"Được, cái quỳ này rất xứng đáng, là sự đưa tiễn những anh hùng hào kiệt hy sinh vì ta ... , sau ngày hôm nay, Cá Mập Đen chính thức trở thành kẻ thù một mất một còn của Thủy Mặc!”
Thủy Mặc ngửa đầu lên trời thét dài, âm thanh chấn động toàn bộ Hồng Đảo ...
Theo sau đó, lấy hắn cầm đầu, đoàn người quỳ gối từng bước tiến vào ...
Bộp bộp bộp ..
Liên tục là âm thanh đầu gối va chạm mặt đất vang lên ...
Đối với tu sĩ, đừng nói dùng đầu gối bước đi, cho dù dùng ngón tay bước đi cũng là chuyện nhẹ nhõm ...
Nhưng đối với thành viên của Hải Hồng Phái lúc này, cái quỳ nặng tựa vạn cân, mang theo ý chí và lòng căm thù đối với kẻ địch, mỗi bước quỳ như càng khắc sâu thù hận vào tận tâm khảm họ ...
Trong mắt Thủy Mặc và đám thuyền viên hừng hực chiến ý, hận không thể lập tức cùng Cá Mập Đen đại chiến ba trăm hiệp, đồ sát sạch bọn chúng ...
Đoàn người quỳ gối tiến về phía trước, Lạc Nam chỉ có thể giữ một khoảng cách nhất định để tránh cảnh tượng kỳ quái xuất hiện ...
Những nơi Thủy Mặc và đoàn người quỳ gối đi qua, toàn bộ thành viên của Hải Hồng Phái đồng loạt cúi đầu, hiển nhiên không dám nhận cái quỳ gối của bọn hắn ...
"Đây mới là điều mà một thế lực nen có!" Lạc Nam âm thầm tán thưởng, không nhanh không chậm đi sau ...