Bá Võ - Khai Hoang

Chương 254

Sở Hi Thanh chém chín đao liền, hắn dùng toàn lực để đánh thẳng vào vách
ngăn vô hình bên ngoài áo thuốc kia.
Cấm trận bên ngoài ao thuốc cực kỳ mạnh mẽ, võ tu cảnh giới lục phẩm cũng
khó có thể vượt qua.
Sở Hi Thanh lại dựa vào “Thần Thương phá pháp” của hắn, còn một đôi Hồ
Điệp Song Đao có trộn lẫn Thủ Sơn Chi Đồng ở trong tay, bắt đầu mài mòn nó.
Mỗi một đao của hắn đều có thể phá hoại một ít kết cấu phù văn, vì vậy một đao
lại càng sâu hơn một đao.
Chín đao đi qua, Sở Hi Thanh đã bước thêm được một bước vào phía trong.
Vách ngăn vốn vô hình vô chất kia, lại từ từ hiện ra trước mắt tất cả mọi người.
Từng viên từng viên kim phù ngọc lục trôi nổi giữa không trung, chúng ta đan
xen vào nhau, bện thành một vách ngăn giống như bức tường ở xung quanh ao
thuốc.
Nhưng lúc này, mỗi một đao của Sở Hi Thanh đều có thể làm cho những kim
phù ngọc lục này vỡ ra một ít.
“Tạp chủng!”
Thần Cơ Học Sĩ – Tư Đồ Lễ hết sức kinh ngạc.
Cái thằng nhãi ranh này muốn phá cấm trận ở bên ngoài, để mạnh mẽ xông vào
trong, phá hoại Huyết Nguyên Hóa Sinh của hắn sao?
Giờ phút này, ánh mắt Sở Hi Thanh hờ hững bổ đao thứ mười, nổ nát hai mươi
bốn viên kim phù ngọc lục ở bên dưới, hắn bước lên bước thứ hai.
Phạm vi cấm trận bên ngoài ao thuốc, tổng cộng chỉ có năm bước chân. . . !
Tư Đồ Lễ nhíu chặt lông mày.
“Chỉ là một võ tu cửu phẩm, mà cũng dám ngăn cản con đường thành đạo của
ta?”
Tư Đồ Lễ không thể tập trung tái tạo thân thể nữa, hắn cưỡng ép phân chia một
bộ phận thần niệm, nghiền ép về phía của Sở Hi Thanh: “Không biết tự lượng
sức mình, cút cho ta!”
Trong miệng Sở Hi Thanh nhất thời ‘phốc’ một tiếng, phun ra một ngụm máu
tươi.
Nhưng tay của hắn vẫn ổn như kìm sắt, đánh ra đao thứ mười một. Uy thế của
một đao này lại còn hơn mười đao trước.
Rõng rã ba mươi mốt viên kim phù ngọc lục bị hắn đánh nát bấy!
Lông mày Tư Đồ Lễ nhíu chặt thành một hình chữ ‘xuyên’.
Tuy rằng đại đa số sức mạnh nguyên thần của hắn đều tập trung vào Huyết
Nguyên Hóa Sinh, lúc này chỉ phân ra một tia.
Nhưng dù chỉ là một tia này, cũng không phải là một chuyện nhỏ!
Nhưng Sở Hi Thanh lại không bị một tia nguyên thần này đẩy lùi, trái lại còn
tiến lên, khí thế càng hơn trước.
“Lấy trứng chọi đá!”
Sắc mặt Tư Đồ Lễ càng lạnh hơn, trong miệng hắn phun ra một chữ ‘cút’ lần
nữa, tiếng này cuồn cuộn như sấm nổ, vang vọng khắp nơi này.
Võ ý của hắn đã hóa hình ở phía sau lưng hắn, ngưng tụ ra một con chim cực
lớn ở giữa không trung.
Con chim khổng lồ này tựa như là một con hạc trắng, nó đang mở đôi cánh
chim của mình ra.
Tuy nhiên, phần đầu của nó lại có sừng hươu, đầu và gáy có những hoa văn
hình lông chim và tam giác, nơi giữa nối tiếp giữa bụng và cánh như có Bàn
Long vờn quanh.
Đây chính là Lộc Hạc, một loại thần thú mạnh mẽ thời thượng cổ, nó am hiểu
ngự phong, dùng tiên thuật, lấy mãng xà và các loài cá làm thức ăn.
Lúc này, nó mở cái mỏ chim thật dài của mình, mổ xuống đỉnh đầu của Sở Hi
Thanh.
Ầm!
Một luồng sức mạnh tinh thần bỗng nhiên nổ tung ở trước người Sở Hi Thanh,
thất khiếu của Sở Hi Thanh cũng có máu tươi tràn ra.
Trong đầu hắn chỉ thấy choáng váng, nhưng sau đó đã khôi phục như cũ. Đột
nhiên, tay của hắn giơ lên, một đao chém nát ba mươi lăm viên kim phù ngọc
lục!
Cùng lúc đó, một con thú đầu rồng thân sài khổng lồ cũng xuất hiện ở sau lưng
hắn.
Trường đao trong miệng cự thú thì lại như hóa thành thực chất, va chạm thẳng
vào cái mổ chim đang mổ xuống kia.
Mà lúc này, hai chữ Nhai Tí trong thanh trạng thái của màn hình huỳnh quang
hư ảo ở trước mắt Sở Hi Thanh, đã chuyển hóa thành màu đỏ thắm.
---Nhai Tí đao ý của người đã tăng lên đến trình độ siêu đẳng!
Đây là lần đầu tiên Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh tăng lên đến trình độ này!
Hắn cảm giác như tinh thần của mình đang bay lên, thần niệm lại cứng như sắt
thép, không thể tổn hại, không thể bị lay động!
Tư Đồ Lễ ở trên ao thuốc chỉ nhìn thấy còn Nhai Tí hư ảo kia thì đã biết tình
hình không ổn.
Nhai Tí đao ý gặp mạnh thì càng mạnh hơn!
Sát ý của hắn, chỉ có thể để cho Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh càng mạnh mẽ
hơn, khiến cho sức mạnh nguyên thần của kẻ này bay lên vô hạn.
Lúc này, thậm chí hắn còn cảm giác được thần niệm kia chuẩn bị xung kích
ngược lại mình.
Lộc Hạc kiếm ý của hắn đang bị Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh phản trở lại, tự
mình đánh mình.
Tư Đồ Lễ lại không thể khống chế được.
Chuyện mình bị ép phải hóa ma, khiến cho Tư Đồ Lễ tức giận và tràn đầy sát ý
với kẻ này, hắn chỉ hận không thể ăn thịt uống máu, lột da hút tủy của kẻ này!
Mà lúc này, mỗi một đao của Sở Hi Thanh, mỗi một bước của Sở Hi Thanh đều
làm cho hắn cảm thấy càng bất an hơn, sát ý đối với Sở Hi Thanh cũng tăng lên
nhiều hơn.

Bình Luận (0)
Comment