Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1041 - Chương 1041: Đồ Cúng

Chương 1041: Đồ Cúng

Nhưng hắn đã không nhịn được...sau khi biết mình có cháu chắt đời thứ bảy, hắn đã liền muốn đến xem đứa chắt trai của mình trước.

Người ta nói rằng tổ tiên thường yêu quý con cháu đời sau, ở đây còn là con cháu đời thứ bảy nên hắn đương nhiên sẽ nóng lòng muốn gặp mặt.

Kết quả khi nhìn thấy đứa cháu của mình, hắn lại phát hiện đứa cháu đáng thương đang ngồi trên sô pha nhìn bát chè trôi nước mà chảy nước miếng, điều này khiến vị tổ tiên đời thứ bảy vô cùng thương xót.

Hắn vội lấy bát chè trôi nước mà người ta cúng cho mình đưa cho đứa cháu.

Nhưng chỉ vừa mới trở lại cõi trần nên hắn đã quên một vài thứ...trong đó có việc đứa cháu của hắn là một người sống, nó không thể ăn đồ của người chết, đó là vật mang tà khí, một khi ăn vào đứa bé nhất định sẽ nhiễm âm khí và bị người chết bám theo.

Vì vậy, sau khi cúng bái xong và về nhà, thấy con mình gặp phải chuyện này, Đại Ba Lãng Quyền còn tưởng rằng vị tổ tiên đời thứ bảy đòi đem con mình xuống bầu bạn, cố tình hù dọa đứa bé nên vô cùng tức giận, mắng mỏ vị tổ tiên vong ân bội nghĩa.

Tổ tiên đời thứ bảy cảm thấy vô cùng khó chịu, biết mình đã gây chuyện nên mới trút giận lên đầu Trương Quế Phương và nhà họ Tưởng.

Nghe vậy Trương Quế Phương giậm chân:

"Ngươi thật hồ hồ... Tiểu Duệ là cháu chắt đời thứ bảy, vậy nếu ta và Diễm Vinh sinh thêm một đứa nữa thì không phải cũng là cháu chắt đời thứ bảy của ngươi sao? Như thế cũng có thể khiến cho gia tộc phồn thịnh! Thì ra lý do bấy lâu nay ta và Diễm Vinh không thể có con là do ngươi!"

"Ách Ba Lan" cười khẩy:

"Đồ ngu, ngươi có biết vì sao ta muốn thổi tắt đèn sinh mệnh của ngươi không?"

Trương Quế Phương sững sờ:

“Ngươi muốn báo thù ta chuyện ta đem thi thể của ngươi vứt xuống sông sao, chuyện có to tát gì đâu chứ..."

Đến bây giờ mà ngươi vẫn còn nói chuyện có gì to tát, xem ra ngươi chê tội của mình vẫn còn nhẹ đúng không?

Quả nhiên, "Ách Ba Lan" đột nhiên đứng dậy, kéo Trương Quế Phương lại và cho hắn một cú tát:

"Nếu ngươi chỉ ném hài cốt của ta xuống sông, ta cũng không đến nỗi không bỏ qua cho ngươi, ta hận nhà họ Tưởng...dù có đánh đổi cái mạng này của ngươi, ta cũng không để âm mưu quỷ kế của nhà họ Tưởng được thành công!"

Trương Quế Phương bị tát cho xửng vửng, lúc này hắn mới nói:

"Ngươi...ngươi nói gì cơ?"

E là hắn có chút đần độn.

Sở dĩ nhà họ Tưởng dời mộ là vì muốn lợi dụng đứa cháu trai đời thứ bảy, để con gái của họ và Trương Quý Phương sinh cháu trai đời thứ bảy và trở thành quý nhân.

Đó là lý do tại sao bà Trương nói rằng một khi đứa trẻ được sinh ra, họ sẽ đá đít hắn đi...hắn chỉ là một cỗ máy sinh đẻ, có con rồi thì hắn chẳng còn ý nghĩa lợi dụng nữa.

Vì vậy, tổ tiên đời thứ bảy thà tiêu diệt Trương Quế Phương chứ nhất quyết phải giữ lại đứa cháu trai đời thứ bảy là Tiểu Duệ, tuyệt đối không được để nhà họ Tưởng cướp đi quý nhân của mình.

Trương Quế Phương há hốc mồm và không nói lời nào.

Từ đầu đến cuối, hắn chỉ là một tên ngốc bị người khác lợi dụng, người nhà họ Tưởng chưa chắc đã xem hắn là một con người. Một khi cháu trai thứ bảy được sinh ra trong nhà họ Tưởng thì ngày lìa đời của hắn cũng không còn xa nữa.

Bảy đời mới có một quý nhân, làm sao có thể giao cho kẻ thù đã dời mộ được chứ!

Lúc này, phía sau vang lên tiếng vỗ tay:

“Cô gái này nói không sai...nhà họ Tưởng chúng ta đã nhìn trúng mảnh đất này, vậy thì sao?”

Đám người ông Tưởng đã đến!

"Ách Ba Lan" nghiến răng:

"Dựa vào đâu..."

Ông Tưởng sắc bén nói:

"Dựa vào việc năm đó cô gái dưới nước không chỉ có mỗi các ngươi cứu nàng mà tổ tiên họ Tưởng chúng ta cũng đã góp vài phần công sức!"

Hóa ra, tổ tiên nhà họ Tưởng lúc đó vẫn còn là một thiếu niên mười mấy tuổi, hắn học việc trên thuyền cùng với tổ tiên nhà họ Trương, là hắn đã kéo lưới lên.

Sau khi cô gái ở dưới nước được cứu, tổ tiên nhà họ Trương chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân, không hề mở lời hỏi giúp đồ đệ nhà họ Tưởng, nhìn thấy bản thân không được hưởng lợi lộc gì, mặc dù ngoài mặt không nói gì nhưng hắn lại thấy không cam lòng.

Vì vậy, lúc tổ tiên nhà họ Trương đến mảnh đất đó đào vàng, hắn đã lén lan truyền tin tức cho sơn tặc và bảo hắn đến cướp...sau khi sự việc thành công, hắn đã được phân chia vàng bạc và trở nên giàu có, nhà cao cửa rộng.

Người ta thường nói không ai giàu ba họ không ai khó ba đời, nhưng nhà họ Tưởng vẫn phồn thịnh cho đến ngày nay.

Đáng tiếc đến đời ông Tưởng đây thì lại sinh ra một đứa con gái chẳng ra gì, kiếm tiền thì ít mà tiêu tiều thì nhiều, gia sản tích góp bao nhiêu năm nay đã sắp tiêu tan trong tay đứa con gái này.

Ông Tưởng đang rất lo lắng thì vừa hay được cao nhân chỉ điểm, bảo rằng con gái ngươi thành ra như vậy không thể trách nàng...là vì khí số của mảnh đất nghĩa trang nhà ngươi đã tận, nếu còn không di dời đến một mảnh đất tốt hơn thì tài sản gia đình sẽ không giữ được nữa.

Bình Luận (0)
Comment