Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 490

Âm thầm cảm thán một tiếng, đè xuống mong muốn tìm về mẫu thân ...

"Tiểu tử ra mắt dì Hoa!" Lạc Nam mỉm cười gật đầu, bổng nhiên từ trên tay móc ra một bình ngọc, nhét vào tay nàng nói:

“Đây là chút lòng hiếu kính của tiểu tử với trưởng bối, dì nếu từ chối chính là không xem tiểu tử là người nhà!"

Dì Hoa nâng lên bình ngọc, bên trong là một viên đan dược màu hồng phấn, trơn bóng mê người ...

Thân thể nàng rung rẩy, khó tin nhìn hắn ...

“Đây là Dưỡng Nhan Đan, dì Hoa khi còn trẻ nhất định là một vị tuyệt đại giai nhân, tiểu tử hy vọng thời gian quay trở lại ... " Lạc Nam chân thành nói ...

"Tốt ... tốt ... hài tử tốt, dì Hoa tiếp nhận tâm ý của ngươi ... ngày sau Hải Hồng Phái chính là nhà ngươi, ai dám khi dễ ngươi Dì Hoa ra tay đánh hắn ... " Dì Hoa mừng rỡ, cười híp mắt nhìn hắn ...

Đám người một mặt mộng bức nhìn cảnh tượng này, ngay cả Thủy Mặc quỳ gối một bên cũng khóc không ra nước mắt ...

Mẫu thân a, ngươi có quan tâm đến ta hay không ...

Bất quá đối với độ hào phóng của Lạc Nam, đám người âm thầm kính nể ...


Thủy Nưong Khanh nhìn mẫu thân như tiểu cô nương, khóe môi màu tím mê người co giật, hướng Phúc bá mở miệng:

“Phúc trưởng lão, ngươi mang Lạc Nam công tử đi nghỉ ngơi cho tốt, vượt biển thời gian qua chắc cũng mệt rồi ... "

"Nha đầu này hấp tấp như vậy làm gì? Tiểu Nam cũng không phải người ngoài!" Dì Hoa không hài lòng hừ một tiếng ...

Thuy Nưong Khanh bat đắc dĩ, tại Hải Hồng Phai nang chỉ ngại duy nhat mẫu thân ...

Lạc Nam thấy tình cảnh này, trong lòng dở khóc dở cười, nhìn Dì Hoa nói:

"Tiểu tử quả thật có chút mệt mỏi, xin phép dì cáo lui trước!"

Tiếp theo là chuyện nội bộ của Hải Hồng Phái, hắn thật sự không tiện ở lại ...

“Được rồi, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai đến bồi Dì Hoa nói chuyện!" Dì Hoa gật gật đầu ...

Đám cao tầng Hải Hồng Phái hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ xem ra sau này phải kết thân với vị Lạc Nam công tử này một chút a ...

Ngay cả phụ thân là Phái Chủ của Thủy Mặc vốn một mặt luôn nghiêm chỉnh cũng không nhịn được lắc đầu ngao ngán ...

“Công tử mời!" Phúc bá đứng dậy đưa tay ...

Lạc Nam gật đầu, hướng đám người một lần nửa chắp tay cáo từ ...

Không quên truyền âm cho Thủy Mặc:

"Nam nhân mà, ngã ở đâu thì đứng lên ở đó, đừng nản chí! Tỷ tỷ ngươi làm mọi chuyện đều muốn tốt cho ngươi ... "

Thủy Mặc gật mạnh đầu, ...

Đến một đình viện xa hoa, Lạc Nam thả mình nằm trên giường nệm, Phúc bá đã sớm cáo lui ...

"Tiểu tử Thủy Mặc mặc dù có tội, nhưng vận chuyển được lượng hàng hóa lớn trở về, hình phạt chắc cũng không quá nặng ... "

“Thủy Nương Khanh này rõ ràng có ý bồi dưỡng đệ đệ trở thành Phái Chủ đời tiếp theo nên mới nghiêm khắc với hắn như thế!"

Trong đầu Lạc Nam xuất hiện suy nghĩ như vậy ..

Hắn từ trong mắt Thủy Nương Khanh thấy được một tia cưng chiều đối với Thủy Mặc, dù nàng đã che dấu rất tốt ...

Thủy Nương Khanh giống một vị sư phụ nghiêm khắc hơn một vị tỷ tỷ chỉ biết bao che đệ đệ ...

"Kim Nhi, Niết Bàn Linh Thủy của Thủy Nương Khanh lợi hại không?" Rốt cuộc, Lạc Nam đi thẳng vào vấn đề chính ...

Xem ra nhờ vào Dị Thủy mà thứ hạng trên Hoàng Kim Bảng của Thủy Nương Khanh vượt qua Cơ Nhã và Tô Nhan ...

Dị Thủy là thứ lần đầu Lạc Nam nghe nói đến, dốt đặc cán mai ...

“Đáng gờm, loại Dị Thủy này đem lại tốc độ khôi phục thương thế khủng bố cho chủ nhân của nó, dù thương thế do Dị Hỏa thiêu đốt cũng có thể khôi phục ... " Kim Nhi nghiêm túc mở miệng ..

“Ồ? Vậy không phải nàng là khắc tinh của ta sao? Lạc Nam cười nhạt một tiếng ...

"Còn tùy vào nhiều yếu tốt khác nhau trong một trận đấu, huống hồ chỉ cần công tử dùng đến 2 loại Dị Hỏa, Dị Thủy cũng phải tốn rất nhiều thời gian để khôi phục vết thương, nếu dùng cùng lúc 3 loại Dị Hỏa, nàng chỉ có thể bị đánh!" Kim Nhi cười hì hì nói ...

Lạc Nam gật đầu, đang định nói gì đó, chợt sắc mặt hắn hiện lên vẻ mừng rở như điên ...

Thoát một cái, thân hình biến mất ...

Một lần nữa xuất hiện bên trong Linh Giới Châu ...

Cung Đình Thụ - Nhã Cơ Cung theo đó mở ra ...

Bầu không khí cấp tốc lạnh xuống, từng đóa hoa tuyết tung bay ...

Thân ảnh mỹ tuyệt thiên hạ, băng cơ ngọc cốt nhẹ nhàng dẫm đạp hư không, khuynh quốc khuynh thành ...

Một bên Tiêu Thanh Tuyền đang luyện đan đã rút kinh nghiệm, phong bế giác quan, không quan tâm đến ngoại cảnh ...

Diễm Tâm Đỉnh trong người Lạc Nam chấn động, vội vàng nhìn sang ngọn lửa màu đen uốn lượn trong tay nàng ...

Lạc Nam không kịp hỏi thăm Kim Nhi về lai lịch của nó ...

Bởi vì mùi hương thơm tươi mát như thiên sơn tuyết liên đã đến bên cạnh hắn ...

“Nhã Băng Tiên Tử - Cơ Nhã xuất quan ... "

Bình Luận (0)
Comment