Chương 107: Đau Đầu
Hòa Thượng lại nói cho ta biết, nói là bà Triệu này vốn cũng là một thiên kim nhà giàu, nhưng gia cảnh sa sút, tình cảnh cũng gần như giống hắn khoảng thời gian trước, nhưng nàng là mỹ nữ, đương nhiên sẽ không giống như Hòa Thượng đến tiền tiêu vặt cũng phải đi vay mượn, mà là xông vào xã hội thượng lưu, bày ra bộ dáng lẳng lơ lượn qua lượn lại trước mặt những người đàn ông có tiền.
Nàng vừa xinh đẹp lại có sức hấp dẫn, càng vì xuất thân tốt và có thủ đoạn mà phụ nữ bình thường không có, làm những người có tiền mê mẩn đến không buông được, bao nhiêu người vì tranh giành tình cảm của nàng mà thậm chí còn tranh đấu trên thương trường, chỉ vì một cô gái xinh đẹp.
Chỉ đáng tiếc, họ tốn không ít tiền nhưng không có một ai có thể thật sự chiếm được lợi, đàn ông mà, càng không chiếm được lại càng muốn có được, càng chết mê chết mệt nàng hơn, thậm chí còn có người tự sát vì nàng.
Vợ của những người đàn ông kia tức nghiến răng nghiến lợi, nhưng nữ thần người ta lại không dây dưa gì với người đàn ông của mình, nên chỉ gọi nàng là Đắc Kỷ - hồ ly tinh bên trong vương giả.
Những người đàn ông vừa nghe đến danh hiệu này, Đát Kỷ lập tức trở thành biệt danh của nàng.
Cuối cùng, trận đấu này vẫn là ông già hói đầu ông cụ Triệu giành được thắng lợi, ôm được người đẹp về - tất cả mọi người đều không nghĩ hiểu, tại sao nàng lại muốn gả cho một kẻ hủy diệt vợ như vậy, không phải là đâm vào chỗ chết sao?
Nhưng tình cảm của hai vợ chồng người ta đặc biệt tốt, quả thực làm người ngoài ngưỡng mộ chết.
Hòa Thượng lập tức tổng kết lại, nói một vạn năm khắc vợ ma, một Đắc Kỷ xinh đẹp độc ác, hai người này tụ tập cùng một chỗ, mặc dù ngoài dự liệu của mọi người nhưng cũng có thể đúng lúc trời đất tạo nên – cái nồi xứng với cái nắp, vừa lúc đỡ đi gây họa cho người khác.
Nói đến đây, hắn lại hỏi:
“Anh bạn. Không phải ngươi tới điều tra chuyện của Trương Lượng sao? Hỏi những chuyện này làm gì? Cũng không hề liên quan. Ta khuyên ngươi nên nhanh chóng làm chuyện chính đi, để cho tên họ Hàn kia cướp tiên cơ, chẳng phải rất mất mặt sao.”
Cái kia Hà Kỳ Chính nghe vậy, cũng ho khan một tiếng rồi hỏi bọn ta có muốn đi vào bên trong không?
Lúc này, một giọng nói nũng nịu vang lên phía sau bọn ta:
“Đại sư, ngài nhìn ra được gì chưa?”
Là bà Triệu phong thái như cây dương liễu đi tới.
Ta nói qua loa vài câu lấy lệ:
“Vẫn phải cẩn thận xem thử, nhưng ta có một thỉnh cầu hơi to gan, không biết có tiện để cho ta vào phòng ngủ của ngươi và ông cụ Triệu xem thử không?”
Nếu nhớ không lầm, Trương Lượng đã bị bắn chết trong phòng ngủ của nàng, mà oan hồn cũng xuất hiện trong phòng ngủ.
Nói xong lời này, dư quang khóe mắt ta lại nhìn ra Hà Kỳ Chính hơi căng thẳng, đúng rồi, Trương Lượng chắc là hắn và đồng nghiệp cùng nhau đánh chết.
Bà Triệu hết sức rộng rãi:
“Đương nhiên có thể, vất vả cho đại sư rồi - đúng lúc ta không thoải mái, muốn trở về nghỉ ngơi.”
Ta gật đầu, thuận miệng nói:
“Phu nhân đau đầu sao? Bạc hà và hoa cúc trắng chắc sẽ có tác dụng đấy.”
Phu nhân không khỏi sửng sốt:
“Làm sao ngươi biết ta bị đau đầu?”
Trụ giết mẹ gây hại cho bà chủ, chắc chắn sẽ hại bà chủ đau đầu.
Bà Triệu rất ngạc nhiên mừng rỡ, một tay như dây leo quấn lấy cánh tay ta:
“Chỉ biết đại sư nổi tiếng về mặt phong thủy, không ngờ trong y học cũng có trình độ cao như vậy, nếu thuận tiện thì có thể xem một chút cho ta không? Người ta đã bị bệnh đau đầu quấy nhiễu trong một thời gian dài rồi!”
Góc độ của nàng chọn rất tốt, người ngoài chỉ nhìn thấy nàng kích động xin ta xem bệnh giúp, ta lại cảm thấy móng tay của nàng lén lút, nhẹ nhàng cà vào bên trong cánh tay ta.
Sức lực kia giống như móng vuốt mèo làm nũng, cạ người ta đến ngứa ngáy.
Danh hiệu Đắc Kỷ, quả thực là danh bất hư truyền.
Ta bình tĩnh rút cánh tay ra, nói ra khiến ngươi chê người rồi, ta chẳng qua cũng chỉ biết một chút về phương diện y học thôi, chuyên nghiệp còn phải tìm bác sĩ, ta biết một giáo sư y thuật rất cao, hôm nào sẽ giới thiệu cho ngươi.
Tay bà Triệu rơi xuống khoảng trống, cặp mắt đào hoa tuyệt đẹp thoáng qua vẻ giật mình - giống như đang ám chỉ đây là lần đầu tiên nàng bị thất bại. Nhưng hình như cũng chính vì lần đầu tiên thất bại, mặt mày nàng khẽ thay đổi, hiển nhiên đã nảy sinh hứng thú với ta.
Phụ nữ cũng giống như đàn ông, càng không chiếm được thứ gì đó thì càng muốn có. Đối với nàng, ta giống như một thách thức vậy.
Nàng thật sự quá để mắt đến ta.
Đây không phải là ta có ý chí kiên định, ngồi mà trong lòng không loạn, nếu không ngón trỏ phải của ta sẽ đau nhức dữ dội, bắt đầu “hụt khí”, khiến cho ta căn bản không dám tới gần nàng, ta cũng phải đối phó với thái độ sáng nắng chiều mưa của nàng!