Sắc mặt hắn cung kính, ngậm lấy áy náy mà thi lễ: “Lần này là hai huynh đệ
chúng ta lỗ mãng, liên lụy đến phường chủ, làm ngài phải lo lắng.”
Phường chủ Đông phường thì lại vẻ mặt rộng lượng, phất tay áo một cái: “Việc
này vốn là chuyện mà ta đồng ý. Chuyện người này đột nhiên vào kinh, là
chuyện mà không ai ngờ đến, sao có thể oán huynh đệ các ngươi? Tuy nhiên,
hắn có thể bảo vệ vị trí Thần Tú Thập Kiệt hay không, vẫn phải chờ người này
vào kinh thành, xem xem hắn có thể thắng ba người kia hay không. . .”
Hồ Khản và Hồ Lai nghe vậy, sắc mặt đều nghiêm nghị.
Thiết Tu La – Tư Hoàng Tuyền, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Phong Đao –
Vương Mệnh, cũng không phải cái gọi thiên kiêu Thanh Vân Bảng ở phía nam
có thể so sánh.
Tương lai của ba người này, nhất định sẽ là siêu thiên kiêu lọt vào ba mươi vị trí
đầu trên Thanh Vân Tổng Bảng!
Ba vị này đều có tu vị thất phẩm, hơn nữa mỗi người trong này, cũng có thể
quét quang bốn châu.
Phường chủ Đông phường không biết hai người này đang lo lắng thay cho bạn
mình, hắn cười một tiếng: “Không cần quá lo lắng, chuyện đến nước này đã
không ảnh hưởng đến danh dự của Thiên Cơ Các chúng ta nữa rồi. Giống như
các ngươi đã nói, thời gian Sở Hi Thanh tu hành quá ngắn, vẫn chưa đến một
năm, tiềm lực của người này rất cao.”
Ý của hắn là, dù cho Sở Hi Thanh có bại, bọn họ cũng có thể quay sang nói đến
thiên phú và tiềm lực của hắn.
Thiên Cơ Các xếp hắn vào Thần Tú Thập Kiệt đao, vẫn là vô cùng công bằng
và hợp lý.
Đánh giá Thần Tú Thập Kiệt, không phải dựa vào tiềm lực sao?
Cũng đúng lúc này, phía góc đông của Đông phường truyền ra một tiếng thét
kinh hãi.
“. . .Quận Hạc Lâm cho chim bồ câu truyền tin, thuyền của Sở Hi Thanh đã tiến
vào địa phận Hà Châu, tại biên cảnh Hà Châu, đánh bại Phí Lập Nhân xếp hạng
36 trên Hà Châu - Thanh Vân Bảng! Đây là người thứ hai mươi tám rồi.”
“Vẫn chỉ dùng một đao! Đây chính là hạng 36 của Hà Châu đấy! Tương đương
với mười vị trí đầu ở địa phương khác rồi.”
“Thú vị, dựa theo cái nhìn của ta, chỉ sợ tất cả đối thủ cũ của hắn, đều không thể
ép Sở Hi Thanh sử dụng toàn lực. Các ngươi có biết hiện giờ đã có bao nhiêu
người gọi hắn là Sở Nhất Đao không? Mặc kệ là đối thủ như thế nào, hắn đều
giải quyết bằng một đao, chưa từng có ngoại lệ.”
“Thật là chờ mong người này chiến đấu với ba người Thiết Tu La – Tư Hoàng
Tuyền, Thần Yến Đao – Lý Tú Trường, Phong Đao – Vương Mệnh, không biết
thắng bại sẽ thuộc về ai?”
Tâm thần Hồ Khản và Hồ Lai cũng rung lên, liếc mắt nhìn nhau một chút.
Chuyện Sở Hi Thanh vào kinh, hiện giờ đã là chủ đề nóng bỏng nhất của võ lâm
vùng Hà và Lạc rồi!
Hầu như tất cả quán cá cược ở kinh thành, đều sẽ mở bàn cược cho mấy trận
chiến này.
Không biết có bao nhiêu võ tu ở hai châu Hà và Lạc đang mong chờ chiếc
thuyền của Sở Hi Thanh tiền vào địa phận Hà Châu. . .
Thiên Cơ Các bọn họ cũng giống như vậy, tất cả đều nhìn chằm chằm vào hành
trình của Sở Hi Thanh.
“Đến rất hay!”
Phường chủ Đông phương cười một tiếng, sau đó lại nhìn về phía hai huynh đệ
nhà họ Hồ với ánh mắt áy náy: “Lần này Thiên Cơ Các chúng ta sẽ sắp xếp
chuyên gia đi theo bám đuôi Sở Hi Thanh, quan sát đao pháp, thiên phú và sức
chiến đấu của hắn.”
“Việc này vốn nên là công việc của hai huynh đệ các ngươi, nhưng xét thấy bên
người Sở Hi Thanh có quá nhiều nguy hiểm, cho nên vẫn phải sắp xếp người
khác, hai huynh đệ các ngươi không nên nghĩ nhiều.”
Hồ Khản chắc chắn sẽ không nghĩ nhiều.
Hắn biết Sở Hi Thanh và cha con Tả gia vẫn đang bị vị Đại lý tự thiếu khanh
kia nhìn chằm chằm.
Huống hồ rất nhiều quán cá cược trong kinh thành cũng mở bàn cược cho Sở Hi
Thanh, điều này cũng làm cho Sở Hi Thanh rơi vào vòng xoáy khổng lồ.
Hai huynh đệ bọn họ chỉ có vu vị cửu phẩm thượng, một khi bị cuốn vào trong
đó, liền sẽ tan xương nát thịt.
. . .
Cùng lúc đó, lâu chủ mới của Luận Võ Lâu Đông Châu là Vương Triều Dương
lại không có tâm trạng tốt đẹp như vậy.
Hắn cúi đầu nhìn mười mấy tấm tin phù chồng chất trên bàn, sắc mặt khó coi
như là ác quỷ.
-Chiều ngày mùng 1 tháng 3. Sở Hi Thanh đánh bại Bách Nghiễm Đạt xếp hạng
14 Ngô Châu – Thanh Vân Bảng, và Chân Niệm xếp hạng 12 Ngô Châu –
Thanh Vân Bảng tại quận Thiên Lăng. Hai người đều không đỡ nổi một hiệp
của Sở Hi Thanh.
-Sáng ngày mùng 2 tháng ba. Sở Hi Thanh đánh bại Ngụy Minh xếp hạng 11
trên Ngô Châu – Thanh Vân Bảng. Ngụy Minh tuổi mười lăm, tu vị bát phẩm
thượng, người này tuy chủ tu kiếm pháp, lại muốn đòi muốn lại thể diện cho
Ngô Châu, cho nên đã quất ngựa chạy 1200 dặm, đuổi theo Sở Hi Thanh, thua
trong một hiệp tại quận Lâm.”
-Sáng ngày mùng 3 tháng 3. Sở Hi Thanh tiến vào địa phận Ninh Châu, đánh
bại bảy vị thiên kiêu Thanh Vân Bảng tại biên cảnh Ninh Châu. Từ Trang Lai
xếp hạng 12 Ninh Châu - Thanh Vân Bảng trở xuống, không có người nào có
thể đỡ nổi một đao của Sở Hi Thanh.
-Trưa ngày mùng 6 tháng 3. Thuyền của Sở Hi Thanh vào Đỉnh Châu, đánh bại
Đổng Chính Ngôn xếp hạng 13 trên Đỉnh Châu - Thanh Vân Bảng.
-Ngày mùng 7 tháng 3. Sở Hi Thanh dùng sáu đao đánh bại Hàn Phong Đao –
Đô Nguyên xếp hạng thứ 9 trên Đỉnh Châu - Thanh Vân Bảng.
-Ngày mùng 8 tháng 3. Sở Hi Thanh đến Phì Châu, đánh tại Long Tiểu Vân xếp
hạng thứ 9 trên Phì Châu - Thanh Vân Bảng, cũng chỉ dùng một đao.
Những tin tức đến từ kinh thành này, tựa như một cái lại một cái tát đánh thẳng
vào mặt hắn.