Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê

Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê

Tác Giả:

Đang Cập Nhật

Trạng Thái:

Đang Cập Nhật

Lượt Xem:

187

Theo Dõi:

0

Bình Chọn:

0/5 - 0 Lượt

Đọc Từ Đầu

Đọc truyện Bá đạo tổng tài chi sủng kiều thê full miễn phí được cập nhật nhanh nhất tại Ngontinhay.com. Review Bá đạo tổng tài chi sủng kiều thê, Bá đạo tổng tài chi sủng kiều thê review mới nhất và hay nhất chỉ có tại Ngontinhhay.com.

Đọc truyện Bá đạo tổng tài chi sủng kiều thê

Mộ Ngữ Nhiễm được coi là một trong các phóng viên tạp chí của đài FX trực thuộc tổ chức DC. sáng ngày hôm qua, chủ biên Trương Ngọc giao cho cô trọng trách rưới nát đến phỏng vấn một đại hero trong giới sale – Lục Dĩ Hàng! Khi nghe thấy cái hãng hiệu Lục Dĩ Hàng’, cô đã tìm mọi phương thức để không chấp thuận đi phỏng vấn cũng như làng chủ biên Trương nhất quyết từ chối. Chủ biên Trương nói, nếu cô sinh hoạt tốt trách nhiệm lần này thì đã có được thưởng lớn, tiếp sau đó cô lập tức chấp thuận.

Mộ Ngữ Nhiễm dẫn theo một cộng sự sinh tên là Tô Linh cùng đến tập đoàn Khải Nguyệt, một tập đoàn được cho là hàng đầu nhì trong nước, bọn cô đến này đó là để phỏng vấn vị báo bảng giám đốc mới từ nước ngoài về kia của các bạn. Dáng vẻ ướt nhẹp của Ôn Ninh lúc nãy, có chưa biết đến bao nhiêu người con trai nhìn rõ được được rồi! Một lúc sau, cô xuất hiện nhà tắm giặt bước ra, trên người mặc bộ đồ đơn kém bảng giá trịn và kém bảng giá trịn dị mà lúc nãy anh đã mượn được, gồm áo đàn hồi trắng và quần sóc đen. Cô cầm khăn lông, vừa lau tóc vừa đi đến chỗ anh.

“Chuyện vừa qua, thật sự cảm ơn anh.” Phó Cận Thần nâng mắt lên nhìn cô, cảm giác câu nói này rất thân quen. “Em không trở thành thương ở bất cứ đâu chứ?” “Không có.” Anh đứng dậy, nhấc chân đi đến chỗ cô rồi vươn tay cầm lấy cái khăn, rất tự hoạt động mà giúp cô lau tóc. Ôn Ninh hoảng hốt, muốn lùi lại liền bị anh thực hiện hai bàn tay nhất định đầu, giọng điệu trầm ấm vang lên: “Đừng động đậy.” “T… Tôi tự mình làm được!” “Tôi muốn giúp em.” Mộ Ngữ Nhiễm gối đầu lên cánh tay Lục Dĩ Hàng, cô ngẩng đầu, đưa ngón trỏ ràng ràng yết hầu của anh:

“Dĩ Hàng.” “Hửm?” Anh ôm chặt eo cô, rũ ánh mắt xuống. “Tại sao đám đầu xanh lại gọi anh là ‘đại ca’ vậy?” “Em muốn biết sao?” “Vâng.” Anh nhìn lên trần nhà, ánh nhìn xa xôi: “Phải nói như thế nào nhỉ…” Cuối năm nhất đại bọn học, Lục Dĩ Hàng từ 1 thiếu niên ngoan ngoãn, cố gắng, lương thiện, đột nhiên muốn trở thành hỏng hóc một tí. Anh ra phía bên ngoài uống rượu với bạn, tiếp sau đó còn tập hút thuốc, ngủ qua đêm ở bên phía ngoài. Có một lượt, anh đi dạo theo đường tắt để trở về trường. Lúc đi qua con ngõ hẹp, vô tình gặp phải một đám côn đồ đã bắt nạt nhau. Nhìn sơ qua, cái đám này cũng chỉ tầm mười mấy tuổi. Anh dí thuốc lá vào tường, tiếp sau đó nhấc chân đá chiếc lon dưới đất bay đến chỗ chúng ta, quát lên: “Này!” Bọn kia thấy vậy đều hàng loạt nhìn về phía anh, tên cầm đầu ở phe bắt nạt bỗng túm lấy cổ áo của một thằng:

“Mày gọi cứu viện đấy à?” “Không… có gọi.” Tên này mày mặt bầm dập, mấp máy giải đáp. Lục Dĩ Hàng ngay lúc này đã đến gần chỗ chúng ta, nhìn rõ được ba tên thiếu niên đã nằm bẹp dí dưới đất, còn sáu tên kia đã đứng nhìn anh chằm chằm. “Mày lại là thằng nào thế? Đến nộp online à?” Tên cầm đầu vừa dứt lời, đám đàn em ở đằng sau liền cười ồn ã lên để phụ hoạ. “Còn chưa biết đến là ai nộp online cho ai đâu.” Anh xắn tay áo, khoé mồm khẽ nhếch lên. “Ui chà chà, lại có thằng đã mộng ảo cường độ kìa tụi mày!”

Bạn có muốn đọc thêm truyện: Chiến thần sở bắc

Danh Sách Chương
Bình Luận (0)
Nội Dung Bình Luận