Bá Võ - Khai Hoang

Chương 754

“Cũng có thể là một loại ‘phản tổ’, hiện tượng ‘phản tổ’ rất thường thấy ở yêu
tộc các ngươi, không cần để ý nhiều làm gì. Không cần phải nghĩ nhiều như vậy
đâu, thuận theo tự nhiên là được rồi.”
Sở Hi Thanh cười nói, vuốt ve đầu của Bạch Tiểu Chiêu: “Nếu đã tỉnh lại, vậy
thì diễn luyện một hai lần, làm quen với sức mạnh mới của ngươi đi, đừng chờ
đến khi chiến đấu rồi mà vẫn không quen thuộc.”
Thiên phú của Bạch Tiểu Chiêu rất mạnh, nhưng ngộ tính lại kém xa Bá Võ
Vương.
Lưu Nhược Hi có 50% ngộ tính của Bá Võ Vương, sau không luyện tập thì
cũng có thể nắm giữ các thiên phú huyết mạch của bản thân một cách hoàn mỹ,
đánh bại Chu Huyết Y có tu vị thất phẩm.
Bạch Tiểu Chiêu thì lại không làm được như vậy.
Bạch Tiểu Chiêu cũng ‘ừm’ một tiếng, lúc này rời khỏi Sở Hi Thanh, bay đến
mặt sông ở gần đó.
Đầu tiên, quanh người nàng có một tầng lôi đình màu xanh nổ tung, sau đó toàn
thân hóa thành ánh sáng màu xanh, bay qua bay lại chung quanh Sở Hi Thanh.
Bạch Tiểu Chiêu đang thí nghiệm lực lượng lôi đình của mình, xem nó tăng
cường thân pháp của mình lên đến mức nào.
Bằng không thì đến khi chiến đấu, nàng không cẩn thận mà lao vào đao của đối
phương, vậy thì chết qua oan.
Hiện giờ, nàng cũng đã thức tỉnh một ít trí nhớ chiến đấu của các tiền bối,
nhưng những ký ức này chỉ là kinh nghiệm, không thể nào hoàn toàn sử dụng ở
trên người nàng.
Bát Tí Kim Cương Kiếm – Bộ Yên Thành thì lại nhìn cảnh này với vẻ mặt dị
dạng.
Hắn cũng rất kinh ngạc, nghĩ thầm đây là cái quỷ gì?
Chỉ trong vòng tám ngày ngắn ngủi, lại thức tỉnh huyết mạch tận ba lần?
Con nhóc yêu tộc này, đã sắp biến thành Thừa Hoàng rồi!
Phong Sinh thú chỉ là thần thú huyết mạch hạ đẳng, Thừa Hoàng lại là huyết
mạch thượng đẳng.
Sách cổ viết: Thừa Hoàng thân trắng, trạng thái như hồ, trên lưng có sừng, tuổi
thọ hai ngàn.
Đây là vật cưỡi của Thánh hoàng thời thượng cổ, cái gọi là “Thanh long tiến
giá, phi hoàng phục tạo’. Phi Hoàng ở trong này chính là Thừa Hoàng, cũng
chính là Phi Hoàng tượng trưng cho vận may.
“Thú vị!” Bộ Yên Thành cõng hộp kiếm dày cộm và nặng nề, vừa đạp sóng mà
đi, vừa ngưng thần quan sát: “Trạng thái của Bạch Tiểu Chiêu, đúng là khá
giống với ‘Thần ân’. Ngươi nhìn mắt của nàng đã chuyển sang màu xanh lam,
bộ lông trên thân cũng dựng thẳng, đây như là có lực lượng của thần linh nhập
thể, là dấu hiệu phá giải phong ấn huyết mạch. Theo như ta biết, đa phần trại
thái Thần ân của yêu tộc đều là như vậy.”
“Thần ân?” Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn hắn một cái.
“n điển của thần linh, Kỳ chủ ngươi cũng đã được trải nghiệm rồi. Táng Thiên
của ngươi chính là Thần ân. Võ tu Ma Chiến lâu chúng ta muốn thức tỉnh thiên
phú huyết mạch, một là dựa vào Huyết Nguyên Đồ Trụ, hai là dựa vào Thần ân
của ba bị Ma thần.”
“Nói đến thì Vô Tướng thần tông cũng giống như vậy, nhưng bọn họ to gan hơn
nhiều. Có người nói, mấy vị cao nhân nhất phẩm khai sáng Vô Tướng thần tông
ngày xưa, trực tiếp bắt mấy Thượng cổ cự thần về, hàng năm không chỉ có thể
lấy một ít Chân thần huyết, mà còn có thể ép cự thần ban Thần ân cho đệ tử của
mình, giúp cho bọn họ đột phá phong ấn huyết mạch. Vì vậy, đệ tử của huyền
môn chính tông không tôn thờ thần linh, vẫn có thể tiếp nhận Thần ân.”
“Cũng có truyền thuyết nói, ngày xưa, khi Huyết Nhai Đao Quân bình định thần
kiếp, liền bắt giữ vài đầu Thượng cổ cự thần, giam giữ trong Vạn Ma Quật của
Vô Tướng thần tông, làm cho thực lực của thần tông tăng vọt trong ngàn năm
trở lại đây.”
Bộ Yên Thành nói đến chỗ này, lại chậc chậc hai tiếng: “Chuyện này quả thật là
‘Độc thần’, có lúc thủ đoạn của huyền môn chính tông bọn họ còn hung tàn hơn
chúng ta, còn giống ma môn hơn chúng ta. Nhưng đây đều là lời đồn, người
ngoài không có chứng cứ, cũng không ai truy cứu đến cùng.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không khỏi cau mày, thật ra hắn cũng cảm thấy có rất
nhiều thứ trong võ đạo bảo khố, khá giống với cái gọi là ‘Thần ân’.
“Kỳ chủ không cần lo lắng, Thần ân là chuyện tốt.”
Bộ Yên Thành cho rằng Sở Hi Thanh không hiểu rõ ‘Thần ân’ lắm, cho nên lo
lắng thay cho Bạch Tiểu Chiêu, vì vậy liền nở nụ cười thoải mái: “Thiên phú
huyết mạch của chúng ta, là do đột phá phong ấn huyết mạch trong cơ thể mình,
vì vậy thứ này vốn là của chúng ta, chứ không phải do thần linh ban tặng.”
“Thần ân chỉ là mở phong ấn giúp chúng ta mà thôi, hơn nữa phong ấn này cũng
giống như ‘lương tâm’ của đám cẩu quan kia vậy, chỉ cần chọc thủng một lần,
liền rất khó khôi phục như lúc ban đầu. Lần sau lại muốn chọc thủng thì sẽ dễ
dàng hơn nhiều. Vì vậy, dù cho thần linh có muốn thu hồi Thần ân, cướp những
thứ đã ban cho chúng ta, cướp đoạt thiên phú của chúng ta, thì chúng ta vẫn có
thể đột phá một lần nữa trong thời gian ngắn.”
“Ma Chiến lâu chúng ta có một vị trưởng lão tam phẩm, vì làm Binh Thần – Lê
Tham tức giận, một thân thiên phú huyết mạch bị tước đoạt non nửa. Nhưng
hắn đã có chuẩn bị từ trước, trước đó đã mua một phần linh dược đỉnh cấp,
mượn nhờ lực lượng của linh dược, trong vòng một ngày đã khôi phục như ban
đầu. . .”

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0