An Ninh xuất hiện tại một chỗ kín đáo không người, đang vẫy tay gọi ta.
Ta vội vàng đi sang đó:
“Bà lão đó rốt cuộc là như thế nào?”
Lời vừa ra khỏi miệng ta liền nhìn thấy trên tay Trường Lân, từng mảng vảy lớn bị tróc ra để lộ ra làn da trắng bệch cùng máu thịt lẫn lộn bên dưới lớp vảy.
Nàng ta chú ý đến tầm mắt của ta, thì vội giấu cánh tay đi:
“Ta biết ngươi muốn điều tra rõ ràng chuyện của bà ta, cho nên lần này ta đặc biệt quan sát thật kỹ càng...trên người bà ta thối rữa như thế là bởi vì có rất nhiều lỗ tròn, giống như là được tạo nên do mũi tên bắn xuyên qua người vậy.”
Lỗ tròn?
Trường Lân lại nói tiếp:
“Ta cũng nhìn thấy rõ ràng thứ có màu xanh trên lưng bà ta rồi, đó giống như một tấm bùa.”
Nàng ta vung cánh tay ướt đẫm nước lên mô tả lại tấm bùa đó lên trên bậc thềm.
Khi ta đã nhìn thấy được rõ ràng hình dáng của tấm bùa chú thì gật đầu, sau đó nói:
“Lần này vất vả cho ngươi rồi, cảm ơn ngươi.”
Nàng ta đã cứu được một mạng người.
Sắc mặt nàng ta như thế nào ta nhìn không hiểu được, nhưng ánh mắt của nàng ta có vẻ mất tự nhiên:
“Đây là...lần đầu tiên có người nói cảm ơn ta.”
Ta khẽ vỗ vào đầu của nàng ta, nói:
“Sau này chỉ cần ngươi làm nhiều việc tốt thì sẽ còn có những người khác nói lời cảm ơn với ngươi.”
Không biết nàng ta là do ngại ngùng hay là làm sao đó, đột ngột lao xuống nước lại, làm nước bắn tung tóe lên khắp người ta.
Trình Tinh Hà cũng đi theo tới:
“Sao vậy, ngươi tìm được nguyên nhân rồi à?”
Ta gật đầu, nhìn về hướng Giang Thần rồi nói:
“Ta biết ngay cái tên khốn kia sẽ không đến đây nếu không có lý do mà, hắn ta có lẽ sẽ chính là người cuối cùng nhận được mặt người.”
…
Trình Tinh Hà phản ứng rất nhanh:
“Ý của ngươi là bà cụ khóc tang đó kéo đám người Mã Lục, Tôn Đại Tề xuống nước là vì bọn họ đã gây ra chuyện gì đó? Và lúc đó Giang Chân Long cũng có tham gia?"
Ta gật đầu.
Trình Tinh Hà bỗng thấy hứng thú:
"Vậy lần này Giang Chân Long cũng bị kéo xuống nước làm tượng người?"
Thật ra hai chúng ta đều biết rõ một người có mạng lớn như Giang Thần, cộng thêm việc bên cạnh còn có Giang Cảnh và đám vệ sĩ mới, chắc chắn sẽ không chết dễ dàng như đám Mã Lục và Tôn Đại Tề.
Tuy nhiên, hắn sẽ phải trả giá cho những gì mình đã làm.
Ách Ba Lan cũng trở nên hứng thú:
"Ca, ngay từ đầu ta đã không vừa mắt tên Chân Long gì đó rồi... hắn đã làm những gì, chúng ta hãy vạch trần bộ mặt thật của hắn cho mọi người xem đi."
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng ta vẫn còn một vài việc chưa hiểu rõ.
Theo những gì cô bé đó nói, lúc bọn họ vào cấp hai, bà cụ khóc tang đó đã biến mất, trở lại sau một thời gian dài vắng bóng như vậy nhất định phải có lý do.
Ta muốn biết lý do đó là gì.
Thế là ta quay người và kéo cô bé đó lại:
“Ta hỏi ngươi thêm một chuyện nữa được không?”
Cô bé đó đỏ mặt, gật đầu thật mạnh:
"Tiểu ca ca ngươi cứ nói."
Nghe thấy vậy, Bạch Hoắc Hương đanh mặt lại.
Ta hỏi nàng có phải gần đây trong đám người Mã Lục và Tôn Đại Tề có người gặp rắc rối không?
Mắt cô bé đó bỗng sáng lên:
"Tiên sư, ngươi thật lợi hại! Chuyện như vậy mà ngươi cũng đoán ra được sao?"
Quả thật có chuyện đó sao?
Cô bé lén liếc qua mẹ của Tôn Đại Tề, nhỏ giọng nói:
"Gia đình của Tôn Đại Tề đã xảy ra chuyện....sau khi bác trai Tôn qua đời, một mình bác gái Tôn quản lý công việc trong gia đình, Tôn Đại Tề thì chẳng ngó ngàng gì đến chuyện trong nhà, suốt ngày chỉ biết ham chơi, sau này khi bác gái Tôn bị người ta hãm hại, gia đình không những phá sản mà bác gái còn phải đối mặt với nguy cơ vào tù! Bây giờ Tôn Đại Tề đó cũng thật đáng thương."
Vậy thì đúng rồi, ngay từ đầu ta đã thấy kỳ lạ, chắc chắn chỉ có gia đình giàu có mới có thể quen biết với Giang Thần, nhưng lúc mẹ của Tôn Đại Tề cầu cứu ta, nàng một hai đòi bán nhà, quả thật không giống gia đình giàu có.
Ta hỏi tiếp:
“Vậy sau khi xảy ra chuyện này Tôn Đại Tề có biểu hiện gì không?”
Cô bé lắc đầu thở dài:
"Đại Tề là người rất vô tâm, gia đình đã ra nông nỗi đó mà hắn vẫn ăn uống no say, tiêu xài phung phí, sau khi biết chuyện, chúng ta đều thấy lo cho hắn, hỏi hắn có cần giúp đỡ gì không, nhưng hắn lại nói hắn mình đã có dự tính, bảo chúng ta hãy giữ lại tiền của mình đi, hắn không cần đến, chúng ta cũng không biết hắn nghĩ gì nữa.”
Vậy thì ta hiểu rồi.
Lúc này, mẹ của Tôn Đại Tề không nhịn được nữa, bước đến kéo lấy ta:
“Tiên sư, không phải ngươi nói ngươi có thể giúp con trai ta báo thù sao? Nhưng thứ trong nước đó, thế này chẳng phải... đến Trương Minh cũng suýt nữa bị kéo xuống, cứ như thế này thì không được, hôm nay ngươi phải cho ta một lời giải thích rõ ràng!
Ta quay đầu nhìn Giang Thần:
"Nếu ngươi muốn giải thích thì chi bằng đến tìm hắn."
Mẹ của Tôn Đại Tề ngẩn người, nhìn Giang Thần với vẻ khó tin:
"Ngươi nói… công tử Giang sao?"
Vẻ mặt Giang Thần tối sầm lại, Giang Cảnh nhảy lên phía trước:
"Lý Bắc Đẩu, ngươi ăn nói xằng bậy gì thế? Chuyện này thì liên quan gì đến tiểu thúc của ta? Ta nói cho ngươi biết, vu khống, phỉ báng người khác là phải ngồi tù đấy!"