Các bạn đang đọc truyện [H VĂN] Bá Đạo Tổng Tài Không Yêu Tôi – Chương 19 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 19: Bắt đầu một cuộc sống mới
Văn Tranh trăn trở ở các thành phố khác nhau, trải nghiệm đất nước con người, cũng từng gặp qua các nguy hiểm to to nhỏ nhỏ, muôn hình muôn vẻ các loại người, khiến cô mở rộng tầm mắt, cảm thấy thế giới to lớn đến thế, bản thân của trước đây kiến thức hạn hẹp biết bao nhiêu, toàn thế giới đều là người đàn ông ấy.
Nhưng mà Văn Tranh cũng không phải là kiểu người nhớ mãi không quên được quá khứ, khi cô thật sự buông xuống rồi, thì chính là thật sự buông xuống, không hối hận ban đầu, không nhớ mãi quá khứ.
Lần này, cô đi đến một trấn nhỏ, làm rất nhiều công lược, cái trấn nhỏ này nổi tiếng nhất chính là Phố Bar, đủ loại hình thức chủ đề biểu diễn là điều đặc sắc nhất, cô lựa chọn một quán bar với âm nhạc yên tĩnh vào ngồi, dưới ánh đèn mờ ảo, bạn bè hai ba người cũng nhau ngồi đấy trò chuyện, các cặp đôi nắm tay nhau thỉnh thoảng thân mật trò chuyện tâm tình với nhau, trong các cặp đôi, chỉ có mình Văn Tranh cô đơn chiếc bóng lộ rõ có chút cô đơn, nhưng mà cô lại không cảm thấy thế, thậm chí còn cảm thấy vui vẻ.
Trên sân khấu, có một chị gái xinh đẹp đang hát một bài hát tiếng Anh nhẹ nhàng, âm nhạc dễ chịu, hoàn cảnh dễ chịu, một ly rượu ngon, một vị giai nhân.
Văn Tranh chưa từng đi quán bar lần nào nhưng giờ đây đã yêu thích nơi này, nó khiến cô thả lỏng, lãng quên đi đau khổ.
Trình Hướng Dương bước vào liền nhìn thấy Văn Tranh ngồi ở quầy bar, cô phủi đi hết sương mù giờ đây tự tin vui vẻ, nhưng lại có thêm nét trầm ổn sau khi trải qua đau khổ, sâu sắc thu hút lấy tầm mắt của anh ta, cho dù sau khi ngồi xuống cùng bạn bè, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn về phương hướng của cô, đến bạn bè cũng đã phát giác ra, không ngừng đùa cợt anh ta, bảo anh ta phát huy mị lực câu dẫn người ta.
Trình Hướng Dương cười mà không nói, nhìn thấy qua rất nhiều phụ nữ muôn hình muôn vẻ, vừa nhìn vào anh ta liền biết đây là người phụ nữ mà không phải anh ta có thể đụng vào, bọn họ không phải là người của cùng một thế giới.
Nhưng sự do dự của anh ta, lại không phải lý do của người đàn ông khác, rất nhiều người đã nhắm trúng con mồi Văn Tranh này, đơn thân, thanh thuần, xinh đẹp dịu dàng, thật sự chính là miếng thịt to trong mắt sói đói, vì sợ để rơi vào miệng kẻ khác, liên tiếp xuất hiện xuất hiện trước mặt cô.
Văn Tranh phiền không tả xiết, uyển chuyển cự tuyệt một đợt rồi lại một đợt, đụng phải người bám dai vẫn phải phí chút nước bọt, hiện tại đang có một người vô cùng bám dai đứng ở trước mặt cô cứ muốn mời cô uống rượu, còn muốn động tay động chân nữa, cô lùi rồi lại lùi, đột nhiên Trình Hướng Dương xuất hiện, bắt lấy người đàn ông có mưu đồ bất chính đang duỗi tay về phía mặt của Văn Tranh, chắn ở phía trước người cô, chiều cao 1m85 cùng với hình thể người tình lý tưởng hoàn toàn che chắn lấy Văn Tranh, cười tà mị nói với người đàn ông kia: “ Bạn gái tôi đang giận dỗi với tôi thôi, ông chú, liên quan gì đến ông thế?”
Người đàn ông đó vừa nhìn thấy chính chủ đến, lạp tức rụt tay lại, hùng hổ rời đi.
Trình Hướng Dương quay đầu lại nói với Văn Tranh rằng: “Cô một mình ra ngoài không an toàn, vẫn là nên nhanh chóng quay về đi, hoặc là gọi bạn bè của cô ra đây cùng cô. ”
Văn Tranh tỏ ý xin lỗi nói: “Thật ngại quá, đã làm phiền anh giúp tôi giải quyết phiền phức rồi, tôi chuẩn bị quay về đây, lần đầu tiên đến, có chút lạ lẫm. ”
Trình Hướng Dương nhướng mày, lần đầu tiên đến, xem ra vẫn là cô gái ngoan ngoãn nha.
Văn Tranh gọi cho anh ta một ly rượu, tỏ ý cảm ơn, sau đó liền đi mất.
Trình Hướng Dương cả buổi tối mất hồn mất vía, cứ luôn nghĩ đến cô gái ấy, rượu cô mời cũng không uống, nhưng cũng không cho người khác động vào, cứ như thế ngồi cả một buổi tối, có những cô gái chủ động tiến lên trước câu dẫn anh ta, anh ta cũng không có hứng thú làm quen, rất qua loa rồi cho qua, thấy anh ta như thế, mọi người cũng không dám trêu chọc, mạnh ai nấy chơi, những đại thiếu gia có tiền quái gở rất nhiều, nhìn riết rồi cũng quen.
Văn Tranh vừa quay về đến nhà trọ, lập tức dốc xà phòng tắm rửa sạch sẽ, đang cầm lấy điện thoại tán dóc cùng bạn bè, mọi người nhìn thấy cô chụp hình phong cảnh rất đẹp, không ngừng hỏi cô địa điểm ở nơi nào.
Còn bên kia xa xôi, Lý Diệc Phàm bởi vì mất ngủ mà đang uống rượu giải sầu, anh uống say trong miệng lẩm bẩm không phải là tên của Văn Thư, mà là một Văn Tranh mà anh cho rằng không đáng xem trọng, nhưng anh say rượu mất rồi, vốn không biết gì cả.