Bá Đạo Tổng Giám Đốc Sủng Vợ

Chương 1

"Mang rượu lên" Mai Lăng say khướt ngồi trước quầy quán bar, nhìn người pha rượu hét lên, tâm tình kém đến cực điểm, tìm suốt một ngày, hầu như cả thành phố A đều tìm hết, nhưng vẫn không thấy Lâm Tuấn ở đâu.

Uống hết mấy ly Whicky, cô cảm thấy trong người nóng quá, toàn thân đều nóng lên, cô đưa tay lên tai dùng sức quạt, hy vọng có thể tốt hơn một chút, nhưng người vẫn nóng như trước.

"Người đẹp, uống rượu một mình sao, ta đến bồi ngươi" Nam tử bỏ lại một đám người trên sàn nhảy đi xuống, một tay khoác lên vai Mai Lăng.

Mai Lăng không vui nhíu mày, la ầm lên "Tránh ra"

Nam từ cười khẽ, lấy một ly whisky đưa tới trước mặt nàng "Người đẹp đừng lạnh lùng như thế, uống một ly đi.."

"Cút.." Nụ cười bỉ ổi trên khuôn mặt hắn làm cô phát bực, cô đẩy ly rượu của hắn ra, đem chén rượu của chính mình uống cạn, đứng dậy rời khỏi quán bar. Tên nam tử nheo mắt nhìn Mai Lăng rời đi, trên khóe miệng nở nụ cười bỉ ổi.

Mai Lăng đi ra quán bar trở lại khách sạn, rút ra chiếc thẻ, đôi mắt mơ màng nhìn thấy bóng lưng của gã nam tử phía trước, trái tim cô bỗng thắt lại, có một cái gì đó xẹt qua, ấm áp, tâm cũng ngứa ngáy.

Do ảnh hưởng của rượu, cô lảo đảo đi theo sau người nam tử, bước vào lối đi dài, chân cô tiến về phía trước để bắt kịp người nam tử, nhưng đột nhiên chân sau không đứng vững cả người ngã xuống tấm thảm, bóng lưng người nam tử cũng biến mất trong tầm mắt của cô.

Cô như một đứa trẻ mới biết đi, lại không cẩn thận đặt mông ngồi trên mặt đất, ánh mắt thất lạc nhìn vào nơi người nam tử vừa biến mất, cô lưu luyến đưa tay về phía trước..

Có một đôi tay nâng cô dậy, thừa cơ đụng vào người cô, cơ thể cô đột nhiên bị người khác giới vuốt ve làm cô không thoải mái giãy dụa.

Cùng lúc đó, phía sau cô truyền đến tiếng bước chân, một đôi chân dài xuất hiện trong tầm mắt, đôi mắt cô từ đôi chân ngước nhìn lên, là một khuôn mặt lạnh lùng, con ngươi sâu thẳm, đột nhiên trong đầu cô xuất hiện một khuôn mặt tương tự, cô dùng sức giãy dụa khỏi tên nam nhân kia, tóm lấy người nam nhân đang đi tới.

Nam nhân đang bước đi, không vui nhíu mày, đồng thời vung chân đem cô rời khỏi chân hắn.

Hai tay Mai Lăng cầm lấy chân hắn, đứng dậy để lộ ra khuôn mặt chôn dưới mái tóc dài, cười với hắn, trong miệng thì thầm "Haha, ta cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi, để xem ngươi chạy đi đâu".

"Thần kinh" Đôi môi hắn khẽ mím lại lạnh lùng nói.

Hắn ném cô ra, vỗ nhẹ vào nơi cô vừa chạm qua, vẻ mặt ghét bỏ, đi về phía trước.

Cô hoàn toàn phớt lờ thái độ của hắn, ngoan ngoãn như một con mèo, đi theo bước chân của hắn. Tên nam nhân bỉ ổi kia lập tức tiến lên bắt lấy cô bị cô thoát khỏi khống chế.

"Cút.. cút" Mai lăng nổi giận.

Quang Vinh đang tiếng về phía trước bước chân chậm lại.

"Bảo bối, nghe lời, nghe lời, không nên làm loạn" tên nam nhân bỉ ổi nhẹ nhàng an ủi, giọng nói tiết ra dục vọng.

"Cút, ta không biết ngươi, ngươi hôi chết đi được, đừng đụng vào ta" Mai Lăng hất ra hắn, cơ thể mất thăng bằng, hai chân lảo đảo, cơ thể cô sắp tiếp xúc thân mật với tấm thảm. May mắn một bàn tay đỡ lấy cô.

Quang Vinh nâng cô lên như một con gà, ánh mắt sắc bén nhìn vào tên nam nhân bỉ ổi.

Lý Tịch, con trai của một doanh nhân giàu có ở thành phố A, không học vấn, không nghề nghiệp, là tay chơi phụ nữ nổi tiếng ở thành phố A.

"Vinh.. Vinh Đằng" Lý Tịch giận dữ, nhưng khi nhìn thấy Vinh Đằng sợ tới mức hai chân đều run lên.

"Không muốn chết cút ngay"

"Vâng.. vâng, ta liền cút, ta liền cút" Mắt thấy con dê béo chạy đi dù không cam lòng, đối mặt với vị này hắn không chọc nổi, liền nhịn xuống, rời khỏi tầm mắt của Vinh Đằng.
Bình Luận (0)
Comment