Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 1093 - Chương 1093: Người Quen Cách Xa Ngàn Dặm

Chương 1093: Người Quen Cách Xa Ngàn Dặm

"Nó đang muốn nói ngươi quả nhiên đã đến như lời hẹn."

Trình Tinh Hà.

Đến cùng Trình Tinh Hà còn có Ách Ba Lan và Tô Tầm.

Không ngờ bọn họ có thể tìm đến tận đây.

Vừa thấy ta, Ách Ba Lan đã chạy đến sờ soạng lung tung:

"Ca, ngươi không sao là tốt rồi, ngươi làm ta sợ muốn chết!"

Hóa ra lúc đầu khi ta ra ngoài, bọn họ không thể đuổi kịp ta, nhờ Tô Tầm nên họ mới tìm đến được đây...tên tiểu tử đó không biết rốt cuộc có bản lĩnh gì, hắn chẳng khác gì một GPS chạy bằng cơm.

Nói rồi, Ách Ba Lan bỗng trừng to mắt khi thấy con Ly Long:

"Ca, đây là rồng ...nhưng tại sao nó không có sừng?"

Tô Tầm cũng đã bị con Ly Long thu hút sự chú ý, một lúc sau hắn mới lên tiếng”

"Đó là Ly Long...ông nội từng nói với ta rồng không có sừng thì gọi là Ly Long."

Trình Tinh Hà tiến lại gần ta, hắn chọc khuỷu tay vào người ta, chỉ vào con Ly Long và nói:

"Các ngươi quen biết nhau?"

Là lần đầu tiên gặp mặt.

Nhưng cảm giác này lại giống như gặp lại người quen xa cách đã lâu.

Trình Tinh Hà cũng cau mày:

"Vậy tại sao nó lại nói là đến như lời hẹn?"

Hóa ra con Ly Long đó muốn nói từ lâu ta đã hẹn với nó rằng hôm nay ta sẽ đến thả nó ra ngoài. Nó vẫn luôn chờ đợi ta, ta quả nhiên không nuốt lời.

Lời hẹn...Ta nhìn chằm chằm vào lệnh bài Kỳ Lân Huyền Vũ trong tay, thầm nghĩ lẽ nào kiếp trước mình từng ước hẹn với nó?

Nếu không thì ta thật sự không biết giải thích thế nào, sao ta lại xuất hiện ở đây để thả nó ra ngoài một cách chính xác như vậy.

Lệnh bài Kỳ Lân Huyền Vũ, Tô Tầm bị ép kết hôn, thứ được che giấu ở Bạch Hổ cục...chúng giống như những bánh răng ăn khớp chặt chẽ với nhau.

Ta vội hỏi Trình Tinh Hà:

"Nó có nhắc tới lý do nó bị nhốt ở đây không?"

Bị nhốt ở giếng Tỏa Long nhất định là do nó đã phạm phải thiên điều, theo lý thì dù thế nào cũng không đến lượt ta tới thả nó ra!

Trình Trinh Hà chăm chú lắng nghe, sắc mặt hắn hơi thay đổi, nhìn ta với vẻ khó tin:

“Nó nói...nó cam tâm tình nguyện làm tất cả những điều này vì ngươi.”

Đầu óc ta bỗng lóe lên, giống như Trình Tinh Hà, ta đã lập tức hiểu ra.

Làm tất cả những điều này là vì ta...tức là lúc đó người đáng ra phải bị nhốt ở đây chính là ta, nhưng con Ly Long này đã thay ta ở lại đây chịu tội!

Giấc mơ đó...lẽ nào ngay từ đầu ta đã bị giam cầm ở đây, bàn tay trắng nõn buông ta ra và để cho con Ly Long này bị nhốt thay ta, và ta đã hẹn với con Ly Long rằng vào một ngày nào đó ta sẽ đến trả lại tự do cho nó?

Hôm nay ta mơ giấc mơ đó chính là đang nhắc nhở bản thân phải giữ đúng lời hẹn?

Ta lập tức kéo Trình Tinh Hà lại:

"Ta muốn hỏi nó một chuyện nữa...tại sao ta lại phải để nó chịu tội thay ta? Ta..."

Cái “ta” đó rốt cuộc là ai, có liên quan gì đến nó, tại sao nó lại quyết tâm thay “ta” chịu tội này?

Lắng nghe một lúc lâu, Trình Tinh Hà lắc đầu:

"Nó nói rằng đây không phải là chịu tội, là nó cam tâm tình nguyện...chỉ cần ngươi có thể sống sót, nó sẽ làm bất cứ điều gì."

Trong đầu ta bỗng thoáng qua một ấn tượng mơ hồ, dường như ta đã từng nghe qua câu nói này, nhưng ta vẫn không thể nhớ lại.

Nhưng vào lúc này, con ly long đó đột nhiên rơi xuống...dường như nó không thể chống đỡ được nữa.

Làm thế nào mà nó có thể gắng gượng suốt bao nhiêu năm qua?

Ta không còn tâm trí để hỏi nữa, lập tức hỏi Trình Tinh Hà bây giờ Bạch Hoắc Hương đang ở đâu?

Trình Tinh Hà chỉ lên trên:

"Nàng có đi theo đến đây nhưng vì đường xuống giếng rất khó khăn nên ta bảo nàng đứng đợi ở trên, nàng còn đá ta vài cái."

Vừa nói hắn vừa chỉ cho ta xem những vết chân trên quần.

Bây giờ ta sẽ lên trên mang Bạch Hoắc Hương xuống, nhưng ta không biết liệu có kịp hay không.

Tinh khí...Đúng rồi, sao lúc nãy ta không nghĩ ra nhỉ, chỗ ta còn có vài viên nhân sâm dưỡng khí.

Đây không phải nhân sâm bình thường, nó từng là nhân sâm của dì Kim Quế, bây giờ nghĩ lại, dì Kim Quế không phải từ trên trời giáng xuống sao? Ly long cũng thuộc thế giới đó, nói không chừng sẽ có tác dụng.

Nghĩ vậy, ta nhét một viên nhân sâm dưỡng khí vào miệng nó.

Ly long dường như có hơi xấu hổ khi để ta nhìn thấy dáng vẻ này của nó, ánh mắt nó đầy thương yêu nhưng cũng có chút né tránh, ta muốn nói lời cảm ơn nhưng lại không biết nên lấy thân phận gì để nói lời cảm ơn này.

Người mà nó thương yêu có thật là ta không?

Con chồn nước lao tới, nhìn con ly long rồi quay sang nhìn ta, mở miệng hỏi:

"Ngươi...rốt cuộc là thứ gì? Tại sao giếng Long Vương..."

Nhưng con chồn nước còn chưa nói xong, con ly long đã hung hăng rống lên một tiếng...sự dịu dàng trước đó bỗng chốc chuyển sang vẻ hung dữ khiến con chồn nước sợ hú hồn.

Trình Tinh Hà vội vàng nói:

"Con ly long muốn nói không ai được phép vô lễ với ngươi!"

Nghe thấy vậy, Ách Ba Lan không kìm được nói:

"Đó là điều đương nhiên rồi, ca của ta chính là chân long..."

Bình Luận (0)
Comment