Bá Võ - Khai Hoang

Chương 228

Trên mặt của Sở Hi Thanh cũng hiện lên một vệt đỏ ửng.
Trong khoảng thời gian này, bọn họ hít phải một chút sương máu.
Sở Hi Thanh chỉ cảm thấy trong đầu mình toàn là ý nghĩ thô bạo, nhìn thấy ai
cũng muốn giơ đao lên chém.
May mắn là hắn vẫn còn kiềm chế được, không đến mức mất lý trí.
Mà theo sương máu trở nên nhạt dần, ý nghĩ thô bạo trong lòng Sở Hi Thanh
cũng từ từ biến mất. Tầm mắt của hắn cũng được cải thiện, đã bắt đầu nhìn thấy
trong phạm vi mười ba trượng.
Giờ phút này, ánh mắt Sở Hi Thanh tràn đầy ngưng trọng.
Hắn nhìn thấy có một bóng người màu đen ở trong sương máu đang xông thẳng
về phía mình.
Khi người này xuất hiện trong tầm nhìn chỉ hắn, chỉ dùng bước bước đã vượt
qua cự ly mười hai trượng, đi đến trước mắt Sở Hi Thanh.
Thân hình của hắn lên xuống nhanh nhẹn như điện, lúc rơi xuống đất thì lại
nặng nề, làm cho mặt đất phải run rẩy.
Chính là Tư Hoàng Tuyền!
Mi mắt Sở Hi Thanh hơi nhếch lên, Huyết luyện đao phù văn trong tay hắn
‘sặc’ một tiếng rồi ra khỏi vỏ, mang theo một ánh đao màu bạc ở trong màn
sương máu.
Quanh thân đao còn có phong lôi quanh quẩn, đao lại nhanh như cuồng phong,
nhanh hơn Tư Hoàng Tuyền một bước, chém thẳng vào giữa trán của Tư Hoàng
Tuyền.
Tư Hoàng Tuyền bị ép phải dùng Hồ Điệp song đao để chặn lại, lưỡi đao của
hai người va chạm, nhất thời có một tiếng keng bén nhọn vang lên, sau đó là
một đốm lửa.
Trong mắt Tư Hoàng Tuyền hiện ra vài phần kinh ngạc.
Sức mạnh của Sở Hi Thanh lại còn vượt qua cả hắn!
Toàn thân Tư Hoàng Tuyền đều là kim loại, sức mạnh toàn thần gần như là quét
ngang cùng cấp.
Mà ngay khi Tư Hoàng Tuyền bị ép phải dừng lại, thì Sở Hi Thanh lại chém
thêm một đao nữa!
Cực Chiêu – Phong Chi Ngân!
Đây là lần đầu tiên Sở Hi Thanh sử dụng thức cực chiêu này, động tác cực kỳ
mới lạ.
May mắn chính là hệ thống của hắn rất ra sức, sau khi hòa Cực Chiêu – Phong
Chi Ngân vào trong Truy Phong đao pháp, thì hai chiêu thức này đã nối liền với
nhau, dù Sở Hi Thanh chưa từng tập luyện, nhưng vẫn có thể nối liền được
ngay.
Sắc mặt Tư Hoàng Tuyền lại thay đổi, hắn dứt khoát lùi lại phía sau, đồng thời
cố gắng hết sức để đón đỡ, cuối cùng chặn được một đao của Sở Hi Thanh trong
thế ngàn cân treo sợi tóc.
Nhưng đao phong kia vẫn đánh vào lồng ngực của hắn, làm cho thân thể bằng
kim thiết của hắn bị chém một vết sâu ba tấc, thậm chí là chém hỏng một bộ
phận phù văn trên người hắn.
Bản thân Tư Hoàng Tuyền cũng bị sức mạnh khổng lồ từ trên đao của Sở Hi
Thanh đánh cho trượt lùi về phía sau gần một trượng.
Sau khi hắn giữ thăng bằng, thì liền làm ra tư thế đề phòng, rồi lại nhìn về phía
Sở Hi Thanh với ánh mắt kiêng kỵ và nghi ngờ.
Trong mắt Tư Hoàng Tuyền còn có một tia khó hiểu.
Hai đao này của Sở Hi Thanh, không thể nghi ngờ là rất có trình độ.
Vừa rồi, chỉ cần hắn chậm một chút thôi, thì bộ ngực của hắn sẽ bị Sở Hi Thanh
chém thành hai nửa.
Chỉ với hai chiêu thức này, đã đủ để Sở Hi Thanh vô địch trong cửu phẩm ở
Đông Châu rồi, mấy tên thiên kiêu như Trác Bạch Vân và Lệ Mãn Sơn chưa
chắc đã có thể đỡ được hai chiêu này.
Tuy nhiên, điều để cho Tư Hoàng Tuyền khó hiểu chính là, hắn cảm thấy Sở Hi
Thanh bây giờ không còn mạnh mẽ như lúc trước, cảm giác ngột ngạt mà Sở Hi
Thanh mang lại cho hắn khi còn ở ngoài bí cảnh mạnh hơn bây giờ nhiều.
Khi đó, Sở Hi Thanh mang đến cho hắn một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm,
Tư Hoàng Tuyền có dự cảm rằng, chỉ cần mình dám rút đao thì nhất định sẽ là
đầu rơi xuống đất.
Nhưng Sở Hi Thanh bây giờ, tuy rằng mạnh thì đúng là mạnh thật, nhưng lại
không còn loại cảm giác nguy hiểm đó nữa.
Sở Hi Thanh thì lại âm thầm thất vọng, quả nhiên là một thức Cực Chiêu –
Phong Chi Ngân này vẫn không đủ để giết chết Tư Hoàng Tuyền.
Tiếp đó thì phiền phức rồi, một khi Tư Hoàng Tuyền có đề phòng với chiêu này,
thì hắn sẽ không có cơ hội lần thứ hai nữa.
Ngay sau đó, Sở Hi Thanh điều chỉnh tâm trạng của mình, thần sắc hắn hững
hờ, nhìn nhau với Tư Hoàng Tuyền một lát, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía bia
đá chữ “Sát” ở phía xa xa kia.
Trong lúc vô tình, màn sương máu kia đã nhạt đến mức có thể miễn cưỡng nhìn
thấy rồi.
Sở Hi Thanh nhìn màn ánh sáng ở trên bia đá kia một chút, sau đó hắn liền
nhướng mày lên: “Sát tính của các hạ thật mạnh.”
Lúc này, bảng danh sách bên trên màn ánh sáng kia đã phát sinh biến hóa.
Sở Hi Thanh, 214.
Tư Hoàng Tuyền, 202.
Chu Lương Thần, 176.
Bạch Tiểu Chiêu, 170.
Lệ Mãn Sơn, 164.
Trác Bạch Vân, 142.
Lộ Trần, 140.
Ứng Hạo Bạch, 140.
Mộ Linh, 130.
Chỉ trong vòng mấy khắc ngắn ngủi này, vị Thiết Tu La – Tư Hoàng Tuyền này
đã từ 130 điểm leo lên 202 điểm, chỉ đứng phía sau Sở Hi Thanh ở trên bảng
danh sách.
Nếu như giết một người có thể lấy được hai điểm, vậy thì vị Tư Hoàng Tuyền
này đã giết khoảng tầm 36 người!

Bình Luận (0)
Comment