Chương 106: Khắc Vợ
Lúc này, Hà Kỳ Chính mới thả lỏng nắm đấm đang vô thức siết chặt, dùng thanh điệu nhẹ nhàng nói:
“Thì ra là vậy, thuật phong thủy này thật đúng là bác đại tinh thâm, khiến người ta bội phục, chuyện gì cũng không thể qua được ánh mắt của đại sư, thật không giấu diếm, bà chủ đầu là do bệnh mà chết. Lúc ấy, tình cảm vợ chồng của nàng và ông chủ chúng ta rất thắm thiết, gần như lúc đó ông chủ muốn đi theo bà chủ cả, may mà bà chủ hiện tại của chúng ta mới cứu được ông chủ của chúng ta.”
Nếu không phải nghe hai nữ giúp việc vừa rồi nói, ta gần như đã tin, ông cụ Triệu kia hận không thể thọ ngang với trời đất, sao có thể liều mạng vì tình mà tình nguyện chết theo phụ nữ chứ?
Nhìn thấu nhưng không không nói ra, bạn bè có thể làm, ta cũng không rõ ràng, cứ tiếp tục đi vào trong.
Càng đi lại càng cảm thấy nhà hắn không đơn giản - có mấy chỗ phong thủy giống như đã từng bị người ta động tới, có gì đó không ổn lắm.
Thật sự là miếu nhỏ chứa yêu ma lớn, Trì Thiển vương bát đa, không nghĩ tới trong nhà ông cụ Triệu, thật đúng là có điểm mờ ám, chỉ sợ nguyên nhân lần này bị ma ám thật đúng là có chút phức tạp.
Lúc này Hòa Thượng lại đây, thấp giọng hỏi ta:
“Anh bạn, ta thấy họ Hàn hùng hổ khí thế, lần này chắc chắn phải cho ngươi biết tay, cầm một cái la bàn, ngươi có đấu thắng được hắn không?”
Ta nói để cho hắn yên tâm, tiếp theo ta còn nhớ tới, lập tức dùng chuyện mà Hà Kỳ Chính mới nói để hỏi lại Hòa Thượng:
“Ngươi không phải có quan hệ rất tốt với ông cụ Triệu sao? Có biết chuyện của bà vợ trước không?”
Hòa Thượng hỏi ta:
“Ngươi nói bà vợ trước nào?”
Ta lập tức hơi bất ngờ:
“Lời này của ngươi có ý gì, chẳng lẽ còn có đến mấy người vợ trước ư?”
“Đương nhiên rồi.”
Hòa Thượng trả lời:
“Từ sau khi vợ cả qua đợi, bảy tám năm sau ông cụ Triệu cũng cưới đến bảy tám người vợ mới, mỗi năm một người, người nào cũng là cô gái xinh đẹp hơn hai mươi tuổi, nhưng...nói cũng kỳ quái, những người vợ mới của ông cụ Triệu đều không có ai qua cửa hơn một năm.”
Trình Tinh Hà vừa ăn vi cá vừa hỏi:
“Ý gì đây, các nàng đều chịu không nổi việc hầu hạ một ông già nên ly hôn à?”
Hòa Thượng lắc đầu, khoa tay múa chân một hồi:
“Tất cả đều chết rồi.”
Ta lập tức sửng sốt, một năm chết một người vợ ư?
Nói như vậy, những quỷ nữ mà Trình Tinh Hà nhìn thấy kia đều là những người vợ trước của ông cụ Triệu sao?
…
Lão già này bản lĩnh gì mà khắc chết nhiều người vợ vậy chứ?
Vừa rồi ta nhìn bộ dáng của ông cụ Triệu cũng không giống tướng khắc vợ mà? Bên trong quả nhiên còn có chuyện mờ ám khác.
Ta tiếp tục hỏi, những người vợ đó là ai, chết như thế nào?
Hòa Thượng thuộc như lòng bàn tay, giới thiệu cho ta, nói có y tá, có nữ sinh viên, còn có người mẫu trẻ, diễn viên trẻ, vũ công, tóm lại đều rất xinh đẹp, đáng tiếc đều mệnh ngắn, kiểu chết cũng gần như giống nhau, đều là bệnh chết.
Trình Tinh Hà mở rộng tầm mắt, vội hỏi:
“Đều là bệnh chết sao? Chuyện này thật hiếm lạ, vậy người nhà của những người vợ này nhìn thấy con gái chết mà không cần lời giải thích gì sao?”
Hòa Thượng bĩu môi:
“Muốn giải thích gì chứ, đều là xuất thân nghèo khó, chỉ cần cho tiền thì có thể nói gì nữa? Hơn nữa, kết quả khám nghiệm tử thi đều bình thường, đúng là vì bệnh mà chết, chỉ có thể tự trách con mình phúc bạc.”
Trình Tinh Hà chép miệng:
“Vậy cứ thế mà vẫn còn có người liên tục sẵn lòng gả con gái của mình cho ông già này ư? Đây không phải là biết rõ núi có hổ mà vẫn xông vào núi hổ sao?”
Hòa Thượng thở dài:
“Khỏi phải nói, trước kia ta cũng không hiểu, nhưng bây giờ ta đã hiểu - nghèo còn đáng sợ hơn cái chết. Đúng không anh bạn?”
Ta không nghe rõ lời nói của Hòa Thượng, chỉ đang suy nghĩ những người vợ kia không thể nào đều là vì bệnh mà chết.
Vì bệnh đến chết có thể xem như là chết thọ, các nàng lại có người nhà đốt giấy cho, hẳn là chiếu theo quy định của âm ty thì đã vui vẻ đầu thai từ lâu rồi, tại sao còn lưu luyến ở nơi này không đi?
Dù sao bây giờ vọng khí của ta cũng có thể nhiều hơn mấy lần cơ hội, ta nhìn kỹ, quả nhiên thấy nơi này hiện lên một ít hắc khí nhàn nhạt như có như không.
Người không oán sẽ không sinh ra sát khí, các nàng chết cũng không cam lòng.
Nhưng các nàng lại không có làm loạn giống như Trương Lượng, có phải chứng tỏ oán khí của Trương Lượng sâu nặng là vì chết còn thảm hơn các nàng?
Ta lập tức hỏi Hòa Thượng:
“Vậy bà Triệu hiện giờ cưới từ lúc nào vậy?”
Hòa Thượng trả lời, nói là năm ngoái bày rượu mừng, hình như cũng gần một năm rồi. Nhưng bà Triệu này cũng không phải người hiền lành gì, chưa chắc sẽ chết.
Trước đó Hòa Thượng đã từng nói với, người phụ nữ này rất nổi tiếng, ta lại hỏi hắn có ý gì?