Chương 111: Không Phải Ngoại Tình
Nếu không tại sao Trương Lượng lại xui xẻo thế, có một hôm Trương Lượng trở về sớm thì chứng kiến bà Triệu và Hà Kỳ Chính đang lăn lộn cùng một chỗ.
Trương Lượng làm bộ không phát hiện, xoay người rời đi, trở về khuyên Hà Kỳ Chính, nói loại phụ nữ này không phải người chúng ta có thể chọc vào.
Nhưng Hà Kỳ Chính không nghe lọt tai những gì hắn nói, công việc này lại thoải mái, lại có thể ngủ với một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, làm hoàng đế cũng không được như thế, làm sao có thể buông tay, còn cho rằng Trương Lượng ghen tị với mình.
Vì thế Hà Kỳ Chính xoay mặt lại nói những lời này cho bà Triệu biết.
Bà Triệu quyết định nhanh chóng, nói người này không thể giữ lại được nữa, bất luận thế nào cũng phải nghĩ cách giải quyết hắn, hắn có thể nói cho ông cụ Triệu biết bất cứ lúc nào, với tính tình của ông cụ Triệu, hai người họ cũng đừng hòng sống yên ổn.
Bà Triệu còn nói cho Hà Kỳ Chính biết, nói những phu nhân lúc trước chết kia đều là bởi vì không chịu được sự cô đơn nên mới bị ông già đó phát hiện, mộ phần bây giờ cũng để cỏ mọc cao mấy thước.
Điều này làm cho Hà Kỳ Chính bị dọa quá mức, quên hết tình nghĩa anh em gì đó, lập tức hỏi bà Triệu giải quyết như thế nào?
Bà Triệu cười, nói ra tay trước thì chiếm được lợi thế.
Những chuyện còn lại chỉ có chúng ta biết.
Trương Lượng cứ như vậy vô tội chết thảm, còn mang trên lưng tiếng xấu, bị người trong nhà phỉ nhổ, thật sự rất giớng Triệu Hâm Lợi, nhưng bản thân Triệu Hâm Lợi cũng làm chuyện trái lương tâm, nhưng Trương Lượng thì sao?
Cho nên, oán khí của Trương Lượng căn bản không đè nén được, muốn trả thù bà Triệu cho bằng được.
Hơn nữa, khi còn sống, Trương Lượng cũng làm công việc giết người như ngóe, sát khí đương nhiên rất lớn, rất nhanh đã dưỡng thành hắc ác quỷ.
Nghe xong, trong lòng Trình Tinh Hà cũng tràn đầy căm phẫn, lại hỏi Trương Lượng, tại sao không nhập vào người bà Triệu để nói ra hết nỗi oan ức của mình?
Lúc ấy, Triệu Hâm Lợi đã muốn làm như vậy, nhưng oán khí của hắn không đủ, chịu không nổi dương khí, chỉ có thể đợi đến khi sắp hồn phi phách tán mới nói ra được chút oan uổng của mình.
Nhưng Trương Lượng thì khác, đẳng cấp của hắc ác quỷ cũng đủ để cho hắn cướp lấy thân thể của bà Triệu, làm cho bà Triệu trúng tà.
Trương Lượng nói cho bọn ta biết, ngay từ đầu hắn đã muốn làm vậy để bà Triệu nói ra sự thật, nhưng trên người bà Triệu có thứ gì đó, hắn căn bản không thể nào tới gần, chỉ có thể xuất hiện ở sau lưng bà Triệu, dần dần phá hủy nàng.
Đây cũng không phải kết cục mà Trương Lượng mong muốn, hắn cũng giống như Triệu Hâm Lợi, càng hy vọng oan ức của mình được Chiêu Tuyết.
Ta nghe mà buồn bực, đồ vật trên người bà Triệu? Cái gì vậy? Ta và Trình Tinh Hà đều không nhìn ra!
Lúc này ta bỗng nhiên nhớ tới, bà Triệu đã từng nói, nói có người muốn hại nàng, nhưng người kia không phải Trương Lượng.
Vậy người nàng nói có thể nói ai?
“Tiểu ca.”
Lúc này, Trình Tinh Hà bỗng nhiên kéo ta:
“Mấy mỹ nữ kia nói có oan uổng.”
“Hả? Oan uổng như thế nào?”
Dựa theo lời kể lại của Trương lượng, những người vợ cũ này đều là bởi vì ngoại tình mà bị ông cụ Triệu giải quyết sao?
Trước cửa nhà có cái loại hố này, lại có trụ giết mẹ, cũng chỉ có thể trách những người vợ này xui xẻo.
“Các nàng nói, Trương Lượng nói không đúng.”
Trình Tinh Hà nói cho ta biết:
“Các nàng không có ngoại tình, mà là bị ông cụ Triệu hại chết, xuất phát từ nguyên nhân khác.”
Vì một lý do khác? Một ông già bỏ ra một số tiền lớn cưới được một cô gái xinh đẹp, vì sao lại muốn hại chết các nàng?
“A...”
Đúng lúc đó, phía sau hoa viên bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu thảm thiết, lỗ tai ta rất linh hoạt, nghe được là giọng của bà Triệu.
Mẹ kiếp, có chuyện gì vậy?
…
Sau đó, ta nghe thấy Hòa Thượng hét lên:
“Người anh em, ngươi mau đến đây, có chuyện lớn rồi!”
Ta đành phải chạy tới, trong lòng tự nhủ bà Triệu lại làm trò gì đây? Kết quả vừa nhìn, lại hít một hơi khí lạnh, người xảy ra chuyện vậy mà không phải bà Triệu mà là ông cụ Triệu.
Chỉ thấy ông cụ Triệu nằm trên mặt đất, cả người co giật, còn xùi bọt bép, mặt tím tái, bác sĩ gia đình đang hoảng hốt điều trị cho hắn nhưng vô dụng.
Khách mời xung quanh vội vàng hỏi bác sĩ đã xảy ra chuyện gì vậy? Bác sĩ kia đổ mồ hôi, nói đây là bệnh kinh niên của ông cụ Triệu, đã lâu rồi không tái phát nhưng không biết hôm nay làm sao lại vậy.
Ta tinh mắt đã nhìn thấy bảo thọ cung của ông cụ Triệu quấn đầy hắc tuyến, ta suy nghĩ rồi lập tức đẩy bác sĩ ra, tự mình vận hành khí, đánh vào đốt sống của hắn. Dương khí của ông cụ Triệu không đủ, lần này có thể xua đuổi sát khí bảo thọ cung, miễn cưỡng có thể kéo dài mạng sống.