Lợi dụng điều đó, người anh trai càng được nước lấn tới, mỗi lần ở nơi công cộng hắn lại dở thói sờ soạng, ai dám phản kháng thì hắn lại cậy thế mình là đàn ông, cãi lý hung hăng rằng một bàn tay không thể vỗ thành tiếng?
Con chồn nước thấy người anh trai mũm mĩm này đã phạm vào công đức nên nó có thể xử lý hắn.
Vì vậy, con chồn nước liền thử dùng chút chiêu trò, nó đi lướt qua trước mặt người anh trai mũm mỉm và nháy mắt một cái, thế là hắn lập tức cắn câu.
Thấy tinh khí của người anh trai mũm mĩm này đủ để giúp “giếng Long Vương” sống sót, con chồn nước vô cùng vui mừng.
Nhưng nó không ngờ rằng bản thân có thể ngay lập tức hút sạch tinh khí của người anh trai mũm mĩm, vào lúc giúp “giếng Long Vương” chống cự đến ngày cuối cùng thì chúng ta đã xuất hiện.
Xui xẻo hơn là sau khi tỉnh lại do chịu đả kích từ sấm sét, thứ có dính máu rồng đó đã hóa thẹn thành giận, muốn tìm con chồn nước để báo thù.
Con chồn nước cho rằng lần này mình chết chắc rồi...nhưng nó không hề hối hận, chỉ tiếc rằng chỉ còn hôm nay nữa thôi là “giếng Long Vương” có thể được tự do, đến cuối cùng nó vẫn không thể giúp được “giếng Long Vương”.
Nhưng mọi chuyện đã có chuyển biến vì ta đã xuất hiện.
Nói đến đây, con chồn nước thở dài, nhìn chằm chằm bóng tối dưới giếng, nói rằng tinh khí của “giếng Long Vương” đã hết, có lẽ đây là số mệnh.
Ràng buộc bởi xiềng xích...
Ta lập tức bảo con chồn nước đưa ta xuống đó xem thử.
Con chồn nước nhìn ta chằm chằm, nó do dự một lúc rồi gật đầu.
Rốt cuộc thứ bên dưới là thứ gì?
Thật ra trong lòng ta cũng đã đoán được...chỉ có rồng bị nhốt trong giếng mới được gọi là “giếng Long Vương”.
Theo chân con chồn nước xuyên qua những sợi xích sắt phức tạp để xuống dưới, ta cảm nhận được bên dưới có linh khí.
Linh khí rất mạnh.
Đưa tay ra, ta quả nhiên đã chạm vào những chiếc vảy khổng lồ cứng và nhẵn.
Cảm giác đó giống như cảm giác ta thấy trong giấc mơ.
Hơn nữa, ta còn cảm nhận được một sự quen thuộc kỳ lạ, dường như ta có quen biết thứ này.
Nó có liên quan gì đến ta không?
Dường như cảm nhận được tay của ta, khi tay ta chạm vào lớp vảy, nó khẽ run lên, sau đó, ta nghe thấy một tiếng gầm nhẹ.
Đầu óc ta nổ tung, đây thật sự là...
Nhưng vào lúc này, ta cảm nhận được có thứ gì đó đang lao về phía ta.
Cmn...lúc này ta mới nhận ra, thứ bị ta nghiền nát xương lúc nãy vẫn chưa chết!
Tiếng gầm đó đang nhắc nhở ta phải cẩn thận!
Nhưng không kịp nữa rồi...Thanh âm xé gió sắc lẹm kia truyền đến sau gáy của ta, nhưng vừa rồi ta đã dùng hết bàn tay trừ tà, bây giờ lại còn đang uống viên nhân sâm dưỡng khí nên không còn năng lực như vừa rồi nữa!
Con quái vật dính máu rồng lập tức chạm vào da sau gáy của ta, cơn ớn lạnh ập đến, lần này coi như tiêu đời rồi...
Nhưng lúc này, một thanh âm xẻ gió khác vang lên bên cạnh ta giống như một cái đuôi khổng lồ dựng lên, và nó đập mạnh vào sau lưng ta!
Đó là "giếng Long Vương" bị trói bằng xích sắt!
Thứ dính máu rồng lập tức bất động giống như một con ruồi đang bay thì bị đập chết.
Và lúc này, cái đuôi của thứ bị giam cầm đó rơi mạnh xuống đất như tia sáng vụt qua, nó đã kiệt sức!
Con chồn nước gào lên thảm thiết và lao về phía sợi xích sắt.
Ta định thần lại, nhớ lại vừa rồi thứ này đã cứu mạng mình, ta nhanh chóng mở điện thoại ra, thầm nghĩ ta phải cứu sống thứ này bằng bất cứ giá nào, nhưng khi đèn điện thoại vừa sáng lên thì ta lập tức sững sờ.
Thứ này không giống như ta nghĩ...nó không phải là một con rồng.
…
Những người khác chưa từng thấy rồng nên họ không thể khẳng định nhưng ta đã từng thấy nguyên thân của Tiêu Tương.
Con rồng thật giống như trong tranh, oai hùng và tráng lệ, nhưng thứ trước mặt mặc dù được bao phủ bởi lớp vảy và có bốn chân nhưng trên đầu lại không có sừng tượng trưng cho địa vị.
Đây là Ly Long.
Nghe có vẻ giống nhau, nhưng cũng giống như Giao Long, Ly Long không phải là một con rồng thực sự.
Trong truyền thuyết, nó là một loại thủy tinh...thời xưa trên mái hiên của cung điện, nó cũng chiếm một góc mái hiên giống như tiên nhân cưỡi phượng, thân phận thủy tinh của nó có thể phòng hỏa hoạn.
Nó không có thân phận hiển hách như rồng, nó nằm giữa rắn và rồng thật, đặc điểm là không có sừng.
Một con Ly Long ngay cả khi phạm phải sai lầm thì cũng không đến nỗi phải chịu sự trừng phạt của một con rồng thật sự như thế này.
Khi nhìn kỹ cảnh tượng nay, ta bỗng thấy quen thuộc hơn.
Nước đen, xích sắt, rõ ràng là cảnh tượng trong giấc mơ đó!
Lẽ nào, trong giấc mơ ta đứng ở góc nhìn của nó? Nhưng tại sao ta lại...
Con chồn nước hét lên chói tai, tiếng hét khiến người ta hoang mang, ta không kịp nghĩ ngợi, vội tiến lại gần, ta nhìn ra thứ này dường như đã có tuổi đời rất lớn, lớp da trên người đã rủ xuống, nhưng ta có thể thấy rõ ràng...trên người nó vẫn còn chút sinh khí, nó vẫn còn sống!