Bá Đạo Tổng Tài Không Yêu Tôi

Chương 9

Các bạn đang đọc truyện [H VĂN] Bá Đạo Tổng Tài Không Yêu Tôi – Chương 9 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 9: Phiên ngoại 1 (Đêm tân hôn).

Tấm chăn màu đỏ hỷ sự đẹp đẽ, đối với phụ nữ mà nói đêm tân hôn chính là đêm cả đời khó quên, đó là đêm mà một người con gái sẽ trở thành một người phụ nữ, cũng là cảm giác mãn nguyện khi được cùng mới người mình yêu hai hợp thành một.

Văn Tranh sau khi kính rượu trở về mệt mỏi đến nỗi đến cả đầu ngón tay cũng không muốn động đậy, nhưng mà cô hạnh phúc nhìn người chồng uống đến nỗi bất tỉnh nhân sự, liền cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng, hôm nay là ngày vui vẻ nhất của cô. Sau khi tắm rửa xong cô bưng một thau nước qua từng chút từng chút lau người sạch sẽ cho anh, lúc lau đến nửa thân dưới liền thấy khó xử, cô vừa căng thẳng vừa ngại ngùng, trước giờ chưa từng nhìn thấy qua bên dưới của người đàn ông, tuy rằng hai người đã là vợ chồng, nhưng vẫn chưa thật sự trở thành vợ chồng, nói thế nào cũng không thể trực tiếp cởi quần ra lau thân dưới cho hắn.

“A…” Lý Diệc Phàm khó chịu rên rỉ một tiếng, Văn Tranh sau khi tỉnh táo thoát khỏi sự sa lún vào thế giới của bản thân mình, liền nhanh chóng rót cho anh một ly nước, kết quả sau khi lấy nước đến anh lại ngủ mất rồi.

Sợ anh khó chịu, Văn Tranh chỉ có thể nhắm chặt mắt tay run rẩy đặt lên trên thắt lưng của người đàn ông, quần âu phục vô cùng sát người, Văn Tranh có làm thế nào cũng không thể cởi ra được, cuối cùng vẫn là Lý Diệc Phàm cảm thấy khó chịu nên đã đổi một tư thế khác, mới khiến cô dễ dàng cởi ra được, mò mẫm qua loa lau nửa thân dưới một hồi, cô thở phào một hơi, vốn muốn đắp chăn lên cho anh, lúc tay nhỏ lật qua muốn lấy tấm chăn, dưới chân lại đạp phải thau nước khiến nước đổ tung toé, cả thân thể lập tức bổ nhào lên trên người của người đàn ông, Lý Diệc Phàm bị cô đụng khiến anh hừ một tiếng, mở đôi mắt ra, cùng cô bốn mắt nhìn nhau.

Trong ánh mắt mông lung, dường như nhìn thấy người đang nhớ ở trong lòng, Lý Diệc Phàm tà mị cười một tiếng, bắt lấy cổ tay của Văn Tranh kéo đến, cả người đều nằm ở trên người của người đàn ông, còn phần đùi thì cạ phải nơi dục vọng đã hơi ngóc đầu dậy, sau khi biết được đó là cái gì, Văn Tranh liền đỏ mặt, tay chân bận rộn muốn leo xuống, nhưng lại không thể làm được, ngược lại khiến cho dục hỏa ở thân dưới của người đàn ông hoàn toàn bị câu dẫn lên, hơi dùng lực một tí, lật người đem người phụ nữ đè ở dưới thân.

Văn Tranh xấu hổ không dám nhìn vào anh, đối với chuyện tiếp theo đây tuy rằng có chút sợ hãi nhưng vẫn rất trông chờ, len lén nhìn trộm người ở trên, đây là người cô đã yêu thầm suốt bao năm qua, đến bây giờ vẫn không dám tin rằng anh đã thật sự trở thành chồng của cô, cảm giác giấc mơ đẹp trở thành sự thật, khiến cô lâng lâng đồng thời cũng rất sợ hãi, sợ là một giấc tỉnh lại mọi thứ đều là giả.

Không biết có phải uống quá nhiều rượu hay không, Lý Diệc Phàm xuất hiện chút hoan tưởng mờ ảo, gương mặt của người ở dưới thân biến thành người mà mình yêu, loại cảm giác hạnh phúc cuối cùng cũng lấy được em tràn ngập khắp phòng tân hôn của anh, nhẹ nhàng vuốt qua gương mặt của cô, động tình mà nói ra tên của người ấy: “ Văn Thư. ”

Văn Tranh không nghe rõ xoay đầu qua nhìn vào anh, chợt bị một nụ hôn nóng bỏng đột nhiên ập xuống doạ cho ngây người, đầu lưỡi nhân lấy khe hở giữa hai hàm răng cường thế len lỏi cắm vào trong, bá đạo càn quét bên trong, sau khi tuần sát xong lãnh địa liền câu dẫn tán tỉnh đầu lưỡi nhỏ bé yếu ớt ở trong miệng mình, đầu óc mơ mơ màng màng của Lý Diệc Phàm cảm thấy tựa như ăn được món thạch quả ngọt ngào, hơn nữa thạch quả lại còn trốn tránh anh, không cho anh ăn, anh hung hăng đem nó lôi vào trong miệng của bản thân mình, hút lấy mùi vị ngọt ngào của nó.

Thân thể của Văn Tranh mẫn cảm đến mềm nhũn, có chút không nỗi mà cất tiếng rên rỉ, mê người như thể tiếng mèo kêu, tay nhỏ chống ở trước ngực của người đàn ông, muốn đem hai người đang không chút khe hở tách ra một chút, để bản thân có thể hít thở. Văn Tranh đáng thương hơn 20 năm nay vẫn chưa từng yêu đương, đùng một cái lại hôn hít kịch liệt như thế này khiến cô động tình không thôi.

Sự kháng cự quả quyết của người phụ nữ càng khiến người đàn ông không nỡ buông ra, hơi dùng sức đỡ lấy đầu của đối phương, khiến đối phương không nơi nào tránh né được, đầu lưỡi càng tiến sâu vào trong cổ họng…

Văn Tranh vì để có thể hô hấp được nguồn không khí mới mẻ, liền dùng lực cắn một ngụm vào đầu lưỡi đang ở trong miệng, khiến đối phương bị đau mà rút lui ra ngoài.

Văn Tranh cuối cùng cũng được hít thở, mặt nhỏ ửng đỏ che lấy miệng, sợ là người đàn ông lại lần nữa ập đến.

Lý Diệc Phàm cũng không có so đo, bắt đầu hướng xuống dưới tiến công, vừa cắn vừa gặm lên phần cổ tinh tế.

Cảm giác tê dại khiến Văn Tranh không khỏi rên rỉ, bàn chân cũng đều co quắp lại, ngón tay gắt gao nắm chặt lấy cánh tay hữu lực của người đàn ông.

 

Bình Luận (0)
Comment